Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6460: C4881: Chương 4881
Bạch Long
10/09/2024
Người đàn ông trung niên rít gào.
Lâm Anh Hùng rùng mình, cũng không còn cách nào khác.
Đối mặt với sự bao vây tấn công của các cường giả Dương Hoa, anh ta chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp.
Người đàn ông trung niên nhắm trúng Băng Thượng Quân có thực lực yếu nhất, điên cuồng tấn công.
Băng Thượng Quân lập tức cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội, không chống đỡ nổi.
Phải biết rằng, người đàn ông trung niên này đến từ nhà chính của Lâm Thị, thực lực thậm chí còn mạnh hơn cả Nguyên Tinh và Tào Tùng Dương. Nếu không nhờ Lâm Chính đánh giáp lá cà thì những người này còn lâu mới giữ được chân ông ta.
Bốp!
Người đàn ông trung niên tấn công tới tấp, nhanh chóng phát hiện ra sơ hở của Băng Thượng Quân, bỗng huých vai đánh bay anh ta đi.
Phụt!
Băng Thượng Quân phun ra máu tươi, cả người bay đi.
“Đi!”.
Người đàn ông trung niên gầm lớn.
Lâm Anh Hùng nắm được cơ hội, lập tức xông tới.
“Hừ!”.
Ánh mắt Lâm Chính sắc lạnh, phóng ra rất nhiều châm bạc, đâm vào người những người này.
Khí ý và thực lực của tất cả bọn họ lập tức tăng vọt.
“Cái gì?”.
Người đàn ông trung niên run lên, nhìn Lâm Chính với ánh mắt khó tin.
Anh dùng châm bạc để cưỡng chế nâng cao sức mạnh của những người này sao?
Tất cả bọn họ bỗng cảm thấy trong người có thêm vô số sức mạnh, gầm lên lao về phía người đàn ông trung niên.
Ông ta còn định phản kháng, nhưng khi cánh tay đánh tới, lại bị cánh tay của đối phương đánh cho gãy lìa.
Sau khi được tăng cường sức mạnh, ai nấy đều có mình đồng da sắt, vô cùng đáng sợ.
Chỉ trong mấy giây đã chế ngự được người đàn ông trung niên.
Lâm Anh Hùng quay lại nhìn, ánh mắt lộ vẻ đau khổ, nhưng không dám do dự, trong chớp mắt đã bỏ chạy rất xa.
“Đuổi theo!”.
Nguyên Tinh quát lớn.
“Các ông áp giải người này về đi, để tôi đuổi theo!”.
Lâm Chính khẽ quát rồi cất bước, cưỡi gió mà đi chẳng khác nào thần tiên, lao về phía Lâm Anh Hùng…
Sao có thể thế được? Sao có thể thế được? Sao có thể thế được?
Lâm Anh Hùng siết chặt nắm tay, khuôn mặt vặn vẹo.
Không ngờ thực lực của thần y Lâm lại mạnh đến mức này.
Chẳng phải những người kia nói, gia chủ tùy tiện phái một cao thủ tới là có thể giết được thần y Lâm sao? Tại sao đến đây lại bị đuổi giết chạy trối chết như vậy?
Nhưng điều khiến Lâm Anh Hùng kinh hãi hơn là thiên phú của thần y Lâm.
Lâm Anh Hùng rùng mình, cũng không còn cách nào khác.
Đối mặt với sự bao vây tấn công của các cường giả Dương Hoa, anh ta chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp.
Người đàn ông trung niên nhắm trúng Băng Thượng Quân có thực lực yếu nhất, điên cuồng tấn công.
Băng Thượng Quân lập tức cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội, không chống đỡ nổi.
Phải biết rằng, người đàn ông trung niên này đến từ nhà chính của Lâm Thị, thực lực thậm chí còn mạnh hơn cả Nguyên Tinh và Tào Tùng Dương. Nếu không nhờ Lâm Chính đánh giáp lá cà thì những người này còn lâu mới giữ được chân ông ta.
Bốp!
Người đàn ông trung niên tấn công tới tấp, nhanh chóng phát hiện ra sơ hở của Băng Thượng Quân, bỗng huých vai đánh bay anh ta đi.
Phụt!
Băng Thượng Quân phun ra máu tươi, cả người bay đi.
“Đi!”.
Người đàn ông trung niên gầm lớn.
Lâm Anh Hùng nắm được cơ hội, lập tức xông tới.
“Hừ!”.
Ánh mắt Lâm Chính sắc lạnh, phóng ra rất nhiều châm bạc, đâm vào người những người này.
Khí ý và thực lực của tất cả bọn họ lập tức tăng vọt.
“Cái gì?”.
Người đàn ông trung niên run lên, nhìn Lâm Chính với ánh mắt khó tin.
Anh dùng châm bạc để cưỡng chế nâng cao sức mạnh của những người này sao?
Tất cả bọn họ bỗng cảm thấy trong người có thêm vô số sức mạnh, gầm lên lao về phía người đàn ông trung niên.
Ông ta còn định phản kháng, nhưng khi cánh tay đánh tới, lại bị cánh tay của đối phương đánh cho gãy lìa.
Sau khi được tăng cường sức mạnh, ai nấy đều có mình đồng da sắt, vô cùng đáng sợ.
Chỉ trong mấy giây đã chế ngự được người đàn ông trung niên.
Lâm Anh Hùng quay lại nhìn, ánh mắt lộ vẻ đau khổ, nhưng không dám do dự, trong chớp mắt đã bỏ chạy rất xa.
“Đuổi theo!”.
Nguyên Tinh quát lớn.
“Các ông áp giải người này về đi, để tôi đuổi theo!”.
Lâm Chính khẽ quát rồi cất bước, cưỡi gió mà đi chẳng khác nào thần tiên, lao về phía Lâm Anh Hùng…
Sao có thể thế được? Sao có thể thế được? Sao có thể thế được?
Lâm Anh Hùng siết chặt nắm tay, khuôn mặt vặn vẹo.
Không ngờ thực lực của thần y Lâm lại mạnh đến mức này.
Chẳng phải những người kia nói, gia chủ tùy tiện phái một cao thủ tới là có thể giết được thần y Lâm sao? Tại sao đến đây lại bị đuổi giết chạy trối chết như vậy?
Nhưng điều khiến Lâm Anh Hùng kinh hãi hơn là thiên phú của thần y Lâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.