Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1463
Bạch Long
20/04/2024
Nói một hồi, Lý Nam liền chảy nước mắt.
“Nếu anh đã nghĩ như vậy thì hãy nói mọi chuyện cho tôi biết đi”, Lâm Chính bình thản nói.
“Những lời tôi nói đều là sự thật, vì thua tiền tâm trạng không tốt nên tôi đã uống hơi nhiều rượu, sau đó biết con gái bị sốt liền vội vàng về nhà, nên mới xảy ra cơ sự này. Tôi không lừa các cậu một chữ nào cả!”, tâm trạng Lý Nam trở nên kích động, sắc mặt bỗng đỏ bừng, ngay cả cơ thể cũng mất khống chế mà run rẩy.
“Hử?”.
Lâm Chính nhíu mày, bỗng nhiên nhận ra gì đó, liền túm lấy cánh tay Lý Nam, bắt mạch cho anh ta.
“Thuốc gây ảo giác?”.
Lâm Chính ngạc nhiên, lập tức rút một cây châm bạc ra, đâm vào huyệt Thái Dương của Lý Nam.
Lý Nam lập tức trở nên yên tĩnh, đặt mông ngồi xuống ghế, thở hổn hển.
“Mạch tượng của anh hỗn loạn, khí huyết cuồn cuộn, các hiện tượng đều cho thấy anh đã dùng thuốc gây ảo giác! Chuyện này là sao?”, Lâm Chính trầm giọng hỏi.
“Thuốc gây ảo giác? Đó là cái gì vậy? Tôi đâu có uống…”, Lý Nam khó hiểu hỏi.
“Anh có từng hút thuốc phiện không?”.
“Không! Tuyệt đối không! Tôi chỉ uống rượu, đánh bạc thôi, những việc khác tôi không làm”.
“Nếu anh không uống, thì tức là có người lén cho anh uống thuốc gây ảo giác…”, Lâm Chính xoa cằm, đột nhiên hỏi: “Anh… uống rượu một mình sao? Có ai uống cùng không?”.
Lý Nam nghe thấy thế thì sửng sốt, suy nghĩ một lát mới nói: “Không, tôi uống cùng một người bạn. Hôm nay tôi vay tiền anh ta, anh ta đưa cho tôi năm nghìn tệ, sau đó còn an ủi tôi, mời tôi đi uống rượu. Tâm trạng tôi không được tốt, liền uống cùng anh ta gần nửa lít rượu trắng! Nhưng rượu đó quả thực không tệ, bình thường tôi chỉ uống được một ít, thế mà trưa hôm nay lại có thể uống được nhiều như vậy. Anh ta nói với tôi là rượu này không gây say. Vừa khéo lúc đó có người gọi điện thoại cho tôi, nói con gái tôi bị sốt, bảo tôi về ngay. Tôi vội vội vàng vàng chạy về, lúc đầu tôi không định lái xe về đâu, nhưng người bạn đó nói bình thường buổi trưa sẽ không thổi nồng độ cồn, hơn nữa rượu này không gây say, khuyên tôi tự lái xe về, thế là tôi… tôi…”
Lý Nam nói đến đây thì không nói được nữa.
Nhưng Lâm Chính đã hiểu tất cả.
“Bạn anh ở đâu?”, Lâm Chính trầm giọng hỏi.
“Đường… đường Giang Xuyên…”
“Địa chỉ cụ thể!”, Lâm Chính nghiêm giọng quát.
“Phòng 105 đơn nguyên 1 tòa 3 khu A đường Giang Xuyên…”, Lý Nam vội đáp.
Lâm Chính nghe thấy thế thì lập tức lấy điện thoại ra, gọi cho Từ Thiên.
“Chủ tịch Lâm”.
“Không cần tìm con gái Lý Nam nữa, lập tức đến đường Giang Xuyên đưa bạn của anh ta đến đây, nhanh lên!”.
“Được!”.
Từ Thiên gật đầu, lập tức kiểm tra xem có nhân viên công ty nào ở gần đường Giang Xuyên, rồi gửi tin nhắn cho bọn họ.
Bạn của Lý Nam là Liễu Mục nhanh chóng được đưa tới.
“Là ai sai khiến anh?”.
Lâm Chính bình thản hỏi.
“Nếu anh đã nghĩ như vậy thì hãy nói mọi chuyện cho tôi biết đi”, Lâm Chính bình thản nói.
“Những lời tôi nói đều là sự thật, vì thua tiền tâm trạng không tốt nên tôi đã uống hơi nhiều rượu, sau đó biết con gái bị sốt liền vội vàng về nhà, nên mới xảy ra cơ sự này. Tôi không lừa các cậu một chữ nào cả!”, tâm trạng Lý Nam trở nên kích động, sắc mặt bỗng đỏ bừng, ngay cả cơ thể cũng mất khống chế mà run rẩy.
“Hử?”.
Lâm Chính nhíu mày, bỗng nhiên nhận ra gì đó, liền túm lấy cánh tay Lý Nam, bắt mạch cho anh ta.
“Thuốc gây ảo giác?”.
Lâm Chính ngạc nhiên, lập tức rút một cây châm bạc ra, đâm vào huyệt Thái Dương của Lý Nam.
Lý Nam lập tức trở nên yên tĩnh, đặt mông ngồi xuống ghế, thở hổn hển.
“Mạch tượng của anh hỗn loạn, khí huyết cuồn cuộn, các hiện tượng đều cho thấy anh đã dùng thuốc gây ảo giác! Chuyện này là sao?”, Lâm Chính trầm giọng hỏi.
“Thuốc gây ảo giác? Đó là cái gì vậy? Tôi đâu có uống…”, Lý Nam khó hiểu hỏi.
“Anh có từng hút thuốc phiện không?”.
“Không! Tuyệt đối không! Tôi chỉ uống rượu, đánh bạc thôi, những việc khác tôi không làm”.
“Nếu anh không uống, thì tức là có người lén cho anh uống thuốc gây ảo giác…”, Lâm Chính xoa cằm, đột nhiên hỏi: “Anh… uống rượu một mình sao? Có ai uống cùng không?”.
Lý Nam nghe thấy thế thì sửng sốt, suy nghĩ một lát mới nói: “Không, tôi uống cùng một người bạn. Hôm nay tôi vay tiền anh ta, anh ta đưa cho tôi năm nghìn tệ, sau đó còn an ủi tôi, mời tôi đi uống rượu. Tâm trạng tôi không được tốt, liền uống cùng anh ta gần nửa lít rượu trắng! Nhưng rượu đó quả thực không tệ, bình thường tôi chỉ uống được một ít, thế mà trưa hôm nay lại có thể uống được nhiều như vậy. Anh ta nói với tôi là rượu này không gây say. Vừa khéo lúc đó có người gọi điện thoại cho tôi, nói con gái tôi bị sốt, bảo tôi về ngay. Tôi vội vội vàng vàng chạy về, lúc đầu tôi không định lái xe về đâu, nhưng người bạn đó nói bình thường buổi trưa sẽ không thổi nồng độ cồn, hơn nữa rượu này không gây say, khuyên tôi tự lái xe về, thế là tôi… tôi…”
Lý Nam nói đến đây thì không nói được nữa.
Nhưng Lâm Chính đã hiểu tất cả.
“Bạn anh ở đâu?”, Lâm Chính trầm giọng hỏi.
“Đường… đường Giang Xuyên…”
“Địa chỉ cụ thể!”, Lâm Chính nghiêm giọng quát.
“Phòng 105 đơn nguyên 1 tòa 3 khu A đường Giang Xuyên…”, Lý Nam vội đáp.
Lâm Chính nghe thấy thế thì lập tức lấy điện thoại ra, gọi cho Từ Thiên.
“Chủ tịch Lâm”.
“Không cần tìm con gái Lý Nam nữa, lập tức đến đường Giang Xuyên đưa bạn của anh ta đến đây, nhanh lên!”.
“Được!”.
Từ Thiên gật đầu, lập tức kiểm tra xem có nhân viên công ty nào ở gần đường Giang Xuyên, rồi gửi tin nhắn cho bọn họ.
Bạn của Lý Nam là Liễu Mục nhanh chóng được đưa tới.
“Là ai sai khiến anh?”.
Lâm Chính bình thản hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.