Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6407: C4828: Chương 4828
Bạch Long
10/09/2024
Những người khác cũng hô hào, thậm chí có người hâm mộ của Hòa Dã cũng chạy vào hùa.
Tô Nhu không chịu nổi, định kéo tay Lâm Chính rời đi, không chịu cái thiệt trước mắt.
Bốp!
Ngay lúc đó, một tiếng tát to rõ vang lên.
Hòa Dã đứng trước mặt Tô Nhu đột nhiên bị tát xoay tròn tại chỗ, sau đó ngã xuống đất.
Nhìn lại thì là Lâm Chính ra tay!
“Hả?”.
Người ở đây đều giật mình.
“Anh… Anh dám đánh tôi?”, Hòa Dã kinh ngạc nói.
“Tôi đánh anh thì sao?”, Lâm Chính lạnh lùng nhìn chằm chằm Hòa Dã.
“Khốn nạn, là các người muốn chết đấy!”.
Hòa Dã nổi giận, bò dậy gào lên: “Quay lại hết rồi chứ? Chỉnh sửa rồi đăng lên ngay cho tôi, quay thật rõ mặt bọn họ! Đăng lên mạng ngay, để người của Long Quốc thấy được bộ mặt xấu xa của đôi cẩu nam nữ này!”.
Nhân viên chuyên nghiệp phía sau Hòa Dã bắt đầu quay chụp Lâm Chính và Tô Nhu. Đồng thời Hòa Dã cũng đứng dậy, gào khóc chỉ trích hành vi xấu xa của Lâm Chính trước ống kính, diễn như mình là người bị hại vô tội.
“Đừng! Không phải đâu! Các người đừng vu oan chúng tôi…”, Tô Nhu sốt ruột, liên tục giải thích.
Nhưng lời cô nói đâu lọt vào tai đám người Hòa Dã?
Khán giả ở đây đã lấy điện thoại mở app ra, chuẩn bị bình luận, thích video sớm nhất. Vài người lấy điện thoại ra muốn quay, nhưng bị nhân viên ngăn lại.
Đây rõ ràng đã trở thành video độc quyền của Hòa Dã.
“Tiểu Nhu, không cần sợ, không chỉ bọn họ có điện thoại!”.
Lúc này, Lâm Chính lấy điện thoại ra, bắt đầu quay.
Hòa Dã thấy vậy, không khỏi bật cười.
“Anh là cái thá gì, anh nghĩ anh có nhiều người hâm mộ như tôi sao? Cho dù anh có quay đăng lên cũng không ai tin! Mọi người sẽ chỉ nói video của anh đã qua chỉnh sửa cắt ghép, hoàn toàn không có ai nói giúp anh! Còn tôi thì khác, đợi video đăng lên, anh sẽ là chuột qua đường! Anh sẽ bị người người tấn công! Từ nay về sau, anh sẽ sống trong sự ghét bỏ và chửi rủa. Dù là mấy năm sau, mười năm sau sẽ vẫn có người nhắc tới các anh, chửi rủa các anh!”, Hòa Dã cười nhạt nói.
Nhưng Lâm Chính lại hơi nghiêng đầu: “Sao? Lượt theo dõi của anh nhiều lắm à?”.
“Cũng không nhiều, mới có sáu mươi triệu người, đủ không?”, Hòa Dã cười nói.
Giây lát sau, Lâm Chính liên tục lắc đầu: “Không đủ”.
“Sáu mươi triệu người còn không đủ? Anh có biết trên mạng được bao nhiêu người có sáu mươi triệu lượt follow không?”, Hòa Dã mở to mắt, sau đó cười to: “Anh huênh hoang như vậy thì anh có thể nói cho tôi biết, anh có bao nhiêu lượt follow không?”.
“Gần hai trăm triệu”, Lâm Chính nhìn điện thoại rồi nói.
Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Sau đó cả nhà hàng bùng nổ tràng cười.
Tô Nhu không chịu nổi, định kéo tay Lâm Chính rời đi, không chịu cái thiệt trước mắt.
Bốp!
Ngay lúc đó, một tiếng tát to rõ vang lên.
Hòa Dã đứng trước mặt Tô Nhu đột nhiên bị tát xoay tròn tại chỗ, sau đó ngã xuống đất.
Nhìn lại thì là Lâm Chính ra tay!
“Hả?”.
Người ở đây đều giật mình.
“Anh… Anh dám đánh tôi?”, Hòa Dã kinh ngạc nói.
“Tôi đánh anh thì sao?”, Lâm Chính lạnh lùng nhìn chằm chằm Hòa Dã.
“Khốn nạn, là các người muốn chết đấy!”.
Hòa Dã nổi giận, bò dậy gào lên: “Quay lại hết rồi chứ? Chỉnh sửa rồi đăng lên ngay cho tôi, quay thật rõ mặt bọn họ! Đăng lên mạng ngay, để người của Long Quốc thấy được bộ mặt xấu xa của đôi cẩu nam nữ này!”.
Nhân viên chuyên nghiệp phía sau Hòa Dã bắt đầu quay chụp Lâm Chính và Tô Nhu. Đồng thời Hòa Dã cũng đứng dậy, gào khóc chỉ trích hành vi xấu xa của Lâm Chính trước ống kính, diễn như mình là người bị hại vô tội.
“Đừng! Không phải đâu! Các người đừng vu oan chúng tôi…”, Tô Nhu sốt ruột, liên tục giải thích.
Nhưng lời cô nói đâu lọt vào tai đám người Hòa Dã?
Khán giả ở đây đã lấy điện thoại mở app ra, chuẩn bị bình luận, thích video sớm nhất. Vài người lấy điện thoại ra muốn quay, nhưng bị nhân viên ngăn lại.
Đây rõ ràng đã trở thành video độc quyền của Hòa Dã.
“Tiểu Nhu, không cần sợ, không chỉ bọn họ có điện thoại!”.
Lúc này, Lâm Chính lấy điện thoại ra, bắt đầu quay.
Hòa Dã thấy vậy, không khỏi bật cười.
“Anh là cái thá gì, anh nghĩ anh có nhiều người hâm mộ như tôi sao? Cho dù anh có quay đăng lên cũng không ai tin! Mọi người sẽ chỉ nói video của anh đã qua chỉnh sửa cắt ghép, hoàn toàn không có ai nói giúp anh! Còn tôi thì khác, đợi video đăng lên, anh sẽ là chuột qua đường! Anh sẽ bị người người tấn công! Từ nay về sau, anh sẽ sống trong sự ghét bỏ và chửi rủa. Dù là mấy năm sau, mười năm sau sẽ vẫn có người nhắc tới các anh, chửi rủa các anh!”, Hòa Dã cười nhạt nói.
Nhưng Lâm Chính lại hơi nghiêng đầu: “Sao? Lượt theo dõi của anh nhiều lắm à?”.
“Cũng không nhiều, mới có sáu mươi triệu người, đủ không?”, Hòa Dã cười nói.
Giây lát sau, Lâm Chính liên tục lắc đầu: “Không đủ”.
“Sáu mươi triệu người còn không đủ? Anh có biết trên mạng được bao nhiêu người có sáu mươi triệu lượt follow không?”, Hòa Dã mở to mắt, sau đó cười to: “Anh huênh hoang như vậy thì anh có thể nói cho tôi biết, anh có bao nhiêu lượt follow không?”.
“Gần hai trăm triệu”, Lâm Chính nhìn điện thoại rồi nói.
Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Sau đó cả nhà hàng bùng nổ tràng cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.