Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1683
Bạch Long
20/04/2024
“Mẹ, đừng nói linh tinh nữa”, Tô Nhu tỏ vẻ bất lực, cô mơ hồ đoán ra được mẹ định làm gì.
“Con bé này, mẹ chỉ nói chuyện hợp gu với bạn con thôi mà. Nói thêm vài câu không được sao? Con sao phải tỏ ra phản cảm như thế chứ? Lẽ nào sợ mẹ ăn tươi nuốt sống cậu ấy à?”, Trương Tinh Vũ tỏ ra không vui.
“Đúng vậy Tô Nhu. Tôi và cô nói chuyện hợp thôi, không có gì đâu”, Cao Lam cũng mỉm cười.
Tô Nhu tỏ ra bất lực, không nói thêm gì nữa. Dần dần, hai người nói mỗi lúc một sôi nổi hơn. Mặc dù toàn là Trương Tinh Vũ hỏi nhưng sau một lúc thì mọi người đều biết được thân phận của Cao Lâm.
Anh ta là con trai của chủ tịch tập đoàn Cao Thị. Là một cậu ấm của công ty đa quốc gia. Trương Tinh Vũ sau khi biết được thân phận của anh ta thì như ngất đi được. Càng lúc càng yêu quý anh ta hơn…
Sau khi ăn xong. Lâm Chính thu dọn đồ ăn trên bàn, tắm rửa và định về phòng nghỉ ngơi.
“Cậu làm gì vậy?”, lúc này, Trương Tinh Vũ bước tới và quát lớn. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thần Ẩn
2. Đại Mạc Hoang Nhan
3. Kiềm Chế Là Không Thể
4. Rời Khỏi Đạo Giáo, Tôi Lên Hương
=====================================
“Con tắm rồi đi ngủ…”, Lâm Chính nói.
“Tắm gì mà tắm? Ngủ gì mà ngủ? Ở đây làm gì có phòng cho cậu ngủ? Cậu ra ngoài đi”, Trương Tinh Vũ hét lên.
“Thế nhưng…phòng này không phải là Tô Nhu dọn cho con sao…”, Lâm Chính nhìn căn phòng với vẻ bàng hoàng và nói với Trương Tinh Vũ.
“Phòng này từ khi nào là phòng của cậu vậy? Đây là phòng Tô Nhu chuẩn bị cho Tiểu Cao”, Trương Tinh Vũ trầm giọng.
Dứt lời, Lâm Chính sững sờ.
Tô Nhu đang rửa bát đột nhiên quay đầu qua, nhìn Trương Tinh Vũ bằng vẻ không dám tin: “Mẹ, mẹ đang nói gì vậy?”
Trương Tinh Vũ chỉ nhếch miệng cười đắc ý: “Tối nay, Tiểu Cao sẽ ở lại nhà chúng ta mà”.
“Như thế sao được?”.
Tô Nhu nghe thấy thế thì cuống lên, vội vàng lau tay, rồi chạy từ trong bếp ra.
Cao Lam cũng tỏ vẻ kinh ngạc, vội xua tay nói với Trương Tinh Vũ: “Không cần đâu cô Trương, cháu không ở đây đâu, cháu… cháu có một căn chung cư ở trung tâm thành phố rồi”.
“Cháu chê nhà cô tồi tàn cũ nát sao?”, Trương Tinh Vũ ra vẻ khó chịu đáp.
“Không không không, làm gì có? Tuy nhà cô không được coi là xa hoa, nhưng lại rất ấm áp, cháu rất thích nơi này”, Cao Lam vội nói.
“Nhìn xem, thằng bé Tiểu Cao này đúng là dẻo miệng, nếu cháu thích nhà cô thì ở lại một đêm không được sao?”, Trương Tinh Vũ nói.
“Ừm… nếu Tiểu Nhu không phản đối… thì cháu ở lại một đêm vậy…”, Cao Lam nói với vẻ ngại ngùng.
“Tốt lắm, Tiểu Cao, cháu đi tắm đi, cô đi trải giường cho cháu, tối nay ngủ lại đây nhé”, Trương Tinh Vũ vui mừng nói.
“Mẹ làm cái gì vậy?”, Tô Nhu cuống lên, vội vàng nói: “Mấy căn phòng này của chúng ta được con sửa từ phòng làm việc của công ty. Nhà chúng ta… làm gì có dư phòng cho Cao Lam ở chứ? Mẹ bảo Cao Lam ở lại thì ngủ ở đâu?”.
“Chẳng phải phòng này là được sao?”, Trương Tinh Vũ chỉ vào cánh cửa bên cạnh Lâm Chính, nói.
“Đây là phòng để dành cho Lâm Chính mà”.
“Lâm Chính? Hừ, tối nay cậu ta hoặc là ngủ ở sô pha, hoặc là ra ngoài ngủ, tự chọn đi”, Trương Tinh Vũ mất kiên nhẫn nhìn về phía Lâm Chính.
Lâm Chính nghe thấy thế, trong lòng tức giận, trầm giọng nói: “Mẹ, tốt xấu gì con và Tiểu Nhu cũng là vợ chồng, cũng từng kết hôn. Bây giờ mẹ giữ một người đàn ông lạ mặt ở lại qua đêm, mẹ không nghĩ đến cảm nhận của con sao?”.
“Con bé này, mẹ chỉ nói chuyện hợp gu với bạn con thôi mà. Nói thêm vài câu không được sao? Con sao phải tỏ ra phản cảm như thế chứ? Lẽ nào sợ mẹ ăn tươi nuốt sống cậu ấy à?”, Trương Tinh Vũ tỏ ra không vui.
“Đúng vậy Tô Nhu. Tôi và cô nói chuyện hợp thôi, không có gì đâu”, Cao Lam cũng mỉm cười.
Tô Nhu tỏ ra bất lực, không nói thêm gì nữa. Dần dần, hai người nói mỗi lúc một sôi nổi hơn. Mặc dù toàn là Trương Tinh Vũ hỏi nhưng sau một lúc thì mọi người đều biết được thân phận của Cao Lâm.
Anh ta là con trai của chủ tịch tập đoàn Cao Thị. Là một cậu ấm của công ty đa quốc gia. Trương Tinh Vũ sau khi biết được thân phận của anh ta thì như ngất đi được. Càng lúc càng yêu quý anh ta hơn…
Sau khi ăn xong. Lâm Chính thu dọn đồ ăn trên bàn, tắm rửa và định về phòng nghỉ ngơi.
“Cậu làm gì vậy?”, lúc này, Trương Tinh Vũ bước tới và quát lớn. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thần Ẩn
2. Đại Mạc Hoang Nhan
3. Kiềm Chế Là Không Thể
4. Rời Khỏi Đạo Giáo, Tôi Lên Hương
=====================================
“Con tắm rồi đi ngủ…”, Lâm Chính nói.
“Tắm gì mà tắm? Ngủ gì mà ngủ? Ở đây làm gì có phòng cho cậu ngủ? Cậu ra ngoài đi”, Trương Tinh Vũ hét lên.
“Thế nhưng…phòng này không phải là Tô Nhu dọn cho con sao…”, Lâm Chính nhìn căn phòng với vẻ bàng hoàng và nói với Trương Tinh Vũ.
“Phòng này từ khi nào là phòng của cậu vậy? Đây là phòng Tô Nhu chuẩn bị cho Tiểu Cao”, Trương Tinh Vũ trầm giọng.
Dứt lời, Lâm Chính sững sờ.
Tô Nhu đang rửa bát đột nhiên quay đầu qua, nhìn Trương Tinh Vũ bằng vẻ không dám tin: “Mẹ, mẹ đang nói gì vậy?”
Trương Tinh Vũ chỉ nhếch miệng cười đắc ý: “Tối nay, Tiểu Cao sẽ ở lại nhà chúng ta mà”.
“Như thế sao được?”.
Tô Nhu nghe thấy thế thì cuống lên, vội vàng lau tay, rồi chạy từ trong bếp ra.
Cao Lam cũng tỏ vẻ kinh ngạc, vội xua tay nói với Trương Tinh Vũ: “Không cần đâu cô Trương, cháu không ở đây đâu, cháu… cháu có một căn chung cư ở trung tâm thành phố rồi”.
“Cháu chê nhà cô tồi tàn cũ nát sao?”, Trương Tinh Vũ ra vẻ khó chịu đáp.
“Không không không, làm gì có? Tuy nhà cô không được coi là xa hoa, nhưng lại rất ấm áp, cháu rất thích nơi này”, Cao Lam vội nói.
“Nhìn xem, thằng bé Tiểu Cao này đúng là dẻo miệng, nếu cháu thích nhà cô thì ở lại một đêm không được sao?”, Trương Tinh Vũ nói.
“Ừm… nếu Tiểu Nhu không phản đối… thì cháu ở lại một đêm vậy…”, Cao Lam nói với vẻ ngại ngùng.
“Tốt lắm, Tiểu Cao, cháu đi tắm đi, cô đi trải giường cho cháu, tối nay ngủ lại đây nhé”, Trương Tinh Vũ vui mừng nói.
“Mẹ làm cái gì vậy?”, Tô Nhu cuống lên, vội vàng nói: “Mấy căn phòng này của chúng ta được con sửa từ phòng làm việc của công ty. Nhà chúng ta… làm gì có dư phòng cho Cao Lam ở chứ? Mẹ bảo Cao Lam ở lại thì ngủ ở đâu?”.
“Chẳng phải phòng này là được sao?”, Trương Tinh Vũ chỉ vào cánh cửa bên cạnh Lâm Chính, nói.
“Đây là phòng để dành cho Lâm Chính mà”.
“Lâm Chính? Hừ, tối nay cậu ta hoặc là ngủ ở sô pha, hoặc là ra ngoài ngủ, tự chọn đi”, Trương Tinh Vũ mất kiên nhẫn nhìn về phía Lâm Chính.
Lâm Chính nghe thấy thế, trong lòng tức giận, trầm giọng nói: “Mẹ, tốt xấu gì con và Tiểu Nhu cũng là vợ chồng, cũng từng kết hôn. Bây giờ mẹ giữ một người đàn ông lạ mặt ở lại qua đêm, mẹ không nghĩ đến cảm nhận của con sao?”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.