Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6718: C5139: Chương 5139
Bạch Long
10/09/2024
Tình trạng bây giờ của Lâm Chính không tốt lắm.
Đương nhiên, nếu muốn giết hết đám người bên ngoài kia thì hoàn toàn không thành vấn đề.
Nhưng anh lo lắng rằng sau khi giết những người này, nhóm người khác lại đến.
Nếu hết nhóm người này lại đến nhóm người khác, tiêu hao quá nhiều thể lực, một khi đụng phải Thái Thương Long thì sẽ rất rắc rối.
Cho nên Lâm Chính quyết định tạm thời tránh né.
Chẳng mấy chốc, người ngoài cửa xông vào.
Khoảng chục người.
Ai nấy đều bê bết máu, trên người có vết thương, thở hổn hển, trông vô cùng nhếch nhác.
“Là người của Thiên Thược Tông!”
Vệ Tân Kiếm trầm giọng nói.
“Không ngờ bọn chúng lại tới đây, Thái Thương Long đâu? Bị giết rồi sao?”
“Không biết, nhưng nhìn bộ dạng của bọn chúng, hình như đang rất hoảng loạn…”
Một vài người giao tiếp trong bóng tối.
“Đây là nơi sâu nhất trong cơ quan sao?”
“Tại sao lại có nhiều quan tài như vậy?”
“Chưởng môn, kia hình như là đá Thái Vũ!”
Các đệ tử của Thiên Thược Tông phát hiện ra tấm bia đá bị vỡ, lập tức hét lên.
“Cái gì? Tìm được đá Thái Vũ rồi à? Nhanh lên! Mau lấy nó đi! Lấy được đá Thái Vũ, chúng ta sẽ mau chóng rời khỏi đây!”
Một võ giả lớn tuổi hét lớn.
Đám đệ tử vội chạy tới giật lấy.
Nhưng lúc này, bên ngoài mật thất lại truyền đến những tiếng bước chân nặng nề.
Cùng với đó còn có một luồng sát khí vô cùng đáng sợ!
“Thái Thương Long đến rồi!”
Lâm Chính cau mày.
“Chưởng môn! Anh ta tới rồi! Anh ta tới rồi!”
“Chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Đám người Thiên Thược Tông run rẩy, hét toáng lên.
Tất cả mọi người trong Tử Huyền Thiên đều bị dọa sợ!
Có vẻ như đám người Thiên Thược Tông chạy thoát thân để đến đây!
“Lần này phiền phức rồi!”
Sắc mặt Vệ Tân Kiếm trở nên nghiêm túc.
Đám người Tử Huyền Thiên cũng hết sức căng thẳng, tim đập thình thịch như có tảng đá treo trong lòng, cầu nguyện đừng bị Thái Thương Long phát hiện.
“Mẹ kiếp, thật xui xẻo! Mọi người bỏ chạy tán loạn, có tới bảy con đường! Tại sao thằng chó Thái Thương Long lại chọn con đường của chúng ta chứ!” võ giả già kia tức giận mắng nhiếc, sau đó rút kiếm bên hông ra, trầm giọng nói: “Tất cả đệ tử nghe lệnh, theo tôi nghênh chiến với Thái Thương Long!”
Đương nhiên, nếu muốn giết hết đám người bên ngoài kia thì hoàn toàn không thành vấn đề.
Nhưng anh lo lắng rằng sau khi giết những người này, nhóm người khác lại đến.
Nếu hết nhóm người này lại đến nhóm người khác, tiêu hao quá nhiều thể lực, một khi đụng phải Thái Thương Long thì sẽ rất rắc rối.
Cho nên Lâm Chính quyết định tạm thời tránh né.
Chẳng mấy chốc, người ngoài cửa xông vào.
Khoảng chục người.
Ai nấy đều bê bết máu, trên người có vết thương, thở hổn hển, trông vô cùng nhếch nhác.
“Là người của Thiên Thược Tông!”
Vệ Tân Kiếm trầm giọng nói.
“Không ngờ bọn chúng lại tới đây, Thái Thương Long đâu? Bị giết rồi sao?”
“Không biết, nhưng nhìn bộ dạng của bọn chúng, hình như đang rất hoảng loạn…”
Một vài người giao tiếp trong bóng tối.
“Đây là nơi sâu nhất trong cơ quan sao?”
“Tại sao lại có nhiều quan tài như vậy?”
“Chưởng môn, kia hình như là đá Thái Vũ!”
Các đệ tử của Thiên Thược Tông phát hiện ra tấm bia đá bị vỡ, lập tức hét lên.
“Cái gì? Tìm được đá Thái Vũ rồi à? Nhanh lên! Mau lấy nó đi! Lấy được đá Thái Vũ, chúng ta sẽ mau chóng rời khỏi đây!”
Một võ giả lớn tuổi hét lớn.
Đám đệ tử vội chạy tới giật lấy.
Nhưng lúc này, bên ngoài mật thất lại truyền đến những tiếng bước chân nặng nề.
Cùng với đó còn có một luồng sát khí vô cùng đáng sợ!
“Thái Thương Long đến rồi!”
Lâm Chính cau mày.
“Chưởng môn! Anh ta tới rồi! Anh ta tới rồi!”
“Chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Đám người Thiên Thược Tông run rẩy, hét toáng lên.
Tất cả mọi người trong Tử Huyền Thiên đều bị dọa sợ!
Có vẻ như đám người Thiên Thược Tông chạy thoát thân để đến đây!
“Lần này phiền phức rồi!”
Sắc mặt Vệ Tân Kiếm trở nên nghiêm túc.
Đám người Tử Huyền Thiên cũng hết sức căng thẳng, tim đập thình thịch như có tảng đá treo trong lòng, cầu nguyện đừng bị Thái Thương Long phát hiện.
“Mẹ kiếp, thật xui xẻo! Mọi người bỏ chạy tán loạn, có tới bảy con đường! Tại sao thằng chó Thái Thương Long lại chọn con đường của chúng ta chứ!” võ giả già kia tức giận mắng nhiếc, sau đó rút kiếm bên hông ra, trầm giọng nói: “Tất cả đệ tử nghe lệnh, theo tôi nghênh chiến với Thái Thương Long!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.