Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6535: C4956: Chương 4956
Bạch Long
10/09/2024
“Thần y Lâm, tôi thấy hay là bỏ đi! Từ bỏ thôi!”
Thần Hỏa Thánh Nữ nhìn sang bên nói.
“Cô không muốn ra ngoài à?”, Lâm Chính hờ hững nói: “Muốn rời khỏi Lưu Viêm Trũng chỉ có thể đi từ trung tâm, mà chúng ta không thể tới được chỗ kia thì cả đời này cũng không thể ra khỏi Lưu Viêm Trũng”.
“Nhưng…”
Thần Hỏa Thánh Nữ còn định nói thêm gì, đột nhiên, ông lão bên kia bay thẳng tới.
Mấy con rồng lửa cũng đồng thời lao đến.
Cảnh tượng hãi hùng khiến người khác khiếp sợ.
“Không ổn! Thần y Lâm! Cẩn thận!”
Thần Hỏa Thánh Nữ quát to, lập tức muốn vận công chém giết.
“Đừng vội!”
Mặt Lâm Chính không cảm xúc nói: “Sẽ có người chặn ông ta lại giúp chúng ta”.
Thần Hỏa Thánh Nữ sửng sốt.
Chớp mắt đã thấy cậu Huyết, Ngạo Ưng, Đao Mặc Long và những cao thủ khác đồng thời ra tay, muốn giết ông lão…
Mấy người này muốn đánh lén!
Các cao thủ chọn đúng thời cơ, đồng thời ra tay!
Bọn họ đã thương lượng xong, cùng nhau đối phó với ông lão, giết ông ta xong sẽ phân chia dị hỏa!
Nhưng… thực lực của ông lão này quá khủng khiếp.
Ngay cả khi bị đánh lén, ông ta cũng không hề hoang mang, ông ta hét lên một tiếng, cơ thể phun trào ra một trụ lửa cao ngút trời!
Trụ lửa bao lấy cơ thể ông ta, vũ khí bọn họ dùng khi chạm vào ngọn lửa này đều bị nung thành thép nóng chảy.
“Không ổn!”
Có vài người quá sợ hãi lập tức lùi lại.
Nhưng những người chưa kịp thu chiêu, miễn cưỡng đâm vào trụ lửa, đều hóa thành một màn khói, chết ngay tại chỗ.
Những người khác sợ đến mức hồn bay phách lạc.
“Viêm Thuật này thật đáng sợ! Thực lực của người này không phải thứ mà người bình thường có thể tưởng tượng được, nếu không có cao thủ dùng nước và băng thì tuyệt đối không thể làm gì được ông ta!”, sắc mặt Ngạo Ưng u ám, khàn giọng nói.
“Vậy làm sao bây giờ? Chạy sao?”, cậu Huyết nghiến răng hỏi.
“Chạy cũng không chạy được! Chúng ta nhất định không được tản ra, nếu không sẽ bị ông ta giết từng người một! Như vậy chúng ta càng không còn sức để chống đỡ!”, Ngạo Ưng trầm giọng nói: “Thế này đi, Đao Mặc Long! Cậu am hiểu Viêm Thuật, trong chúng ta cậu ít chịu sát thương do lửa của ông ta nhất, vậy cậu đánh ngay chính diện, tôi với cậu Huyết sẽ chịu trách nhiệm hai bên, còn lại thì tùy cơ ứng biến, phải bắt được ông ta!”
“Được!”
“Cứ vậy đi!”
“Mọi người, lên thôi!”
Thần Hỏa Thánh Nữ nhìn sang bên nói.
“Cô không muốn ra ngoài à?”, Lâm Chính hờ hững nói: “Muốn rời khỏi Lưu Viêm Trũng chỉ có thể đi từ trung tâm, mà chúng ta không thể tới được chỗ kia thì cả đời này cũng không thể ra khỏi Lưu Viêm Trũng”.
“Nhưng…”
Thần Hỏa Thánh Nữ còn định nói thêm gì, đột nhiên, ông lão bên kia bay thẳng tới.
Mấy con rồng lửa cũng đồng thời lao đến.
Cảnh tượng hãi hùng khiến người khác khiếp sợ.
“Không ổn! Thần y Lâm! Cẩn thận!”
Thần Hỏa Thánh Nữ quát to, lập tức muốn vận công chém giết.
“Đừng vội!”
Mặt Lâm Chính không cảm xúc nói: “Sẽ có người chặn ông ta lại giúp chúng ta”.
Thần Hỏa Thánh Nữ sửng sốt.
Chớp mắt đã thấy cậu Huyết, Ngạo Ưng, Đao Mặc Long và những cao thủ khác đồng thời ra tay, muốn giết ông lão…
Mấy người này muốn đánh lén!
Các cao thủ chọn đúng thời cơ, đồng thời ra tay!
Bọn họ đã thương lượng xong, cùng nhau đối phó với ông lão, giết ông ta xong sẽ phân chia dị hỏa!
Nhưng… thực lực của ông lão này quá khủng khiếp.
Ngay cả khi bị đánh lén, ông ta cũng không hề hoang mang, ông ta hét lên một tiếng, cơ thể phun trào ra một trụ lửa cao ngút trời!
Trụ lửa bao lấy cơ thể ông ta, vũ khí bọn họ dùng khi chạm vào ngọn lửa này đều bị nung thành thép nóng chảy.
“Không ổn!”
Có vài người quá sợ hãi lập tức lùi lại.
Nhưng những người chưa kịp thu chiêu, miễn cưỡng đâm vào trụ lửa, đều hóa thành một màn khói, chết ngay tại chỗ.
Những người khác sợ đến mức hồn bay phách lạc.
“Viêm Thuật này thật đáng sợ! Thực lực của người này không phải thứ mà người bình thường có thể tưởng tượng được, nếu không có cao thủ dùng nước và băng thì tuyệt đối không thể làm gì được ông ta!”, sắc mặt Ngạo Ưng u ám, khàn giọng nói.
“Vậy làm sao bây giờ? Chạy sao?”, cậu Huyết nghiến răng hỏi.
“Chạy cũng không chạy được! Chúng ta nhất định không được tản ra, nếu không sẽ bị ông ta giết từng người một! Như vậy chúng ta càng không còn sức để chống đỡ!”, Ngạo Ưng trầm giọng nói: “Thế này đi, Đao Mặc Long! Cậu am hiểu Viêm Thuật, trong chúng ta cậu ít chịu sát thương do lửa của ông ta nhất, vậy cậu đánh ngay chính diện, tôi với cậu Huyết sẽ chịu trách nhiệm hai bên, còn lại thì tùy cơ ứng biến, phải bắt được ông ta!”
“Được!”
“Cứ vậy đi!”
“Mọi người, lên thôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.