Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1547
Bạch Long
20/04/2024
“Trên dưới nhà họ Lâm đều có tai mắt của chúng ta. Nếu nhà họ Lâm muốn động vào chúng ta, chúng ta có thể không biết được sao? Hơn nữa, thế gia Tư Mã chúng ta và nhà họ Lâm vẫn có chút giao tình. Đại hội sắp mở, bọn họ cần gì phải ra tay với chúng ta?”, Tư Mã Tàng lại bác bỏ suy đoán này.
Mọi người gãi đầu gãi tai, trầm ngâm suy nghĩ. . đam mỹ hài
“Gia chủ, chuyện này rất có thể là thần y Lâm ở Giang Thành làm!”, lúc này Tư Mã Sóc Phương ngồi trên xe lăn hét lên.
Mọi người nhìn sang anh ta.
Một lúc sau, chuỗi tiếng cười lớn vang lên.
“Ha ha ha ha… Sóc Phương, cháu thật là ngây thơ, thần y Lâm của Dương Hoa? Sao có thể?”.
“Chưa nói tới Dương Hoa của thần y Lâm có thực lực đó hay không, chỉ riêng cậu ta ở xa tại Giang Thành, một người ở Giang Thành mà có thể động vào thế tộc ở Yên Kinh chúng ta? Có phải cháu đánh giá cao những người ở góc xó đó rồi không? Cậu ta không thể nào với tay ra xa như vậy!”.
“Cháu trai, dù cháu có thiên phú, nhưng chung quy cũng còn quá trẻ. Có đôi khi cháu không cần đánh giá cao kẻ địch của mình quá, như thế rất dễ suy sụp lòng tin”.
Người nhà Tư Mã ở xung quanh cười nói.
Tư Mã Trường Tâm cũng liếc nhìn Tư Mã Sóc Phương, dường như không vui lắm.
Nhưng Tư Mã Sóc Phương lại không quan tâm đến những lời bàn tán xung quanh, mà nghiêm túc nói: “Mọi người coi thường thần y Lâm quá rồi. Bây giờ thần y Lâm không chỉ có Dương Hoa, anh ta còn có Học viện Huyền Y Phái, thậm chí gần đây có tin đồn Kỳ Dược Phòng cũng do thần y Lâm nắm giữ. Bây giờ, sức mạnh của thần y Lâm không thua kém gì nhà Tư Mã, hoàn toàn có thể dùng cứng chọi cứng với chúng ta. Ngoài những cái đó ra, ở Quảng Liễu, Thượng Hỗ cũng có thế lực của anh ta, cộng thêm uy danh của anh ta ở giới Đông y trong nước, mọi người cảm thấy người như vậy có thể xem thường sao?”.
Anh ta nói xong, nụ cười trên mặt bọn họ cũng biến mất.
Hiện trường thoáng chốc lặng đi không ít.
“Sóc Phương nói không sai”, Tư Mã Tàng hạ thấp giọng, nói: “Bây giờ đúng là thần y Lâm không thể xem thường, mọi người cũng đừng quá tự đại”.
“Gia chủ, anh cũng tán thành với lời của Sóc Phương, cảm thấy đây là do thần y Lâm Làm à?”, Tư Mã Trường Tâm nhíu mày hỏi.
“Không tán thành”, Tư Mã Tàng lắc đầu.
“Vậy gia chủ có ý gì?”.
“Tôi chỉ nói không thể xem thường thần y Lâm, không có nghĩa chuyện này là do thần y Lâm làm. Dù thần y Lâm có sức mạnh của Kỳ Dược Phòng hỗ trợ thì đã sao? Phải biết cậu ta đã tiếp nhận Kim Huyết Hổ Tú của thế gia Tư Mã chúng ta, cậu ta không chỉ phải đối mặt với nhà Tư Mã, mà là tất cả các gia tộc có quan hệ với thế gia Tư Mã chúng ta”, Tư Mã Tàng nói.
“Nhưng nhà họ Kiều và nhà họ Mạnh đã trả khăn hổ lại rồi… Ý của bọn họ là cắt đứt quan hệ với nhà Tư Mã chúng ta”, Tư Mã Trường Tâm nói.
“Tuy không biết vì sao bọn họ lại làm vậy, nhưng tôi tin bọn họ sẽ phải hối hận. Bọn họ muốn cắt đứt thì cắt đứt, chúng ta còn có nhà họ Đoàn, giải quyết Dương Hoa vẫn dư sức. Đợi tôi giải quyết được thần y Lâm, sau đó hợp tác với nhà họ Đoàn lấy được lợi ích ở đại hội. Không có thế gia Tư Mã chúng ta, nhà họ Kiều và nhà họ Mạnh ở đại hội chắc chắn sẽ khó mà tiến bước. Đợi đến khi đại hội kết thúc, chúng ta một bước lên trời, lúc đó nhà họ Kiều và nhà họ Mạnh chỉ có thể ngước mắt nhìn chúng ta. Đến lúc đó, chúng ta hãy từ từ tính món nợ ngày hôm nay của bọn họ”, trong mắt Tư Mã Tàng lóe lên sự hung dữ.
Bọn họ đồng loạt gật đầu, mong chờ ngày đó tới.
Đúng lúc đó, một người vừa bò vừa lăn vào trong phòng.
Mọi người gãi đầu gãi tai, trầm ngâm suy nghĩ. . đam mỹ hài
“Gia chủ, chuyện này rất có thể là thần y Lâm ở Giang Thành làm!”, lúc này Tư Mã Sóc Phương ngồi trên xe lăn hét lên.
Mọi người nhìn sang anh ta.
Một lúc sau, chuỗi tiếng cười lớn vang lên.
“Ha ha ha ha… Sóc Phương, cháu thật là ngây thơ, thần y Lâm của Dương Hoa? Sao có thể?”.
“Chưa nói tới Dương Hoa của thần y Lâm có thực lực đó hay không, chỉ riêng cậu ta ở xa tại Giang Thành, một người ở Giang Thành mà có thể động vào thế tộc ở Yên Kinh chúng ta? Có phải cháu đánh giá cao những người ở góc xó đó rồi không? Cậu ta không thể nào với tay ra xa như vậy!”.
“Cháu trai, dù cháu có thiên phú, nhưng chung quy cũng còn quá trẻ. Có đôi khi cháu không cần đánh giá cao kẻ địch của mình quá, như thế rất dễ suy sụp lòng tin”.
Người nhà Tư Mã ở xung quanh cười nói.
Tư Mã Trường Tâm cũng liếc nhìn Tư Mã Sóc Phương, dường như không vui lắm.
Nhưng Tư Mã Sóc Phương lại không quan tâm đến những lời bàn tán xung quanh, mà nghiêm túc nói: “Mọi người coi thường thần y Lâm quá rồi. Bây giờ thần y Lâm không chỉ có Dương Hoa, anh ta còn có Học viện Huyền Y Phái, thậm chí gần đây có tin đồn Kỳ Dược Phòng cũng do thần y Lâm nắm giữ. Bây giờ, sức mạnh của thần y Lâm không thua kém gì nhà Tư Mã, hoàn toàn có thể dùng cứng chọi cứng với chúng ta. Ngoài những cái đó ra, ở Quảng Liễu, Thượng Hỗ cũng có thế lực của anh ta, cộng thêm uy danh của anh ta ở giới Đông y trong nước, mọi người cảm thấy người như vậy có thể xem thường sao?”.
Anh ta nói xong, nụ cười trên mặt bọn họ cũng biến mất.
Hiện trường thoáng chốc lặng đi không ít.
“Sóc Phương nói không sai”, Tư Mã Tàng hạ thấp giọng, nói: “Bây giờ đúng là thần y Lâm không thể xem thường, mọi người cũng đừng quá tự đại”.
“Gia chủ, anh cũng tán thành với lời của Sóc Phương, cảm thấy đây là do thần y Lâm Làm à?”, Tư Mã Trường Tâm nhíu mày hỏi.
“Không tán thành”, Tư Mã Tàng lắc đầu.
“Vậy gia chủ có ý gì?”.
“Tôi chỉ nói không thể xem thường thần y Lâm, không có nghĩa chuyện này là do thần y Lâm làm. Dù thần y Lâm có sức mạnh của Kỳ Dược Phòng hỗ trợ thì đã sao? Phải biết cậu ta đã tiếp nhận Kim Huyết Hổ Tú của thế gia Tư Mã chúng ta, cậu ta không chỉ phải đối mặt với nhà Tư Mã, mà là tất cả các gia tộc có quan hệ với thế gia Tư Mã chúng ta”, Tư Mã Tàng nói.
“Nhưng nhà họ Kiều và nhà họ Mạnh đã trả khăn hổ lại rồi… Ý của bọn họ là cắt đứt quan hệ với nhà Tư Mã chúng ta”, Tư Mã Trường Tâm nói.
“Tuy không biết vì sao bọn họ lại làm vậy, nhưng tôi tin bọn họ sẽ phải hối hận. Bọn họ muốn cắt đứt thì cắt đứt, chúng ta còn có nhà họ Đoàn, giải quyết Dương Hoa vẫn dư sức. Đợi tôi giải quyết được thần y Lâm, sau đó hợp tác với nhà họ Đoàn lấy được lợi ích ở đại hội. Không có thế gia Tư Mã chúng ta, nhà họ Kiều và nhà họ Mạnh ở đại hội chắc chắn sẽ khó mà tiến bước. Đợi đến khi đại hội kết thúc, chúng ta một bước lên trời, lúc đó nhà họ Kiều và nhà họ Mạnh chỉ có thể ngước mắt nhìn chúng ta. Đến lúc đó, chúng ta hãy từ từ tính món nợ ngày hôm nay của bọn họ”, trong mắt Tư Mã Tàng lóe lên sự hung dữ.
Bọn họ đồng loạt gật đầu, mong chờ ngày đó tới.
Đúng lúc đó, một người vừa bò vừa lăn vào trong phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.