Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1664
Bạch Long
20/04/2024
Rắc!
Tiếng xương gãy vang lên rõ mồn một.
Chỉ thấy hai chân Lâm Chính trượt về phía sau ba bốn mét, mặt đất bị hai chân anh kéo lê tạo thành hai cái khe sâu hoắm.
Khi dừng lại được, hai tay anh lập tức vô lực rũ xuống, dường như không thể giơ lên được nữa.
Còn đảo chủ đảo Vong Ưu thì đứng nguyên tại chỗ.
“Tốt quá!”.
Một trưởng lão kích động kêu lớn.
Các đệ tử nội đảo ở xung quanh cũng trở nên sôi sục.
“Anh ta không giơ nổi tay lên nữa rồi! Ha ha ha, chắc chắn anh ta đã bị đánh cho gãy tay rồi!”.
“Không thể giơ được tay, anh ta cũng không thể phòng ngự được nữa, thậm chí còn không thể tấn công. Thắng rồi, đảo chủ thắng rồi!”.
Bọn họ reo hò vỗ tay, vô cùng mừng rỡ.
“Lâm thiên kiêu, bây giờ để xem anh còn ngông cuồng kiểu gì nữa!”.
“Chẳng phải trước đó anh ngông cuồng lắm sao? Bây giờ trước mặt đảo chủ, sao anh không ngông cuồng nữa đi? Kêu tiếp đi! Kêu đi! Ha ha ha…”
“Hừ, chờ chúng tôi hạ gục anh, để xem chúng tôi xử lý anh thế nào!”.
Bọn họ mỉa mai châm chọc, cười khẩy không ngừng.
Còn các đệ tử ngoại đảo thì vô cùng sợ hãi hoang mang.
Ai mà ngờ được thần y Lâm vừa rồi mạnh mẽ như vậy mà bây giờ chỉ có thể bị động chịu đánh chứ…
“Lâm Chính, anh… anh sao rồi?”, Lương Huyền Mi cuống lên, vội vàng định chạy tới.
Nhưng mấy đệ tử nội đảo lập tức ngăn cô ta lại.
“Lương Huyền Mi, cô phản bội đảo Vong Ưu chúng tôi, còn cấu kết với kẻ thù bên ngoài, hãm hại người trên đảo, hôm nay chúng tôi sẽ không tha cho cô đâu!”, một đệ tử nội đảo quát lớn, rồi vung tay lên: “Các đồng môn, hãy bắt kẻ phản bội này, giao cho đảo chủ xử trí!”.
“Rõ!”.
Các đệ tử nội đảo đồng thanh hô lớn, sau đó xông tới.
“Bảo vệ Lương sư tỷ!”.
“Lên!”.
Các đệ tử ngoại đảo cũng không cam lòng yếu thế, gấp gáp kêu lên, rồi xông tới đối đầu với các đệ tử nội đảo.
Hiện trường lại trở nên hỗn loạn.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng kêu kinh hãi vang lên.
“Đảo chủ!”.
Nghe thấy tiếng kêu này, tất cả đều chấn động.
Đó là giọng nói của Huyết Trường Phong.
Mọi người vội vàng quay sang nhìn hắn, chỉ thấy Huyết Trường Phong mở to hai mắt, nhìn đảo chủ đảo Vong Ưu với ánh mắt không thể tin được.
Bọn họ cũng nhìn theo.
Tiếng xương gãy vang lên rõ mồn một.
Chỉ thấy hai chân Lâm Chính trượt về phía sau ba bốn mét, mặt đất bị hai chân anh kéo lê tạo thành hai cái khe sâu hoắm.
Khi dừng lại được, hai tay anh lập tức vô lực rũ xuống, dường như không thể giơ lên được nữa.
Còn đảo chủ đảo Vong Ưu thì đứng nguyên tại chỗ.
“Tốt quá!”.
Một trưởng lão kích động kêu lớn.
Các đệ tử nội đảo ở xung quanh cũng trở nên sôi sục.
“Anh ta không giơ nổi tay lên nữa rồi! Ha ha ha, chắc chắn anh ta đã bị đánh cho gãy tay rồi!”.
“Không thể giơ được tay, anh ta cũng không thể phòng ngự được nữa, thậm chí còn không thể tấn công. Thắng rồi, đảo chủ thắng rồi!”.
Bọn họ reo hò vỗ tay, vô cùng mừng rỡ.
“Lâm thiên kiêu, bây giờ để xem anh còn ngông cuồng kiểu gì nữa!”.
“Chẳng phải trước đó anh ngông cuồng lắm sao? Bây giờ trước mặt đảo chủ, sao anh không ngông cuồng nữa đi? Kêu tiếp đi! Kêu đi! Ha ha ha…”
“Hừ, chờ chúng tôi hạ gục anh, để xem chúng tôi xử lý anh thế nào!”.
Bọn họ mỉa mai châm chọc, cười khẩy không ngừng.
Còn các đệ tử ngoại đảo thì vô cùng sợ hãi hoang mang.
Ai mà ngờ được thần y Lâm vừa rồi mạnh mẽ như vậy mà bây giờ chỉ có thể bị động chịu đánh chứ…
“Lâm Chính, anh… anh sao rồi?”, Lương Huyền Mi cuống lên, vội vàng định chạy tới.
Nhưng mấy đệ tử nội đảo lập tức ngăn cô ta lại.
“Lương Huyền Mi, cô phản bội đảo Vong Ưu chúng tôi, còn cấu kết với kẻ thù bên ngoài, hãm hại người trên đảo, hôm nay chúng tôi sẽ không tha cho cô đâu!”, một đệ tử nội đảo quát lớn, rồi vung tay lên: “Các đồng môn, hãy bắt kẻ phản bội này, giao cho đảo chủ xử trí!”.
“Rõ!”.
Các đệ tử nội đảo đồng thanh hô lớn, sau đó xông tới.
“Bảo vệ Lương sư tỷ!”.
“Lên!”.
Các đệ tử ngoại đảo cũng không cam lòng yếu thế, gấp gáp kêu lên, rồi xông tới đối đầu với các đệ tử nội đảo.
Hiện trường lại trở nên hỗn loạn.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng kêu kinh hãi vang lên.
“Đảo chủ!”.
Nghe thấy tiếng kêu này, tất cả đều chấn động.
Đó là giọng nói của Huyết Trường Phong.
Mọi người vội vàng quay sang nhìn hắn, chỉ thấy Huyết Trường Phong mở to hai mắt, nhìn đảo chủ đảo Vong Ưu với ánh mắt không thể tin được.
Bọn họ cũng nhìn theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.