Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1042
Bạch Long
20/04/2024
Mã Hải hoàn toàn không biết Lâm Chính có ý gì, nhưng ông ta hiểu, cuộc chiến đã bắt đầu rồi.
Tập đoàn Dương Hoa và nhà họ Lâm… một bên chắc chắn phải ngã xuống.
Mã Hải cảm thấy vô cùng thấp thỏm.
Bởi vì ông ta có nhìn thế nào cũng không thể tin, Dương Hoa có đủ tư cách đối đầu với nhà họ Lâm.
Tập đoàn Dương Hoa do Mã Hải quản lý. Thực lực của Dương Hoa đến đâu, ông ta đương nhiên còn hiểu rõ hơn Lâm Chính.
Cho dù Lâm Chính là thực lực của Huyền Y Phái, thì so với nhà họ Lâm cũng chỉ là con kiến thôi.
Chủ tịch Lâm điên rồi sao?
Mã Hải không biết.
Nhưng Lâm Chính biết mình không điên.
Anh nhìn vào cổ tay mình, chỉ thấy nơi đó có mười lăm chấm đỏ, chấm đỏ như nốt ruồi màu đỏ, tươi đẹp chói mắt, nhưng bị cổ tay áo che kín, người bình thường không thể thấy được.
Rè rè… rè rè…
Lúc này điện thoại di động rung lên.
Lâm Chính bắt máy.
Bên kia là giọng của Long Thủ.
“Thầy, có manh mối rồi, bên kia hình như có chút vấn đề chúng ta phải mau chóng qua đó, nếu chậm trễ sẽ không đuổi kịp đâu”.
“Ở đâu?”
“Trong núi Nhất Hành Sơn”.
“Chúng ta còn bao nhiêu thời gian?”
“Theo điều tra. Bọn họ nhiều nhất chỉ trụ được ba tiếng nữa, mà từ đây lái xe đến được Nhất Hành Sơn nhanh cũng phải mất ba tiếng, e rằng chúng ta phải tăng tốc”.
“Vậy ngồi trực thăng thì sao?”
“Trực… trực thăng?”
…
…
Ở Nhất Hành Sơn.
Trên ruộng thuốc, một cô gái mặc quần áo màu xanh lục, để tóc đuôi ngựa đang cõng một người phụ nữ trung niên, điên cuồng chạy về phía trước.
Tiếng thở dốc dồn dập vang lên bên tai không dứt.
Đừng có thấy vóc dáng cô gái gầy gò, suy nhược, nhưng sức mạnh cô ấy thể hiện ra lại vô cùng kinh khủng, cõng người phụ nữ nặng năm mươi sáu mươi cân trên lưng mà vẫn có thể đi như bay, quả thật khiến người ta không tưởng tượng nổi.
“Đứng lại đi!”
“Con khốn, đứng lại cho tao!”
“Còn không đứng lại nữa, đợi tao bắt được mày, tao sẽ cho mày biết tay!”
Mấy tiếng mắng chửi ở đằng sau vang lên liên tiếp, một đám người mặc quần áo hiện đại xen lẫn đồ cổ trang đuổi theo.
Có người cầm súng nhắm về phía này.
Có người bước đi như bay, cơ thể nhẹ bẫng, đuổi về phía đó.
Tập đoàn Dương Hoa và nhà họ Lâm… một bên chắc chắn phải ngã xuống.
Mã Hải cảm thấy vô cùng thấp thỏm.
Bởi vì ông ta có nhìn thế nào cũng không thể tin, Dương Hoa có đủ tư cách đối đầu với nhà họ Lâm.
Tập đoàn Dương Hoa do Mã Hải quản lý. Thực lực của Dương Hoa đến đâu, ông ta đương nhiên còn hiểu rõ hơn Lâm Chính.
Cho dù Lâm Chính là thực lực của Huyền Y Phái, thì so với nhà họ Lâm cũng chỉ là con kiến thôi.
Chủ tịch Lâm điên rồi sao?
Mã Hải không biết.
Nhưng Lâm Chính biết mình không điên.
Anh nhìn vào cổ tay mình, chỉ thấy nơi đó có mười lăm chấm đỏ, chấm đỏ như nốt ruồi màu đỏ, tươi đẹp chói mắt, nhưng bị cổ tay áo che kín, người bình thường không thể thấy được.
Rè rè… rè rè…
Lúc này điện thoại di động rung lên.
Lâm Chính bắt máy.
Bên kia là giọng của Long Thủ.
“Thầy, có manh mối rồi, bên kia hình như có chút vấn đề chúng ta phải mau chóng qua đó, nếu chậm trễ sẽ không đuổi kịp đâu”.
“Ở đâu?”
“Trong núi Nhất Hành Sơn”.
“Chúng ta còn bao nhiêu thời gian?”
“Theo điều tra. Bọn họ nhiều nhất chỉ trụ được ba tiếng nữa, mà từ đây lái xe đến được Nhất Hành Sơn nhanh cũng phải mất ba tiếng, e rằng chúng ta phải tăng tốc”.
“Vậy ngồi trực thăng thì sao?”
“Trực… trực thăng?”
…
…
Ở Nhất Hành Sơn.
Trên ruộng thuốc, một cô gái mặc quần áo màu xanh lục, để tóc đuôi ngựa đang cõng một người phụ nữ trung niên, điên cuồng chạy về phía trước.
Tiếng thở dốc dồn dập vang lên bên tai không dứt.
Đừng có thấy vóc dáng cô gái gầy gò, suy nhược, nhưng sức mạnh cô ấy thể hiện ra lại vô cùng kinh khủng, cõng người phụ nữ nặng năm mươi sáu mươi cân trên lưng mà vẫn có thể đi như bay, quả thật khiến người ta không tưởng tượng nổi.
“Đứng lại đi!”
“Con khốn, đứng lại cho tao!”
“Còn không đứng lại nữa, đợi tao bắt được mày, tao sẽ cho mày biết tay!”
Mấy tiếng mắng chửi ở đằng sau vang lên liên tiếp, một đám người mặc quần áo hiện đại xen lẫn đồ cổ trang đuổi theo.
Có người cầm súng nhắm về phía này.
Có người bước đi như bay, cơ thể nhẹ bẫng, đuổi về phía đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.