Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 165
Bạch Long
19/04/2024
Tất cả mọi người đều vội vàng nhìn về phía con dao.
Lúc đầu bọn họ còn chưa nhận ra điều gì.
Nhưng sau khi nhìn kĩ, ai nấy đều nổi da gà, đầu óc trống rỗng.
Chỉ thấy trên lưỡi của con dao phẫu thuật kia xuất hiện ba tia sáng lấp lánh.
Chính là ba cây châm bạc!
Bọn chúng… cắm được vào con dao phẫu thuật?
Hơn nữa không phải cắm vào thân dao, mà là lưỡi dao! Cắm trên lưỡi dao mỏng như sợi tơ!
Nhất thời, tất cả ồ lên.
Mọi người đều đứng dậy, kinh ngạc vô cùng.
Jang Eun Tae ở đối diện trái tim run lên, cắm lệch châm cuối cùng.
“Tôi xong rồi, giám khảo lên đánh giá thắng thua đi”.
Lâm Chính hơi quay đầu, điềm nhiên nói với người đàn ông mặc đồ Trung Sơn.
Lúc này người đàn ông mặc đồ Trung Sơn mới thoát khỏi nỗi ngạc nhiên, ông ta nhìn ba cây châm bạc của Lâm Chính cắm trên lưỡi dao phẫu thuật, rồi lại nhìn chiếc tăm của Jang Eun Tae đã bị cắm lệch cây châm thứ ba, sửng sốt một lát rồi cao giọng nói: “Tôi xin tuyên bố phần thi kết thúc! Bác sĩ Hoa Quốc Lâm Chính thắng!”.
Âm thanh vang vọng sân vận động.
Tất cả im phăng phắc…
Dứt khoát nhanh nhẹn.
Ba châm chỉ trong nháy mắt!
Hơn nữa còn tuyệt diệu, phóng khoáng như vậy!
Tất cả mọi người rộ lên xôn xao.
Nhiều người chạy đến bàn của Lâm Chính, quan sát ba châm cao siêu đó ở cự ly gần.
Ngay cả người bên phía Hàn Thành cũng ngồi không yên, kéo nhau đến gần bàn thuốc.
“Mau! Mau đẩy ông qua đó!”, Lạc Bắc Minh sốt sắng nói.
Lạc Thiên giật mình, vội vàng đẩy xe lăn.
Đến gần bàn thuốc, Lạc Bắc Minh mở to mắt như chuông đồng, sắc mặt thay đổi liên tục.
“Hoàn hảo! Hoàn hảo quá!”.
“Bồ Tát sống” Khấu Quan không khỏi tán thán.
Ông ấy đi vòng quanh dao phẫu thuật đó một vòng, như say như mê nói: “Ba cây châm bạc cắm vào lưỡi dao một cách hoàn hảo, kết hợp tuyệt vời với lưỡi dao. Lưỡi dao mỏng nhẹ, ba cây kim châm vào không bị biến dạng, cũng không bị gồ lên, đủ thấy trình độ của ba châm này đã đạt tới cảnh giới cao siêu, ngay cả tôi cũng không thể thực hiện ba châm này”.
Những người xung quanh ồ lên không ngớt.
Tuy Khấu Quan là người lương thiện nhưng cũng vô cùng bảo thủ, vả lại còn là người thầy nghiêm khắc có tiếng.
Thế mà hôm nay ông ấy lại đánh giá cao người này như vậy.
Khó mà tin được!
“Giả đấy! Đó đều là giả cả đấy!”.
Đột nhiên, Jang Eun Tae xông tới, phẫn nộ hét lên: “Người Hoa Quốc gian lận! Người Hoa Quốc gian lận!”.
Lúc đầu bọn họ còn chưa nhận ra điều gì.
Nhưng sau khi nhìn kĩ, ai nấy đều nổi da gà, đầu óc trống rỗng.
Chỉ thấy trên lưỡi của con dao phẫu thuật kia xuất hiện ba tia sáng lấp lánh.
Chính là ba cây châm bạc!
Bọn chúng… cắm được vào con dao phẫu thuật?
Hơn nữa không phải cắm vào thân dao, mà là lưỡi dao! Cắm trên lưỡi dao mỏng như sợi tơ!
Nhất thời, tất cả ồ lên.
Mọi người đều đứng dậy, kinh ngạc vô cùng.
Jang Eun Tae ở đối diện trái tim run lên, cắm lệch châm cuối cùng.
“Tôi xong rồi, giám khảo lên đánh giá thắng thua đi”.
Lâm Chính hơi quay đầu, điềm nhiên nói với người đàn ông mặc đồ Trung Sơn.
Lúc này người đàn ông mặc đồ Trung Sơn mới thoát khỏi nỗi ngạc nhiên, ông ta nhìn ba cây châm bạc của Lâm Chính cắm trên lưỡi dao phẫu thuật, rồi lại nhìn chiếc tăm của Jang Eun Tae đã bị cắm lệch cây châm thứ ba, sửng sốt một lát rồi cao giọng nói: “Tôi xin tuyên bố phần thi kết thúc! Bác sĩ Hoa Quốc Lâm Chính thắng!”.
Âm thanh vang vọng sân vận động.
Tất cả im phăng phắc…
Dứt khoát nhanh nhẹn.
Ba châm chỉ trong nháy mắt!
Hơn nữa còn tuyệt diệu, phóng khoáng như vậy!
Tất cả mọi người rộ lên xôn xao.
Nhiều người chạy đến bàn của Lâm Chính, quan sát ba châm cao siêu đó ở cự ly gần.
Ngay cả người bên phía Hàn Thành cũng ngồi không yên, kéo nhau đến gần bàn thuốc.
“Mau! Mau đẩy ông qua đó!”, Lạc Bắc Minh sốt sắng nói.
Lạc Thiên giật mình, vội vàng đẩy xe lăn.
Đến gần bàn thuốc, Lạc Bắc Minh mở to mắt như chuông đồng, sắc mặt thay đổi liên tục.
“Hoàn hảo! Hoàn hảo quá!”.
“Bồ Tát sống” Khấu Quan không khỏi tán thán.
Ông ấy đi vòng quanh dao phẫu thuật đó một vòng, như say như mê nói: “Ba cây châm bạc cắm vào lưỡi dao một cách hoàn hảo, kết hợp tuyệt vời với lưỡi dao. Lưỡi dao mỏng nhẹ, ba cây kim châm vào không bị biến dạng, cũng không bị gồ lên, đủ thấy trình độ của ba châm này đã đạt tới cảnh giới cao siêu, ngay cả tôi cũng không thể thực hiện ba châm này”.
Những người xung quanh ồ lên không ngớt.
Tuy Khấu Quan là người lương thiện nhưng cũng vô cùng bảo thủ, vả lại còn là người thầy nghiêm khắc có tiếng.
Thế mà hôm nay ông ấy lại đánh giá cao người này như vậy.
Khó mà tin được!
“Giả đấy! Đó đều là giả cả đấy!”.
Đột nhiên, Jang Eun Tae xông tới, phẫn nộ hét lên: “Người Hoa Quốc gian lận! Người Hoa Quốc gian lận!”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.