Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1675
Bạch Long
20/04/2024
“Cũng sai!”.
“Mười một giọt?”.
“Vẫn sai!”.
“Mười hai giọt? Mười ba giọt? Mười bốn giọt?”.
Ông lão kinh hãi, giọng cũng trở nên gấp gáp, cảm thấy đầu óc rối bời.
“Sai!”.
“Sai!”.
“Sai!”.
“Sai hết!”.
“Tất cả đều sai!”.
Linh hồn của tất cả mọi người trở nên chấn động mạnh, da đầu như sắp nổ tung.
Những tiếng hô này dường như sắp xé nát linh hồn bọn họ.
Lâm Chính lạnh lùng nhấc tay lên, nhìn bọn họ với ánh mắt nghiêm túc, sau đó, chậm rãi xắn tay áo lên.
Vừa nhìn vào…
Ở cổ tay anh chi chít toàn dấu đỏ.
Ai nấy đều kinh hãi.
“Trong tay tôi có tổng cộng mười bảy giọt Lạc Linh Huyết”.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng vào giờ khắc này…
Mười bảy giọt!
Hoang mang!
Tất cả mọi người đều trở nên hoang mang!
Tất cả mọi người đều sắp điên lên!
Một vài người chân nhũn cả ra, ngã ngồi xuống đất.
Còn một số người thì bị tin tức đáng sợ này làm kinh ngạc đến ngất xỉu.
Huyết U U không đứng vững, tay chống tảng đá ở bên cạnh mới không bị ngã.
Còn đảo chủ đảo Vong Ưu, từ lâu đã giống như mất đi hồn phách, ngơ ngác ngồi quỳ ở đó.
Lương Huyền Mi ở bên này thì nhìn chằm chằm ngực mình, cố gắng muốn khiến trái tim sắp nhảy ra khỏi cổ họng của mình yên tĩnh lại.
Nhưng cô ta không làm được.
Cô ta cảm thấy giờ phút này, đầu óc mình đã choáng váng, máu trên người sôi sục điên cuồng.
“Giả thôi, chắc chắn là giả, chắc chắn là mình đang nằm mơ, chắc chắn là vậy…”, Lương Huyền Mi lắp bắp, trán nóng bừng.
“Mười bảy giọt Lạc Linh Huyết, tôi nghĩ cả một nửa Hoa Quốc này cũng không có. Dựa vào số Lạc Linh Huyết này, tôi có thể tiêu diệt đảo Vong Ưu các người hết lần này đến lần khác nhỉ?”, Lâm Chính đi tới, lạnh lùng nói.
Mặc dù Sám Hối lão nhân đã thể hiện thực lực vô cùng đáng kinh ngạc, nhưng phải biết Lâm Chính vẫn chưa sử dụng hết toàn lực. Từ đầu tới cuối, anh vẫn chưa dùng tới sức mạnh của Lạc Linh Huyết. Nếu đánh nhau với ông ta, chưa chắc Lâm Chính đã không phải là đối thủ.
Đảo chủ đảo Vong Ưu nghe vậy thì không ngừng run rẩy.
“Mười một giọt?”.
“Vẫn sai!”.
“Mười hai giọt? Mười ba giọt? Mười bốn giọt?”.
Ông lão kinh hãi, giọng cũng trở nên gấp gáp, cảm thấy đầu óc rối bời.
“Sai!”.
“Sai!”.
“Sai!”.
“Sai hết!”.
“Tất cả đều sai!”.
Linh hồn của tất cả mọi người trở nên chấn động mạnh, da đầu như sắp nổ tung.
Những tiếng hô này dường như sắp xé nát linh hồn bọn họ.
Lâm Chính lạnh lùng nhấc tay lên, nhìn bọn họ với ánh mắt nghiêm túc, sau đó, chậm rãi xắn tay áo lên.
Vừa nhìn vào…
Ở cổ tay anh chi chít toàn dấu đỏ.
Ai nấy đều kinh hãi.
“Trong tay tôi có tổng cộng mười bảy giọt Lạc Linh Huyết”.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng vào giờ khắc này…
Mười bảy giọt!
Hoang mang!
Tất cả mọi người đều trở nên hoang mang!
Tất cả mọi người đều sắp điên lên!
Một vài người chân nhũn cả ra, ngã ngồi xuống đất.
Còn một số người thì bị tin tức đáng sợ này làm kinh ngạc đến ngất xỉu.
Huyết U U không đứng vững, tay chống tảng đá ở bên cạnh mới không bị ngã.
Còn đảo chủ đảo Vong Ưu, từ lâu đã giống như mất đi hồn phách, ngơ ngác ngồi quỳ ở đó.
Lương Huyền Mi ở bên này thì nhìn chằm chằm ngực mình, cố gắng muốn khiến trái tim sắp nhảy ra khỏi cổ họng của mình yên tĩnh lại.
Nhưng cô ta không làm được.
Cô ta cảm thấy giờ phút này, đầu óc mình đã choáng váng, máu trên người sôi sục điên cuồng.
“Giả thôi, chắc chắn là giả, chắc chắn là mình đang nằm mơ, chắc chắn là vậy…”, Lương Huyền Mi lắp bắp, trán nóng bừng.
“Mười bảy giọt Lạc Linh Huyết, tôi nghĩ cả một nửa Hoa Quốc này cũng không có. Dựa vào số Lạc Linh Huyết này, tôi có thể tiêu diệt đảo Vong Ưu các người hết lần này đến lần khác nhỉ?”, Lâm Chính đi tới, lạnh lùng nói.
Mặc dù Sám Hối lão nhân đã thể hiện thực lực vô cùng đáng kinh ngạc, nhưng phải biết Lâm Chính vẫn chưa sử dụng hết toàn lực. Từ đầu tới cuối, anh vẫn chưa dùng tới sức mạnh của Lạc Linh Huyết. Nếu đánh nhau với ông ta, chưa chắc Lâm Chính đã không phải là đối thủ.
Đảo chủ đảo Vong Ưu nghe vậy thì không ngừng run rẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.