Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1700
Bạch Long
20/04/2024
“Lần này lớn chuyện rồi!”
“Chúng ta không biết giấu mặt đi đâu luôn”.
“Sợ là sau này đi khám bệnh thôi cũng sẽ gặp phiền phức mất”.
Tiếng xì xầm vang lên. Sắc mặt Trương Tinh Vũ trông vô cùng khó coi. Bà ta trừng mắt, trầm giọng: “Tiểu Cao, cháu làm ăn kiểu gì vậy?”
“Cô Trương! Cô đừng lo lắng, cháu sẽ giải quyết ổn thỏa”, Cao Lam vội lên tiếng.
“Giải quyết? Bao nhiêu phóng viên ở đây! Người nhà họ Tô còn đến nhiều như vậy, cháu giải quyết kiểu gì? Cô không biết, cháu mau mời cô Anna tới đây, nếu không…nếu không hôm nay nhà họ Tô sẽ không biết giấu mặt đi đâu hết. Sau này mọi người làm sao dám ngẩng mặt lên nhìn người khác nữa?”, Trương Tinh Vũ tức giận nói.
Ngẩng đầu sao? Cao Lam bặm môi. Giờ anh ta sắp không dám ngẩng đầu nữa rồi đây này. Từ nhỏ tới lớn, anh ta chưa bao giờ bị nhục như vậy. Anh ta là cậu ấm của Tập đoàn Cao Thị đấy.
Chết tiệt! Đợi tôi chơi con gái các người xong thì xem các người có ngẩng được đầu lên không. Đến lúc đó làm người hay làm cún cũng chưa biết đâu.
Cao Lam thầm nhủ nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn, chỉ tỏ ra lúng túng: “Cô Trương, cô đợi chút, cháu gọi cho bố, nhờ ông ấy giải quyết giúp chuyện này vậy”.
“Cháu…nhanh lên chút đi!” .
||||| Truyện đề cử: Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm |||||
Trương Tinh Vũ đã mất hết kiên nhẫn rồi. Bà ta bắt đầu nghi ngờ, không biết Cao Lam có thực lực thật hay không.
Bởi vì bà ta phát hiện ra, từ đầu tới cuối toàn bộ mọi chuyện đều do một mình cậu ta nói, căn bản không có gì chứng minh cậu ta có tiền, cũng như chứng minh cậu ta hơn người.
Cao Lam không dám cãi lại, chỉ lập tức goị điện.
“Con trai, sao thế?”, một giọng nói già nua từ đầu dây bên kia vang lên.
“Bố, xảy ra chuyện rồi”, Cao Lam trầm giọng.
“Xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?”, giọng nói bên kia khác nặng nề.
“Người của hiệp hội Y tế không chịu hợp tác với chúng ta. Vừa rồi cô Anna kia còn nói là không quen biết con nữa, khiến con bị mất mặt”, Cao Lam tức giận nói.
Dứt lời, bên kia rơi vào im lặng.
“Chuyện là thế nào? Con nói từ đầu tới cuối xem!”
Cao Lam nghe thấy vậy lập tức thuật lại toàn bộ sự việc. Đương nhiên anh ta không hề nói cho bố mình biết là mình chỉ muốn ‘chơi’ Tô Nhu mà nghiêm trọng hóa vấn đề lên, nói là muốn rước cô về làm vợ.
Ông cụ của Cao Lam thì muốn anh ta lấy vợ sinh con lắm rồi. Thế nên khi biết con trai tới Giang Thành để tìm vợ thì ông ta vui mừng lắm.
Nhưng sau đó biết Anna tỏ ra không quen con trai, khiến con trai mất mặt trước nhà vợ thì ông ta đã đùng đùng nổi giận, đập bàn rầm rầm.
“Khốn nạn, cái người phụ nữ đó định làm gì vậy? Không phải là con từng gặp mặt cô ta sao? Vậy mà dám nói là không biết con à?”
“Bố, con cũng không biết tại sao lại như thế? Người phụ nữ đó còn bắt con bật loa ngoài, sau đó nói là không biết con. GIờ con đúng là xong đời rồi. Bị tất cả mọi người cười vào mặt. Tô Nhu chắc chắn là cũng sẽ không vui. Bố, nếu như không thể gọi được Anna tới đây thì tới khi đó chuyện Tô Nhu giận là chuyện nhỏ mà chuyện nhà họ Cao mất mặt mới là chuyện lớn đấy ạ”, Cao Lam khóc dở mếu dở.
“Con trai yên tâm, con cứ theo đuổi Tô Nhu đi. Bố sẽ lập tức gọi điện cho hội trưởng Hiệp hội hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cứu người là chuyện nhỏ, ảnh hưởng đến việc nối dõi tông đường của nhà họ Cao mới là chuyện lớn. Ông đây sẽ chơi tới cùng”, ông Cao gào lên, móc điện thoại ra và tức tốc ấn số.
“Chúng ta không biết giấu mặt đi đâu luôn”.
“Sợ là sau này đi khám bệnh thôi cũng sẽ gặp phiền phức mất”.
Tiếng xì xầm vang lên. Sắc mặt Trương Tinh Vũ trông vô cùng khó coi. Bà ta trừng mắt, trầm giọng: “Tiểu Cao, cháu làm ăn kiểu gì vậy?”
“Cô Trương! Cô đừng lo lắng, cháu sẽ giải quyết ổn thỏa”, Cao Lam vội lên tiếng.
“Giải quyết? Bao nhiêu phóng viên ở đây! Người nhà họ Tô còn đến nhiều như vậy, cháu giải quyết kiểu gì? Cô không biết, cháu mau mời cô Anna tới đây, nếu không…nếu không hôm nay nhà họ Tô sẽ không biết giấu mặt đi đâu hết. Sau này mọi người làm sao dám ngẩng mặt lên nhìn người khác nữa?”, Trương Tinh Vũ tức giận nói.
Ngẩng đầu sao? Cao Lam bặm môi. Giờ anh ta sắp không dám ngẩng đầu nữa rồi đây này. Từ nhỏ tới lớn, anh ta chưa bao giờ bị nhục như vậy. Anh ta là cậu ấm của Tập đoàn Cao Thị đấy.
Chết tiệt! Đợi tôi chơi con gái các người xong thì xem các người có ngẩng được đầu lên không. Đến lúc đó làm người hay làm cún cũng chưa biết đâu.
Cao Lam thầm nhủ nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn, chỉ tỏ ra lúng túng: “Cô Trương, cô đợi chút, cháu gọi cho bố, nhờ ông ấy giải quyết giúp chuyện này vậy”.
“Cháu…nhanh lên chút đi!” .
||||| Truyện đề cử: Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm |||||
Trương Tinh Vũ đã mất hết kiên nhẫn rồi. Bà ta bắt đầu nghi ngờ, không biết Cao Lam có thực lực thật hay không.
Bởi vì bà ta phát hiện ra, từ đầu tới cuối toàn bộ mọi chuyện đều do một mình cậu ta nói, căn bản không có gì chứng minh cậu ta có tiền, cũng như chứng minh cậu ta hơn người.
Cao Lam không dám cãi lại, chỉ lập tức goị điện.
“Con trai, sao thế?”, một giọng nói già nua từ đầu dây bên kia vang lên.
“Bố, xảy ra chuyện rồi”, Cao Lam trầm giọng.
“Xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?”, giọng nói bên kia khác nặng nề.
“Người của hiệp hội Y tế không chịu hợp tác với chúng ta. Vừa rồi cô Anna kia còn nói là không quen biết con nữa, khiến con bị mất mặt”, Cao Lam tức giận nói.
Dứt lời, bên kia rơi vào im lặng.
“Chuyện là thế nào? Con nói từ đầu tới cuối xem!”
Cao Lam nghe thấy vậy lập tức thuật lại toàn bộ sự việc. Đương nhiên anh ta không hề nói cho bố mình biết là mình chỉ muốn ‘chơi’ Tô Nhu mà nghiêm trọng hóa vấn đề lên, nói là muốn rước cô về làm vợ.
Ông cụ của Cao Lam thì muốn anh ta lấy vợ sinh con lắm rồi. Thế nên khi biết con trai tới Giang Thành để tìm vợ thì ông ta vui mừng lắm.
Nhưng sau đó biết Anna tỏ ra không quen con trai, khiến con trai mất mặt trước nhà vợ thì ông ta đã đùng đùng nổi giận, đập bàn rầm rầm.
“Khốn nạn, cái người phụ nữ đó định làm gì vậy? Không phải là con từng gặp mặt cô ta sao? Vậy mà dám nói là không biết con à?”
“Bố, con cũng không biết tại sao lại như thế? Người phụ nữ đó còn bắt con bật loa ngoài, sau đó nói là không biết con. GIờ con đúng là xong đời rồi. Bị tất cả mọi người cười vào mặt. Tô Nhu chắc chắn là cũng sẽ không vui. Bố, nếu như không thể gọi được Anna tới đây thì tới khi đó chuyện Tô Nhu giận là chuyện nhỏ mà chuyện nhà họ Cao mất mặt mới là chuyện lớn đấy ạ”, Cao Lam khóc dở mếu dở.
“Con trai yên tâm, con cứ theo đuổi Tô Nhu đi. Bố sẽ lập tức gọi điện cho hội trưởng Hiệp hội hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cứu người là chuyện nhỏ, ảnh hưởng đến việc nối dõi tông đường của nhà họ Cao mới là chuyện lớn. Ông đây sẽ chơi tới cùng”, ông Cao gào lên, móc điện thoại ra và tức tốc ấn số.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.