Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6469: C4890: Chương 4890
Bạch Long
10/09/2024
Giây lát sau, Lâm Chính đột nhiên thốt ra một câu nói kỳ lạ.
“Có lẽ đã đến nơi rồi”.
Lâm Tán ngạc nhiên: “Cái gì đến rồi?”.
Ông ta vừa dứt lời, một luồng khí tức cực kỳ bá đạo, dồi dào mà nghịch thiên thoáng chốc bao trùm toàn bộ trang viên.
Cuồng bạo, vô thượng, chí tôn, thần thánh!
Không gì sánh được!
Không thể khiêu chiến!
Đó là uy thế của khí tức này!
“A! A! A!”.
Đối diện với luồng khí tức đó, Lâm Tán bị dọa đến mức la lên thất thanh.
Nguyên Tinh, Tào Tùng Dương, Băng Thượng Quân đều quỳ xuống đất, hoàn toàn không thể đối kháng lại khí tức khủng khiếp nghịch thiên, tuyệt thế vô song này.
Dù là Trương Thất Dạ cũng cắn chặt răng, cố gắng gượng không quỳ xuống.
Ông ta ngẩng đôi mắt màu đỏ máu lên nhìn ra xa.
“Khí tức này… lẽ nào là…”.
“Ai? Ai vậy? Ai đến rồi?”.
Lâm Tán đau khổ gào lên.
Soạt…
Trên bầu trời xuất hiện một quả cầu lửa giống như mặt trời di động, lao vọt về phía này.
Nhiệt độ trong toàn trang viên tăng vọt, mọi người đều toát mồ hôi.
Nếu nhiệt độ tăng cao một chút nữa, dù là thực vật hay phòng ốc trong trang viên sẽ bốc cháy.
“Tôn Giả, thu bớt thần thông đi, nếu không, trang viên của tôi sẽ hóa thành tro bụi mất”, Lâm Chính thản nhiên nói.
Sau đó, quả cầu lửa trên bầu trời nổ tung, một người đàn ông mặc áo choàng đỏ lửa đáp xuống.
Lâm Tán toát mồ hồi đầm đìa, há hốc miệng nhìn người đáp xuống.
Nhưng thế vẫn chưa là gì, vài bóng người nữa từ trên trời đáp xuống, dừng sau lưng người đó.
Những người này đều mặc áo màu đỏ lửa, ai nấy tỏa ra khí tức nóng rực, dường như xác th1t bọn họ được lửa tạo thành.
Đều là cao thủ!
Mọi người kinh hãi.
“Chỗ của cậu đúng là khó tìm! Tôi đi loanh quanh Giang Thành hơn nửa tiếng đồng hồ mới tìm được chỗ cậu”, người đến phủi phủi áo, thản nhiên nói.
“Tôn Giả đến không chịu thông báo trước, nếu báo trước một tiếng, tôi cử người đi đón ông là được rồi”, Lâm Chính cười nói.
“Không cần, tôi thích tự do đi về”, người đến nói.
Lâm Chính lắc đầu không nói gì.
Ngược lại, Lâm Tán không chịu đựng được nữa.
Mặc dù ông ta không rõ thực lực người này nông sâu thế nào, nhưng ông ta biết đó là một cao thủ cái thế không gì sánh được.
“Có lẽ đã đến nơi rồi”.
Lâm Tán ngạc nhiên: “Cái gì đến rồi?”.
Ông ta vừa dứt lời, một luồng khí tức cực kỳ bá đạo, dồi dào mà nghịch thiên thoáng chốc bao trùm toàn bộ trang viên.
Cuồng bạo, vô thượng, chí tôn, thần thánh!
Không gì sánh được!
Không thể khiêu chiến!
Đó là uy thế của khí tức này!
“A! A! A!”.
Đối diện với luồng khí tức đó, Lâm Tán bị dọa đến mức la lên thất thanh.
Nguyên Tinh, Tào Tùng Dương, Băng Thượng Quân đều quỳ xuống đất, hoàn toàn không thể đối kháng lại khí tức khủng khiếp nghịch thiên, tuyệt thế vô song này.
Dù là Trương Thất Dạ cũng cắn chặt răng, cố gắng gượng không quỳ xuống.
Ông ta ngẩng đôi mắt màu đỏ máu lên nhìn ra xa.
“Khí tức này… lẽ nào là…”.
“Ai? Ai vậy? Ai đến rồi?”.
Lâm Tán đau khổ gào lên.
Soạt…
Trên bầu trời xuất hiện một quả cầu lửa giống như mặt trời di động, lao vọt về phía này.
Nhiệt độ trong toàn trang viên tăng vọt, mọi người đều toát mồ hôi.
Nếu nhiệt độ tăng cao một chút nữa, dù là thực vật hay phòng ốc trong trang viên sẽ bốc cháy.
“Tôn Giả, thu bớt thần thông đi, nếu không, trang viên của tôi sẽ hóa thành tro bụi mất”, Lâm Chính thản nhiên nói.
Sau đó, quả cầu lửa trên bầu trời nổ tung, một người đàn ông mặc áo choàng đỏ lửa đáp xuống.
Lâm Tán toát mồ hồi đầm đìa, há hốc miệng nhìn người đáp xuống.
Nhưng thế vẫn chưa là gì, vài bóng người nữa từ trên trời đáp xuống, dừng sau lưng người đó.
Những người này đều mặc áo màu đỏ lửa, ai nấy tỏa ra khí tức nóng rực, dường như xác th1t bọn họ được lửa tạo thành.
Đều là cao thủ!
Mọi người kinh hãi.
“Chỗ của cậu đúng là khó tìm! Tôi đi loanh quanh Giang Thành hơn nửa tiếng đồng hồ mới tìm được chỗ cậu”, người đến phủi phủi áo, thản nhiên nói.
“Tôn Giả đến không chịu thông báo trước, nếu báo trước một tiếng, tôi cử người đi đón ông là được rồi”, Lâm Chính cười nói.
“Không cần, tôi thích tự do đi về”, người đến nói.
Lâm Chính lắc đầu không nói gì.
Ngược lại, Lâm Tán không chịu đựng được nữa.
Mặc dù ông ta không rõ thực lực người này nông sâu thế nào, nhưng ông ta biết đó là một cao thủ cái thế không gì sánh được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.