Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1654
Bạch Long
20/04/2024
Số mệnh là nằm trong tay chính mình.
Còn không phản kháng, chẳng lẽ phó mặc cho bọn họ giết mình hay sao?
“Thôi được, đánh một trận đi!”, có người hét lên.
“Sư huynh…”.
“Đã đến nước này rồi, chúng ta còn sợ cái gì? Dù tôi có chết cũng phải đứng mà chết. Đám chó này đã ức hiếp chúng ta bao nhiêu lâu nay, hôm nay tôi nhất định phải trả thù. Cho dù không giết chết bọn họ cũng phải cắn đứt của bọn họ một miếng thịt!”.
“Nói không sai! Liều mạng với bọn họ thôi!”.
“Đúng, liều mạng với bọn họ!”.
“Giết!”.
Bọn họ được khích lệ, đồng loạt hét lên. Lần này bọn họ không sợ sệt gì nữa, tất cả xông về phía các đệ tử nội đảo.
Mấy người còn lại không dám tiến lên, lúc này cũng không còn lựa chọn nào khác, nghiến răng xông lên.
Hai bên lao vào chiến đấu.
Hiện trường vô cùng hỗn loạn.
Nhưng vừa bắt đầu giao tranh, tất cả mọi người đều sững sờ…
Đệ tử ngoại đảo xông ra trước nhất đấm mạnh về phía một đệ tử nội đảo.
Đệ tử nội đảo đưa tay chống đỡ, cánh tay lập tức gãy xương, cả người bị đánh bay ra xa, đập mạnh xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
“Cái gì?”.
Ai cũng kinh ngạc.
Đệ tử đã ra tay cũng sửng sốt.
“Triệu Mãnh, cậu… cậu trở nên lợi hại từ lúc nào vậy?”, người bên cạnh lắp bắp hỏi.
“Tôi… Tôi cũng không biết…”, người tên Triệu Mãnh nhìn nắm đấm của mình, hoang mang nói.
“Triệu Mãnh, cẩn thận!”, người phía sau kinh hãi kêu lên.
Triệu Mãnh ngẩng đầu lên, nhìn thấy một người cầm kiếm chém tới đỉnh đầu mình.
Triệu Mãnh kinh hãi, lập tức tránh sang một bên.
Nhưng lúc tránh đi, anh ta kinh ngạc phát hiện tốc độ vung kiếm của người đó lại chậm vô cùng…
Chuyện gì thế?
Triệu Mãnh lòng đầy hoang mang, nhưng vẫn vô thức đạp chân ra.
Không đạp không biết, vừa đạp thì giật mình.
Cú đạp đó lại nhanh như tia chớp, đạp trúng vùng bụng người đó.
Rầm!
Người đó thoáng chốc bay ra xa, tông ngã ba người, lăn ra đất, ngất xỉu tại chỗ.
Chứng kiến cảnh ấy, tất cả mọi người ở xung quanh trợn tròn mắt.
Triệu Mãnh là ai, mọi người ở đây đều biết.
Năm nay anh ta vừa mới chuyển từ nô dịch thành đệ tử, chỉ mới tu luyện võ công của đảo Vong Ưu một năm, tư chất bình thường, chẳng qua sức lực hơi lớn.
Còn không phản kháng, chẳng lẽ phó mặc cho bọn họ giết mình hay sao?
“Thôi được, đánh một trận đi!”, có người hét lên.
“Sư huynh…”.
“Đã đến nước này rồi, chúng ta còn sợ cái gì? Dù tôi có chết cũng phải đứng mà chết. Đám chó này đã ức hiếp chúng ta bao nhiêu lâu nay, hôm nay tôi nhất định phải trả thù. Cho dù không giết chết bọn họ cũng phải cắn đứt của bọn họ một miếng thịt!”.
“Nói không sai! Liều mạng với bọn họ thôi!”.
“Đúng, liều mạng với bọn họ!”.
“Giết!”.
Bọn họ được khích lệ, đồng loạt hét lên. Lần này bọn họ không sợ sệt gì nữa, tất cả xông về phía các đệ tử nội đảo.
Mấy người còn lại không dám tiến lên, lúc này cũng không còn lựa chọn nào khác, nghiến răng xông lên.
Hai bên lao vào chiến đấu.
Hiện trường vô cùng hỗn loạn.
Nhưng vừa bắt đầu giao tranh, tất cả mọi người đều sững sờ…
Đệ tử ngoại đảo xông ra trước nhất đấm mạnh về phía một đệ tử nội đảo.
Đệ tử nội đảo đưa tay chống đỡ, cánh tay lập tức gãy xương, cả người bị đánh bay ra xa, đập mạnh xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
“Cái gì?”.
Ai cũng kinh ngạc.
Đệ tử đã ra tay cũng sửng sốt.
“Triệu Mãnh, cậu… cậu trở nên lợi hại từ lúc nào vậy?”, người bên cạnh lắp bắp hỏi.
“Tôi… Tôi cũng không biết…”, người tên Triệu Mãnh nhìn nắm đấm của mình, hoang mang nói.
“Triệu Mãnh, cẩn thận!”, người phía sau kinh hãi kêu lên.
Triệu Mãnh ngẩng đầu lên, nhìn thấy một người cầm kiếm chém tới đỉnh đầu mình.
Triệu Mãnh kinh hãi, lập tức tránh sang một bên.
Nhưng lúc tránh đi, anh ta kinh ngạc phát hiện tốc độ vung kiếm của người đó lại chậm vô cùng…
Chuyện gì thế?
Triệu Mãnh lòng đầy hoang mang, nhưng vẫn vô thức đạp chân ra.
Không đạp không biết, vừa đạp thì giật mình.
Cú đạp đó lại nhanh như tia chớp, đạp trúng vùng bụng người đó.
Rầm!
Người đó thoáng chốc bay ra xa, tông ngã ba người, lăn ra đất, ngất xỉu tại chỗ.
Chứng kiến cảnh ấy, tất cả mọi người ở xung quanh trợn tròn mắt.
Triệu Mãnh là ai, mọi người ở đây đều biết.
Năm nay anh ta vừa mới chuyển từ nô dịch thành đệ tử, chỉ mới tu luyện võ công của đảo Vong Ưu một năm, tư chất bình thường, chẳng qua sức lực hơi lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.