Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1634
Bạch Long
20/04/2024
“Hả?”, Huyết Trường Phong thấy Lâm Chính vẫn cầm cự được thì hừ giọng và càng tấn công tới tấp.
Bùm bùm bùm! Sức mạnh ập tới như một con thú hoang, điên cuồng chèn ép Lâm Chính. Mặt đất tiếp tục nứt ra, lan rộng như mạng nhện.
Đám đông kinh hãi. Huyết Trường Phong vẫn không chịu dừng lại. Lâm Chính cùng dồn lực chống trả.
Các mảnh vụn đất đá bắt đầu bắn tung tóe. Đám đông vội lùi lại. Sức mạnh khủng khiếp như vậy mà cây châm trong tay Lâm Chính vẫn chưa hề bị gãy.
Không thể nào?
“Đây là châm gì vậy?”, Huyết Nham phải thốt lên.
Không ai trả lời ông ta. Đúng lúc này.
Vụt…
Hai bóng hình lao tới. Đó là Thịnh Siêu và Mai Phượng Yến.
“Hả?”, Lâm Chính đanh mắt.
Hai người một trái một phải, đồng loạt tung nắm đấm nhằm vào thái dương của anh. Đám trưởng lão vui mừng lắm, nhiệt liệt vỗ tay. Như thế này thì Lâm Chính thua là cái chắc. Quả nhiên, Lâm Chính đành phải lùi lại. Và thế là điều đó đã mang tới cơ hội cho Huyết Trường Phong.Hắn lập tức đạp chân về phía bụng của anh.
Bụp!
Cả cơ thể Lâm Chính bay bật ra sau, đập mạnh vào tường. Bức tường nứt vụn, đất đã rơi xuống.
“Lâm Chính”, Lương Huyền Mi hét lên.
Lương Huyền Mi lập tức xông tới, đỡ lấy Lâm Chính đang dựa lưng vào vách đá, vừa gấp vừa sợ, nói: “Lâm Chính, anh sao rồi?”.
“Yên tâm, tôi không sao, không chết được đâu!”, Lâm Chính nặn ra một nụ cười.
“Không sao thì tốt… Lâm Chính, anh không đánh lại được Trường Phong sư huynh đâu. Hay là chúng ta cúi đầu, rồi anh giao Thiên Kiêu Lệnh ra đi, nếu không anh cứ đánh với Trường Phong sư huynh thế này, với tính khí của anh ta, thì anh ta sẽ giết anh mất”, Lương Huyền Mi kích động nói.
Cô ta đã tuyệt vọng hoàn toàn rồi.
Ba chọi một! Hoàn toàn không có phần thắng!
“Còn chưa đánh xong mà cô đã vội vàng đầu hàng rồi sao? Dù sao cũng phải đánh xong rồi hãy tính”, Lâm Chính cười nói.
“Anh… sao anh lại cứng đầu thế nhỉ?”, Lương Huyền Mi thở hổn hển, nhìn Lâm Chính với ánh mắt không thể tin được.
“Huyền Mi, cô tránh ra đi!”.
Lâm Chính không giải thích, đẩy Lương Huyền Mi ra rồi nhìn về phía Huyết Trường Phong.
“Ai bảo các cậu ra tay?”, Huyết Trường Phong lạnh lùng nhìn Thịnh Siêu và Mai Phượng Yến.
“Sư huynh, chúng tôi…”
“Cút!”.
Huyết Trường Phong trầm giọng quát, rồi lại xông về phía Lâm Chính.
Luồng khí mạnh mẽ lại giáng về phía Lâm Chính.
Lâm Chính vung tay lên.
Vèo vèo vèo…
Bùm bùm bùm! Sức mạnh ập tới như một con thú hoang, điên cuồng chèn ép Lâm Chính. Mặt đất tiếp tục nứt ra, lan rộng như mạng nhện.
Đám đông kinh hãi. Huyết Trường Phong vẫn không chịu dừng lại. Lâm Chính cùng dồn lực chống trả.
Các mảnh vụn đất đá bắt đầu bắn tung tóe. Đám đông vội lùi lại. Sức mạnh khủng khiếp như vậy mà cây châm trong tay Lâm Chính vẫn chưa hề bị gãy.
Không thể nào?
“Đây là châm gì vậy?”, Huyết Nham phải thốt lên.
Không ai trả lời ông ta. Đúng lúc này.
Vụt…
Hai bóng hình lao tới. Đó là Thịnh Siêu và Mai Phượng Yến.
“Hả?”, Lâm Chính đanh mắt.
Hai người một trái một phải, đồng loạt tung nắm đấm nhằm vào thái dương của anh. Đám trưởng lão vui mừng lắm, nhiệt liệt vỗ tay. Như thế này thì Lâm Chính thua là cái chắc. Quả nhiên, Lâm Chính đành phải lùi lại. Và thế là điều đó đã mang tới cơ hội cho Huyết Trường Phong.Hắn lập tức đạp chân về phía bụng của anh.
Bụp!
Cả cơ thể Lâm Chính bay bật ra sau, đập mạnh vào tường. Bức tường nứt vụn, đất đã rơi xuống.
“Lâm Chính”, Lương Huyền Mi hét lên.
Lương Huyền Mi lập tức xông tới, đỡ lấy Lâm Chính đang dựa lưng vào vách đá, vừa gấp vừa sợ, nói: “Lâm Chính, anh sao rồi?”.
“Yên tâm, tôi không sao, không chết được đâu!”, Lâm Chính nặn ra một nụ cười.
“Không sao thì tốt… Lâm Chính, anh không đánh lại được Trường Phong sư huynh đâu. Hay là chúng ta cúi đầu, rồi anh giao Thiên Kiêu Lệnh ra đi, nếu không anh cứ đánh với Trường Phong sư huynh thế này, với tính khí của anh ta, thì anh ta sẽ giết anh mất”, Lương Huyền Mi kích động nói.
Cô ta đã tuyệt vọng hoàn toàn rồi.
Ba chọi một! Hoàn toàn không có phần thắng!
“Còn chưa đánh xong mà cô đã vội vàng đầu hàng rồi sao? Dù sao cũng phải đánh xong rồi hãy tính”, Lâm Chính cười nói.
“Anh… sao anh lại cứng đầu thế nhỉ?”, Lương Huyền Mi thở hổn hển, nhìn Lâm Chính với ánh mắt không thể tin được.
“Huyền Mi, cô tránh ra đi!”.
Lâm Chính không giải thích, đẩy Lương Huyền Mi ra rồi nhìn về phía Huyết Trường Phong.
“Ai bảo các cậu ra tay?”, Huyết Trường Phong lạnh lùng nhìn Thịnh Siêu và Mai Phượng Yến.
“Sư huynh, chúng tôi…”
“Cút!”.
Huyết Trường Phong trầm giọng quát, rồi lại xông về phía Lâm Chính.
Luồng khí mạnh mẽ lại giáng về phía Lâm Chính.
Lâm Chính vung tay lên.
Vèo vèo vèo…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.