Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1490
Bạch Long
20/04/2024
“Khuya thế này, sao tự dưng bạn em lại tìm em chứ?”, Lâm Chính cảm thấy nghi ngờ.
“Hình như là xảy ra xung đột khi đang uống rượu trong quán bar, bảo em tới đó. Em đi một lúc thôi. Nếu tình hình không ổn thì em sẽ báo cảnh sát. Anh mau ngủ đi”, Tô Nhu nói.
“Tới bar sao?”, Lâm Chính suy nghĩ rồi trầm giọng: “Anh đi cùng em!”
“Chuyện này…thôi được, nơi đó phức tạp, có anh cũng sẽ tốt hơn chút”, Tô Nhu không hề từ chối.
Đôi mắt Lâm Chính ánh lên vẻ cảnh giác. Vào lúc then chốt thế này, sao bạn của cô ấy lại xảy ra chuyện chứ?
Trùng hợp đến vậy sao? E rằng không thể đơn giản như vậy được. Lúc này tất cả các địa điểm đều có thể tiềm ẩn rất nhiều rủi ro. Vì là thế lực tới từ Yên Kinh mà.
Hai người đi xuống, ngồi xe của Tô Nhu đi tới quán bar Bất Dạ. Quán bar này nằm ở ngoại ô, hơn nữa cũng không có bạn bè gì của Lâm Chính ở khu vực này, vì vậy nơi đây cũng không nằm trong phạm vi bảo vệ của anh.
Thấy Tô Nhu lái xe tới đây, Lâm Chính đã có dự cảm không lành. Rất có thể đây chính là cái bẫy của nhà họ Kiều.
Anh lẳng lặng lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn. Tầm 20 phút sau, chiếc xe của Tô Nhu đã đậu trước quán bar. Lâm Chính và Tô Nhu lập tức bước vào trong.
Tô Nhu khá vội vàng, cô không hề trang điểm, ăn mặc cũng luộm thuộm nhưng vẻ đẹp của cô cùng với ngũ quan tinh tế thì vẫn khiến không ít người phải ngoái lại nhìn.
Lâm Chính đi sát phía sau, quan sát xung quanh. Đúng lúc này…
Một chiếc ly đột nhiên bay tới rơi xuống vỡ ngay trước chân của cô.
Choang!
Âm thanh vang lên, cái ly vỡ nát. Tô Nhu tái mặt, vội dừng lại. Lâm Chính cũng nhìn về hướng chiếc ly bay tới…
Sau khi ly rượu vỡ tan, quán bar trở nên hỗn loạn.
Không ít khách khứa của quán bar nhìn sang chỗ ly rượu bay đến.
Đó là vị trí khách VIP nằm ở bên phải quán bar.
Ở chỗ ngồi có nhiều thanh niên nam nữ, ai nấy ăn mặc hở hang, thời thượng.
Lúc này, dường như bọn họ đang tranh cãi gì đó, một trong các cô gái ôm mặt, miệng có máu, trông giống như bị tát.
“Tiểu Mai!”, Tô Nhu sửng sốt, vội vàng bước nhanh đến.
“Tiểu Nhu, cuối cùng cậu cũng đến rồi!”, cô gái đang ôm mặt nhìn thấy Tô Nhu đi đến, lập tức mừng rỡ, vội vàng tiến tới, kích động la lên.
Lâm Chính không đi theo mà quan sát xung quanh, dò xét mỗi một vị khách ở đây.
Một lúc sau, điện thoại vang lên.
Lâm Chính bấm nút nghe.
“Thế nào?”.
“Chủ tịch Lâm, chúng tôi đã điều tra xung quanh, quanh đây không có người của nhà họ Kiều!”.
“Vậy còn khách của quán bar?”.
“Chúng tôi đang coi camera, nếu phát hiện có gương mặt lạ nào chưa từng tới quán bar trước đây, chúng tôi sẽ đưa bọn họ đi ngay. Bây giờ người của chúng tôi đã trà trộn vào quán bar. Cậu Lâm, một khi có chuyện gì, chúng tôi sẽ tiến hành xử trí ngay”.
“Hình như là xảy ra xung đột khi đang uống rượu trong quán bar, bảo em tới đó. Em đi một lúc thôi. Nếu tình hình không ổn thì em sẽ báo cảnh sát. Anh mau ngủ đi”, Tô Nhu nói.
“Tới bar sao?”, Lâm Chính suy nghĩ rồi trầm giọng: “Anh đi cùng em!”
“Chuyện này…thôi được, nơi đó phức tạp, có anh cũng sẽ tốt hơn chút”, Tô Nhu không hề từ chối.
Đôi mắt Lâm Chính ánh lên vẻ cảnh giác. Vào lúc then chốt thế này, sao bạn của cô ấy lại xảy ra chuyện chứ?
Trùng hợp đến vậy sao? E rằng không thể đơn giản như vậy được. Lúc này tất cả các địa điểm đều có thể tiềm ẩn rất nhiều rủi ro. Vì là thế lực tới từ Yên Kinh mà.
Hai người đi xuống, ngồi xe của Tô Nhu đi tới quán bar Bất Dạ. Quán bar này nằm ở ngoại ô, hơn nữa cũng không có bạn bè gì của Lâm Chính ở khu vực này, vì vậy nơi đây cũng không nằm trong phạm vi bảo vệ của anh.
Thấy Tô Nhu lái xe tới đây, Lâm Chính đã có dự cảm không lành. Rất có thể đây chính là cái bẫy của nhà họ Kiều.
Anh lẳng lặng lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn. Tầm 20 phút sau, chiếc xe của Tô Nhu đã đậu trước quán bar. Lâm Chính và Tô Nhu lập tức bước vào trong.
Tô Nhu khá vội vàng, cô không hề trang điểm, ăn mặc cũng luộm thuộm nhưng vẻ đẹp của cô cùng với ngũ quan tinh tế thì vẫn khiến không ít người phải ngoái lại nhìn.
Lâm Chính đi sát phía sau, quan sát xung quanh. Đúng lúc này…
Một chiếc ly đột nhiên bay tới rơi xuống vỡ ngay trước chân của cô.
Choang!
Âm thanh vang lên, cái ly vỡ nát. Tô Nhu tái mặt, vội dừng lại. Lâm Chính cũng nhìn về hướng chiếc ly bay tới…
Sau khi ly rượu vỡ tan, quán bar trở nên hỗn loạn.
Không ít khách khứa của quán bar nhìn sang chỗ ly rượu bay đến.
Đó là vị trí khách VIP nằm ở bên phải quán bar.
Ở chỗ ngồi có nhiều thanh niên nam nữ, ai nấy ăn mặc hở hang, thời thượng.
Lúc này, dường như bọn họ đang tranh cãi gì đó, một trong các cô gái ôm mặt, miệng có máu, trông giống như bị tát.
“Tiểu Mai!”, Tô Nhu sửng sốt, vội vàng bước nhanh đến.
“Tiểu Nhu, cuối cùng cậu cũng đến rồi!”, cô gái đang ôm mặt nhìn thấy Tô Nhu đi đến, lập tức mừng rỡ, vội vàng tiến tới, kích động la lên.
Lâm Chính không đi theo mà quan sát xung quanh, dò xét mỗi một vị khách ở đây.
Một lúc sau, điện thoại vang lên.
Lâm Chính bấm nút nghe.
“Thế nào?”.
“Chủ tịch Lâm, chúng tôi đã điều tra xung quanh, quanh đây không có người của nhà họ Kiều!”.
“Vậy còn khách của quán bar?”.
“Chúng tôi đang coi camera, nếu phát hiện có gương mặt lạ nào chưa từng tới quán bar trước đây, chúng tôi sẽ đưa bọn họ đi ngay. Bây giờ người của chúng tôi đã trà trộn vào quán bar. Cậu Lâm, một khi có chuyện gì, chúng tôi sẽ tiến hành xử trí ngay”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.