Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6545: C4966: Chương 4966
Bạch Long
10/09/2024
“Sao nào? Các ông không muốn đánh nữa à?”, Lâm Chính bình thản nói.
“Tôi đã nói rồi, cậu chạm vào được tôi coi như cậu thắng”.
“Nhưng mục đích của tôi không chỉ có vậy! Hay là thế này đi, hai người các ông cùng xông lên, nếu đánh bại tôi thì tôi sẽ không lấy số dị hỏa này đi, mà tiếp tục để chúng ở đây, được không?”, Lâm Chính bình thản nói.
Bạch Viêm và Hắc Hỏa đưa mắt nhìn nhau, đều có vẻ dao động.
“Cậu Lâm!”.
Dịch Tiên Thiên cuống quýt kêu lên: “Cậu cần gì phải tự gây phiền phức cho bản thân như vậy chứ? Chúng ta lấy dị hỏa đi là được rồi, đừng chuốc thêm rắc rối nữa”.
“Không sao đâu”, Lâm Chính bình thản đáp.
“Cậu Lâm… cậu…”
Dịch Tiên Thiên còn định khuyên tiếp.
Nhưng Bạch Viêm đã nhìn thấu mục đích của Lâm Chính.
“Ông không cần khuyên cậu ta nữa đâu, cậu ta làm vậy cũng là vì bản thân, tôi đoán cậu ta đã dung hòa hỏa chủng, nhưng năng lượng hỏa chủng trong người không ổn định, vẫn chưa hấp thu toàn bộ được. Cậu muốn thông qua việc giao đấu với chúng tôi để hấp thu hoàn toàn hỏa chủng này chứ gì?”, Bạch Viêm bình thản nói.
“Đúng vậy”.
Lâm Chính gật đầu, thẳng thắn thừa nhận.
“Cả đời này hai người chúng tôi chưa bao giờ bị ai sỉ nhục như vậy! Chàng trai trẻ, cậu rất mạnh, nhưng có lúc lại tự tin một cách mù quáng!”.
Dường như Bạch Viêm có chút tức giận, lạnh lùng nói: “Nếu đã vậy thì lại đây! Ra tay đi!”.
Lâm Chính cũng không nhiều lời, lập tức lao về phía hai người.
“Chết đi!”.
Hai người cùng quát, cả người bùng lên ngọn lửa đáng sợ, hóa thành hai con rồng lửa, nhào về phía Lâm Chính.
“Thiên Hỏa Kỳ Lân!”.
Lâm Chính gầm lên, sử dụng tới Kỳ Lân Biến.
Nhưng lần này, Kỳ Lân Biến mang theo ngọn lửa vô tận của Thiên Viêm Đại Trận, rít gào lao tới cắn xé hai con rồng lửa kia.
Trong Lưu Viêm Trũng lửa cháy hừng hực.
Đám người Dịch Tiên Thiên sợ hãi lùi lại liên tục, không dám lại gần.
Trận chiến này khác gì trận chiến của thần tiên chứ…
Sau khi giao đấu với Lâm Chính, Hắc Hỏa và Bạch Viêm mới biết chỗ đáng sợ của người này.
Chàng thanh niên này không đơn giản là đã dung hòa hỏa chủng, mà anh thậm chí còn hấp thu sức lửa của Thiên Viêm Đại Trận.
Lúc này, anh hoàn toàn có thể mượn sức mạnh của Thiên Viêm Đại Trận được tính lũy trong hỏa chủng để cường hóa mỗi đòn tấn công của mình.
Thảo nào anh nhất quyết muốn đánh với Hắc Hỏa và Bạch Viêm.
Bởi vì không giao đấu với cao thủ có Viêm Thuật đạt tới cực hạn như vậy, anh sẽ không thể hấp thu nắm vững hoàn toàn luồng sức mạnh này.
“Tôi đã nói rồi, cậu chạm vào được tôi coi như cậu thắng”.
“Nhưng mục đích của tôi không chỉ có vậy! Hay là thế này đi, hai người các ông cùng xông lên, nếu đánh bại tôi thì tôi sẽ không lấy số dị hỏa này đi, mà tiếp tục để chúng ở đây, được không?”, Lâm Chính bình thản nói.
Bạch Viêm và Hắc Hỏa đưa mắt nhìn nhau, đều có vẻ dao động.
“Cậu Lâm!”.
Dịch Tiên Thiên cuống quýt kêu lên: “Cậu cần gì phải tự gây phiền phức cho bản thân như vậy chứ? Chúng ta lấy dị hỏa đi là được rồi, đừng chuốc thêm rắc rối nữa”.
“Không sao đâu”, Lâm Chính bình thản đáp.
“Cậu Lâm… cậu…”
Dịch Tiên Thiên còn định khuyên tiếp.
Nhưng Bạch Viêm đã nhìn thấu mục đích của Lâm Chính.
“Ông không cần khuyên cậu ta nữa đâu, cậu ta làm vậy cũng là vì bản thân, tôi đoán cậu ta đã dung hòa hỏa chủng, nhưng năng lượng hỏa chủng trong người không ổn định, vẫn chưa hấp thu toàn bộ được. Cậu muốn thông qua việc giao đấu với chúng tôi để hấp thu hoàn toàn hỏa chủng này chứ gì?”, Bạch Viêm bình thản nói.
“Đúng vậy”.
Lâm Chính gật đầu, thẳng thắn thừa nhận.
“Cả đời này hai người chúng tôi chưa bao giờ bị ai sỉ nhục như vậy! Chàng trai trẻ, cậu rất mạnh, nhưng có lúc lại tự tin một cách mù quáng!”.
Dường như Bạch Viêm có chút tức giận, lạnh lùng nói: “Nếu đã vậy thì lại đây! Ra tay đi!”.
Lâm Chính cũng không nhiều lời, lập tức lao về phía hai người.
“Chết đi!”.
Hai người cùng quát, cả người bùng lên ngọn lửa đáng sợ, hóa thành hai con rồng lửa, nhào về phía Lâm Chính.
“Thiên Hỏa Kỳ Lân!”.
Lâm Chính gầm lên, sử dụng tới Kỳ Lân Biến.
Nhưng lần này, Kỳ Lân Biến mang theo ngọn lửa vô tận của Thiên Viêm Đại Trận, rít gào lao tới cắn xé hai con rồng lửa kia.
Trong Lưu Viêm Trũng lửa cháy hừng hực.
Đám người Dịch Tiên Thiên sợ hãi lùi lại liên tục, không dám lại gần.
Trận chiến này khác gì trận chiến của thần tiên chứ…
Sau khi giao đấu với Lâm Chính, Hắc Hỏa và Bạch Viêm mới biết chỗ đáng sợ của người này.
Chàng thanh niên này không đơn giản là đã dung hòa hỏa chủng, mà anh thậm chí còn hấp thu sức lửa của Thiên Viêm Đại Trận.
Lúc này, anh hoàn toàn có thể mượn sức mạnh của Thiên Viêm Đại Trận được tính lũy trong hỏa chủng để cường hóa mỗi đòn tấn công của mình.
Thảo nào anh nhất quyết muốn đánh với Hắc Hỏa và Bạch Viêm.
Bởi vì không giao đấu với cao thủ có Viêm Thuật đạt tới cực hạn như vậy, anh sẽ không thể hấp thu nắm vững hoàn toàn luồng sức mạnh này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.