Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6781: C5202: Chương 5202
Bạch Long
10/09/2024
“Nhưng…”.
Thần Nữ Thái Vũ âm thầm cắn răng, nếu cầu xin Lâm Chính, hiển nhiên anh sẽ muốn có sách cổ của tổ tiên thần miếu Thái Vũ.
Nhưng nếu không cho, e rằng đệ tử của mình sẽ thật sự mất mạng.
Suy đi nghĩ lại, cuối cùng Thần Nữ Thái Vũ vẫn lựa chọn nhượng bộ!
“Đồ vật có thể cho cậu, nhưng tôi có một điều kiện, cậu phải chữa khỏi cho A Nam trước, tôi mới giao sách cho cậu. Nếu cậu không chữa khỏi cho nó, tôi không những sẽ không giao sách cho cậu, mà tôi thậm chí còn muốn cậu chết chung với đồ đệ tôi! Có được không?”, Thần Nữ Thái Vũ nghiến răng nói.
“Không chữa khỏi thì không cần Thần Nữ đại nhân ra tay, tôi tình nguyện tự sát trước mặt đồ đệ bà!”, Lâm Chính nói.
“Vậy thì cậu làm đi!”.
Thần Nữ Thái Vũ nói. . Ngôn Tình Sủng
Lâm Chính gật đầu, lập tức lấy châm bạc trên người trải ra trên đất, sau đó nghiêng đầu nói: “Thiên phó chưởng môn, giúp tôi đi nấu một bồn nước nóng tới đây, ngoài ra đi tìm một ít vôi lại đây!”.
“Được!”.
Thiên Diệp gật đầu, quay đầu rời đi.
“Thái Thương Long!”.
“Thần y Lâm có gì phân phó?”, Thái Thương Long vội vàng tiến lên.
“Anh đi lấy một ít vô căn thủy lại đây, là nước từ trên trời rơi xuống mà vẫn không dính đất, trên lá cây trong rừng rất nhiều”.
“Được! Thần y Lâm chờ một lát!”.
Thái Lương Long gật đầu, thoáng chốc đã biến mất.
Lâm Chính cởi áo A Nam ra, quan sát một lúc, bắt đầu châm cứu.
Thần Nữ Thái Vũ ở bên cạnh hồi hộp quan sát.
“Thần Nữ đại nhân, người này không chỉ đơn giản là đệ tử của bà phải không? Nếu tôi đoán không lầm, anh ta là con trai bà, đúng không?”.
Lúc này, Lâm Chính đang châm cứu đột nhiên lên tiếng.
Thần Nữ Thái Vũ biến sắc, ngạc nhiên nhìn Lâm Chính, một lúc lâu sau mới nói: “Sao cậu biết?”.
“Rất đơn giản, người học y quan sát cơ thể người cực kỳ tỉ mỉ. Lông mày, đôi mắt của hai người cực kỳ giống nhau, đến đường nét khuôn mặt cũng cực kỳ tương tự. Đây chắc không phải là trùng hợp, huống hồ, bà quan tâm đồ đệ của bà hơn cả bình thường, thậm chí vượt trên tình cảm của bà đối với thần miếu Thái Vũ. Tôi nghĩ bà không muốn giao cuốn sách của tổ tiên thần miếu ra là vì đề phòng công pháp thần miếu truyền ra ngoài, để người đời biết chiêu thức công pháp của đồ đệ bà, từ đó gây bất lợi cho anh ta đúng không?”, Lâm Chính cười nói.
Thần Nữ Thái Vũ hít sâu một hơi, kinh ngạc nhìn Lâm Chính.
“Con người cậu… thật là đáng sợ!”.
“Quá khen!”.
Lâm Chính cười nói.
Chốc lát sau, Thiên Diệp và Thái Thương Long đã mang những vật cần thiết đến, Lâm Chính lập tức cứu chữa.
Khoảng chốc lát sau, A Nam ho khan dữ dội, dần dần tỉnh lại…
Thần Nữ Thái Vũ âm thầm cắn răng, nếu cầu xin Lâm Chính, hiển nhiên anh sẽ muốn có sách cổ của tổ tiên thần miếu Thái Vũ.
Nhưng nếu không cho, e rằng đệ tử của mình sẽ thật sự mất mạng.
Suy đi nghĩ lại, cuối cùng Thần Nữ Thái Vũ vẫn lựa chọn nhượng bộ!
“Đồ vật có thể cho cậu, nhưng tôi có một điều kiện, cậu phải chữa khỏi cho A Nam trước, tôi mới giao sách cho cậu. Nếu cậu không chữa khỏi cho nó, tôi không những sẽ không giao sách cho cậu, mà tôi thậm chí còn muốn cậu chết chung với đồ đệ tôi! Có được không?”, Thần Nữ Thái Vũ nghiến răng nói.
“Không chữa khỏi thì không cần Thần Nữ đại nhân ra tay, tôi tình nguyện tự sát trước mặt đồ đệ bà!”, Lâm Chính nói.
“Vậy thì cậu làm đi!”.
Thần Nữ Thái Vũ nói. . Ngôn Tình Sủng
Lâm Chính gật đầu, lập tức lấy châm bạc trên người trải ra trên đất, sau đó nghiêng đầu nói: “Thiên phó chưởng môn, giúp tôi đi nấu một bồn nước nóng tới đây, ngoài ra đi tìm một ít vôi lại đây!”.
“Được!”.
Thiên Diệp gật đầu, quay đầu rời đi.
“Thái Thương Long!”.
“Thần y Lâm có gì phân phó?”, Thái Thương Long vội vàng tiến lên.
“Anh đi lấy một ít vô căn thủy lại đây, là nước từ trên trời rơi xuống mà vẫn không dính đất, trên lá cây trong rừng rất nhiều”.
“Được! Thần y Lâm chờ một lát!”.
Thái Lương Long gật đầu, thoáng chốc đã biến mất.
Lâm Chính cởi áo A Nam ra, quan sát một lúc, bắt đầu châm cứu.
Thần Nữ Thái Vũ ở bên cạnh hồi hộp quan sát.
“Thần Nữ đại nhân, người này không chỉ đơn giản là đệ tử của bà phải không? Nếu tôi đoán không lầm, anh ta là con trai bà, đúng không?”.
Lúc này, Lâm Chính đang châm cứu đột nhiên lên tiếng.
Thần Nữ Thái Vũ biến sắc, ngạc nhiên nhìn Lâm Chính, một lúc lâu sau mới nói: “Sao cậu biết?”.
“Rất đơn giản, người học y quan sát cơ thể người cực kỳ tỉ mỉ. Lông mày, đôi mắt của hai người cực kỳ giống nhau, đến đường nét khuôn mặt cũng cực kỳ tương tự. Đây chắc không phải là trùng hợp, huống hồ, bà quan tâm đồ đệ của bà hơn cả bình thường, thậm chí vượt trên tình cảm của bà đối với thần miếu Thái Vũ. Tôi nghĩ bà không muốn giao cuốn sách của tổ tiên thần miếu ra là vì đề phòng công pháp thần miếu truyền ra ngoài, để người đời biết chiêu thức công pháp của đồ đệ bà, từ đó gây bất lợi cho anh ta đúng không?”, Lâm Chính cười nói.
Thần Nữ Thái Vũ hít sâu một hơi, kinh ngạc nhìn Lâm Chính.
“Con người cậu… thật là đáng sợ!”.
“Quá khen!”.
Lâm Chính cười nói.
Chốc lát sau, Thiên Diệp và Thái Thương Long đã mang những vật cần thiết đến, Lâm Chính lập tức cứu chữa.
Khoảng chốc lát sau, A Nam ho khan dữ dội, dần dần tỉnh lại…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.