Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6845: C5266: Chương 5266
Bạch Long
10/09/2024
Mạn Sát Hồng nhỏ giọng nói, tuy ánh mắt bà ta đầy phẫn nộ và không cam lòng, nhưng cũng không dám ho he gì, chỉ cúi gằm đầu xuống.
“Đồ ăn hại!”.
Cái bóng đứng phắt dậy, đi tới trước mặt Mạn Sát Hồng, đứng từ trên cao nhìn xuống, sau đó giơ chân đá mạnh vào bụng bà ta.
“Hự…”
Mạn Sát Hồng bị đá bay đi, nặng nề va vào tảng đá ở gần đó, sau khi ngã lăn xuống đất thì không ngừng nôn ra máu.
“Thiên Ma Đạo ta có 13 Ma Quân, 26 Ma Nữ, một Ma Quân xứng với hai Ma Nữ, nhưng loại người như bà sao có tư cách xứng với tôi chứ? Loại người như bà sao có tư cách tự xưng là Ma Nữ? Bà là nỗi sỉ nhục của Thiên Ma Đạo, lại càng là nỗi sỉ nhục của tôi! Bà có biết vì bà mà tôi đi đến đâu cũng bị người ta coi thường, chế giễu! Bà có biết vì bà mà tôi phải chịu bao nhiêu nỗi uất ức nhục nhã không?”, cái bóng kia lạnh lùng hừ mũi.
“Tôi xin lỗi… Tôi xin lỗi…”
Mạn Sát Hồng ngừng phun máu, kêu lên đầy yếu ớt.
“Nếu không phải đạo chủ có lệnh, thì tôi đã ăn sống bà rồi! Sao có thể để bà kéo dài hơi tàn đến bây giờ chứ?”.
“Thực ra bà có thể tự sát! Tại sao lại muốn sống một cách nhục nhã như vậy? Tại sao không chết luôn đi? Tại sao không tự hủy hoại thân xác, hay hiến tế thân xác cho đạo chủ?”.
“Rốt cuộc là điều gì khiến một kẻ khốn khổ đáng thương như bà phải cố kéo dài hơi tàn? Tại sao?”.
Cái bóng kia ngồi xổm xuống, túm lấy tóc Mạn Sát Hồng, vẻ mặt dữ tợn chất vấn.
Mạn Sát Hồng không nói gì, chỉ ngẩng khuôn mặt đầy máu lên nhìn ông ta, một lát sau mới lên tiếng hỏi: “Nếu ông đã muốn tôi chết như vậy, tại sao… ông còn đến cứu tôi?”.
Lúc này, dường như Mạn Sát Hồng không còn sợ nữa.
Bà ta biết người này rất muốn mình chết, muốn xin tha xin lỗi cũng vô ích.
Cái bóng im lặng, rồi lạnh lùng nói: “Tôi vốn không định cứu bà, nhưng có người thích lo chuyện bao đồng dụ tôi đến đó, nếu tôi thấy chết không cứu thì chắc chắn đạo chủ sẽ trách phạt tôi”.
“Có người dụ ông đến chỗ tôi?”.
Mạn Sát Hồng sửng sốt, bỗng bà ta nghĩ ra gì đó, sắc mặt liền thay đổi.
“Lẽ nào là…”
“Lẽ nào cái gì?”, bóng hình kia hỏi Mạn Sát Hồng bằng vẻ vô cảm.
Mạn Sát Hồng vội cúi đầu: “Không có gì, không có gì…Tôi đoán nhầm rồi”.
“Vậy sao?”, bóng hình kia hỏi tiếp. Thế nhưng dù nói vậy thì bà ta vẫn cảm thấy rất nghi ngờ.
Ma Quân Đào Thiên Tam có thể kịp thời tới cứu Mạn Sát Hồng chắc chán là kiệt tác của Lâm Chính. Nếu không dù Đào Thiên Tam có biết Mạn Sát Hồng gặp nguy hiểm thì cũng không thể nào tới cứu như vậy được.
Bởi vì cả Thiên Ma Đạo này, người hi vọng Mạn Sát Hồng chết nhất chính là ông ta..
Thiên Ma Đạo có tất cả 13 Ma Quân và 26 Ma Nữ. Để có thể duy trì sức chiến đấu, thì mỗi Ma Quân đều phải phối hợp với hai Ma Nữ.
Mười năm trước Mạn Sát Hồng là một người có tiếng, có địa vị cao ở Thiên Ma Đạo, là một trong ba người có thiên tài dị bẩm và có khi chất tuyệt vời, có thể chấn nhiếp được thần hồn của người khác. 13 Ma Quân không có ai là không thèm muốn Mạn Sát Hồng, muốn trở thành một cặp với bà ta.
Thế nhưng cuối cùng Mạn Sát Hồng vẫn chọn Đào Thiên Tam. Nguyên nhân chính là vì tu vi ma đạo của Đào Thiên Tam rất phù hợp với bà ta.
“Đồ ăn hại!”.
Cái bóng đứng phắt dậy, đi tới trước mặt Mạn Sát Hồng, đứng từ trên cao nhìn xuống, sau đó giơ chân đá mạnh vào bụng bà ta.
“Hự…”
Mạn Sát Hồng bị đá bay đi, nặng nề va vào tảng đá ở gần đó, sau khi ngã lăn xuống đất thì không ngừng nôn ra máu.
“Thiên Ma Đạo ta có 13 Ma Quân, 26 Ma Nữ, một Ma Quân xứng với hai Ma Nữ, nhưng loại người như bà sao có tư cách xứng với tôi chứ? Loại người như bà sao có tư cách tự xưng là Ma Nữ? Bà là nỗi sỉ nhục của Thiên Ma Đạo, lại càng là nỗi sỉ nhục của tôi! Bà có biết vì bà mà tôi đi đến đâu cũng bị người ta coi thường, chế giễu! Bà có biết vì bà mà tôi phải chịu bao nhiêu nỗi uất ức nhục nhã không?”, cái bóng kia lạnh lùng hừ mũi.
“Tôi xin lỗi… Tôi xin lỗi…”
Mạn Sát Hồng ngừng phun máu, kêu lên đầy yếu ớt.
“Nếu không phải đạo chủ có lệnh, thì tôi đã ăn sống bà rồi! Sao có thể để bà kéo dài hơi tàn đến bây giờ chứ?”.
“Thực ra bà có thể tự sát! Tại sao lại muốn sống một cách nhục nhã như vậy? Tại sao không chết luôn đi? Tại sao không tự hủy hoại thân xác, hay hiến tế thân xác cho đạo chủ?”.
“Rốt cuộc là điều gì khiến một kẻ khốn khổ đáng thương như bà phải cố kéo dài hơi tàn? Tại sao?”.
Cái bóng kia ngồi xổm xuống, túm lấy tóc Mạn Sát Hồng, vẻ mặt dữ tợn chất vấn.
Mạn Sát Hồng không nói gì, chỉ ngẩng khuôn mặt đầy máu lên nhìn ông ta, một lát sau mới lên tiếng hỏi: “Nếu ông đã muốn tôi chết như vậy, tại sao… ông còn đến cứu tôi?”.
Lúc này, dường như Mạn Sát Hồng không còn sợ nữa.
Bà ta biết người này rất muốn mình chết, muốn xin tha xin lỗi cũng vô ích.
Cái bóng im lặng, rồi lạnh lùng nói: “Tôi vốn không định cứu bà, nhưng có người thích lo chuyện bao đồng dụ tôi đến đó, nếu tôi thấy chết không cứu thì chắc chắn đạo chủ sẽ trách phạt tôi”.
“Có người dụ ông đến chỗ tôi?”.
Mạn Sát Hồng sửng sốt, bỗng bà ta nghĩ ra gì đó, sắc mặt liền thay đổi.
“Lẽ nào là…”
“Lẽ nào cái gì?”, bóng hình kia hỏi Mạn Sát Hồng bằng vẻ vô cảm.
Mạn Sát Hồng vội cúi đầu: “Không có gì, không có gì…Tôi đoán nhầm rồi”.
“Vậy sao?”, bóng hình kia hỏi tiếp. Thế nhưng dù nói vậy thì bà ta vẫn cảm thấy rất nghi ngờ.
Ma Quân Đào Thiên Tam có thể kịp thời tới cứu Mạn Sát Hồng chắc chán là kiệt tác của Lâm Chính. Nếu không dù Đào Thiên Tam có biết Mạn Sát Hồng gặp nguy hiểm thì cũng không thể nào tới cứu như vậy được.
Bởi vì cả Thiên Ma Đạo này, người hi vọng Mạn Sát Hồng chết nhất chính là ông ta..
Thiên Ma Đạo có tất cả 13 Ma Quân và 26 Ma Nữ. Để có thể duy trì sức chiến đấu, thì mỗi Ma Quân đều phải phối hợp với hai Ma Nữ.
Mười năm trước Mạn Sát Hồng là một người có tiếng, có địa vị cao ở Thiên Ma Đạo, là một trong ba người có thiên tài dị bẩm và có khi chất tuyệt vời, có thể chấn nhiếp được thần hồn của người khác. 13 Ma Quân không có ai là không thèm muốn Mạn Sát Hồng, muốn trở thành một cặp với bà ta.
Thế nhưng cuối cùng Mạn Sát Hồng vẫn chọn Đào Thiên Tam. Nguyên nhân chính là vì tu vi ma đạo của Đào Thiên Tam rất phù hợp với bà ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.