Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1593
Bạch Long
20/04/2024
Điện thoại, châm trên người anh đã bị tịch thu. Đúng ra người của đảo Vong Ưu sẽ phải nhanh chóng điều tra ra anh trong sạch, thế nhưng đã mấy tiếng trôi qua rồi, vẫn không có ai tới thả anh ra cả.
Lâm Chính lúc này mới ý thức được rằng sự việc nghiêm trọng hơn anh tưởng tượng nhiều.
Anh vốn hi vọng Huyết U U có thể tới. Nhưng với tình huống này, có lẽ đến cả bản thân cô ta cũng khó mà giữ được an toàn cho chính mình.
Cộp cộp…
Có tiếng bước chân vang lên trong hành lang nhà giam. Lâm Chính ngẩng đầu nhìn ra ngoài thì thấy Diên Nữ mặc võ phục màu đỏ bước tới.
“Ồ? Cô còn dám tới đây à?”, Lâm Chính nheo mắt.
“Sao tôi lại không dám tới?”, Diên Nữ thản nhiên đáp.
“Cô gái, tôi và cô không thù không oán, tại sao cô lại hãm hại tôi? Cái gì mà kẻ gian? Tôi chỉ là một bác sĩ được người của đảo các cô mời tới. Trên đảo có ân oán gì chẳng liên quan gì tới tôi hết”, Lâm Chính trầm giọng.
“Đúng là không liên quan gì tới anh, nhưng thật không may, lúc anh lên đảo thì anh đúng là người mà tôi cần”.
“Nói như vậy thì chuyện này cô đã tính toán từ lâu rồi phải không?”
“Mấy năm trước có một sát thủ lên đảo, vốn định hạ độc đảo chủ của chúng tôi nhưng đã bị Vũ Phù Bình – chị dâu của đảo chủ ngăn chặn. Vũ Phù Bình rơi vào hôn mê, tới giờ vẫn chưa tỉnh lại. Đảo chủ vì muốn cứ Vũ Phù Bình đã đi khắp nơi tìm các danh y nhưng đều không có tác dụng gì. Người của đảo cũng cật lực điều tra để có thể bắt được hung thủ và những người liên quan.
“Nhưng chuyện này có liên quan gì tới tôi đâu, tôi không phải là hung thủ”.
“Tôi biết, nhưng giờ anh là hung thủ rồi. Bởi vì tôi muốn người đó là anh thì anh phải trở thành thôi”.
“Tại sao cô lại làm như vậy?”
“Bởi vì anh có thể cho tôi một cơ hội được thay đổi”, Diên Nữ khẽ cười: “Tôi chuẩn bị cái hộp đó cùng châm độc chính là vì ngày hôm nay. Giờ anh đã bị tôi tố là kẻ gian, đảo chủ biết được chuyện này sẽ rất vui mừng và sẽ thưởng cho tôi. Mà phần thưởng chính là cơ hội dành cho tôi”.
Lâm Chính nghe thấy vậy thì chợt bừng tỉnh. Anh cảm thấy hết sức nặng nề. Anh đã bị Diên Nữ bán đứng rồi. Thế nhưng anh không hề hoảng sợ mà chỉ lắc đầu.
“Cô định lấy tôi ra để đổi cho cô một cơ hội. Cách này của cô không tệ, chỉ đáng tiếc là…cô tìm nhầm người rồi. Cô không nên chọn tôi thì đúng hơn”.
“Tại sao anh lại nói vậy?”, Diên Nữ hỏi.
“Bởi vì tôi vô tội”, Lâm Chính nhún vai.
Diên Nữ sững sờ, sau đó bật cười: “Thú vị, anh Lâm, anh rất thú vị. Anh nói anh vô tội. Tội tin đấy…nhưng ngoài tôi ra…còn ai tin anh đây? Mọi người tới đây đều nói là vô tội nhưng như thế thì đã sao?”
“Lát nữa chắc chắn đảo chủ sẽ muốn gặp tôi. Một khi gặp tôi rồi thì tôi sẽ chứng minh là mình trong sạch”, Lâm Chính mỉm cười: “Dựa vào một cái hộp không thể định tội được tôi đâu. Sơ hở quá nhiều”.
“Tôi biết, nếu như điều tra kỹ thì có rất nhiều sơ hở. Anh cũng sẽ nhanh chóng được chứng minh là vô tội, thậm chí còn điều tra ra là tôi là người dựng chuyện”.
“Cô đã biết vậy tại sao còn làm?”, Lâm Chính hỏi.
“Bởi vì tôi đã sớm có phương án chuẩn bị rồi!”
“Phương án gì?”
“Đó chính là giết chết anh”,Diên Nữ nheo mắt, đôi mắt ánh lên sát khí.
Lâm Chính lúc này mới ý thức được rằng sự việc nghiêm trọng hơn anh tưởng tượng nhiều.
Anh vốn hi vọng Huyết U U có thể tới. Nhưng với tình huống này, có lẽ đến cả bản thân cô ta cũng khó mà giữ được an toàn cho chính mình.
Cộp cộp…
Có tiếng bước chân vang lên trong hành lang nhà giam. Lâm Chính ngẩng đầu nhìn ra ngoài thì thấy Diên Nữ mặc võ phục màu đỏ bước tới.
“Ồ? Cô còn dám tới đây à?”, Lâm Chính nheo mắt.
“Sao tôi lại không dám tới?”, Diên Nữ thản nhiên đáp.
“Cô gái, tôi và cô không thù không oán, tại sao cô lại hãm hại tôi? Cái gì mà kẻ gian? Tôi chỉ là một bác sĩ được người của đảo các cô mời tới. Trên đảo có ân oán gì chẳng liên quan gì tới tôi hết”, Lâm Chính trầm giọng.
“Đúng là không liên quan gì tới anh, nhưng thật không may, lúc anh lên đảo thì anh đúng là người mà tôi cần”.
“Nói như vậy thì chuyện này cô đã tính toán từ lâu rồi phải không?”
“Mấy năm trước có một sát thủ lên đảo, vốn định hạ độc đảo chủ của chúng tôi nhưng đã bị Vũ Phù Bình – chị dâu của đảo chủ ngăn chặn. Vũ Phù Bình rơi vào hôn mê, tới giờ vẫn chưa tỉnh lại. Đảo chủ vì muốn cứ Vũ Phù Bình đã đi khắp nơi tìm các danh y nhưng đều không có tác dụng gì. Người của đảo cũng cật lực điều tra để có thể bắt được hung thủ và những người liên quan.
“Nhưng chuyện này có liên quan gì tới tôi đâu, tôi không phải là hung thủ”.
“Tôi biết, nhưng giờ anh là hung thủ rồi. Bởi vì tôi muốn người đó là anh thì anh phải trở thành thôi”.
“Tại sao cô lại làm như vậy?”
“Bởi vì anh có thể cho tôi một cơ hội được thay đổi”, Diên Nữ khẽ cười: “Tôi chuẩn bị cái hộp đó cùng châm độc chính là vì ngày hôm nay. Giờ anh đã bị tôi tố là kẻ gian, đảo chủ biết được chuyện này sẽ rất vui mừng và sẽ thưởng cho tôi. Mà phần thưởng chính là cơ hội dành cho tôi”.
Lâm Chính nghe thấy vậy thì chợt bừng tỉnh. Anh cảm thấy hết sức nặng nề. Anh đã bị Diên Nữ bán đứng rồi. Thế nhưng anh không hề hoảng sợ mà chỉ lắc đầu.
“Cô định lấy tôi ra để đổi cho cô một cơ hội. Cách này của cô không tệ, chỉ đáng tiếc là…cô tìm nhầm người rồi. Cô không nên chọn tôi thì đúng hơn”.
“Tại sao anh lại nói vậy?”, Diên Nữ hỏi.
“Bởi vì tôi vô tội”, Lâm Chính nhún vai.
Diên Nữ sững sờ, sau đó bật cười: “Thú vị, anh Lâm, anh rất thú vị. Anh nói anh vô tội. Tội tin đấy…nhưng ngoài tôi ra…còn ai tin anh đây? Mọi người tới đây đều nói là vô tội nhưng như thế thì đã sao?”
“Lát nữa chắc chắn đảo chủ sẽ muốn gặp tôi. Một khi gặp tôi rồi thì tôi sẽ chứng minh là mình trong sạch”, Lâm Chính mỉm cười: “Dựa vào một cái hộp không thể định tội được tôi đâu. Sơ hở quá nhiều”.
“Tôi biết, nếu như điều tra kỹ thì có rất nhiều sơ hở. Anh cũng sẽ nhanh chóng được chứng minh là vô tội, thậm chí còn điều tra ra là tôi là người dựng chuyện”.
“Cô đã biết vậy tại sao còn làm?”, Lâm Chính hỏi.
“Bởi vì tôi đã sớm có phương án chuẩn bị rồi!”
“Phương án gì?”
“Đó chính là giết chết anh”,Diên Nữ nheo mắt, đôi mắt ánh lên sát khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.