Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1778

Bạch Long

20/04/2024

“Anh là ai? Anh tìm bọn họ làm gì?”, Phạm Lạc bên cạnh không vui, vội vàng hỏi.

Chàng thanh niên liếc nhìn anh ta, không nói gì, quay người rời đi luôn.

“Này, đứng lại! Anh là ai hả?”, anh tìm ông Võ làm gì?”

Nhưng đối phương không thèm để ý.

“Cậu Phạm, nhân lúc chưa muộn, cậu mau đi cầu xin Chủ tịch Lâm đi, nếu không sẽ không còn cơ hội nữa đâu!”

Võ Nhân khàn giọng nói rồi quay người rời đi.

“Chuyện này…” Phạm Lạc sững sờ tại chỗ, đầu óc trống rỗng, không hiểu ý của Võ Nhân là gì.

“Phạm Lạc, chúng ta phải làm sao bây giờ? Tiền không còn nữa, chúng ta bây giờ không còn gì nữa rồi!” Văn Lệ đi tới, nước mắt giàn giụa nói.

“Chuyện đã đến nước này, hối hận cũng vô ích! Đi thôi, rời khỏi đây! Kẻo tên họ Lâm kia trả thù chúng ta!” Phạm Lạc nghiêm túc nói, sau đó dẫn Văn Lệ đi ra ngoài.

Hai người họ vừa bước ra, đám đông bên ngoài lập tức náo loạn.

Vô số người từ các phương tiện truyền thông lao tới và bao vây họ.

Nghe Trịnh Nam Thiên nói, Hùng Mẫn Sinh run rẩy cả người, sợ đến mức không dám nói gì, vội cúi thấp đầu.

Võ Nhân còn tạm ổn, dù sao ông ta cũng đã nhiều tuổi, tầm nhìn khá thoáng.

“Chúng tôi có mắt không thấy Thái Sơn, không ngờ sau lưng thần y Lâm lại là Đại thống lĩnh Trịnh. Hôm nay bại trong tay thần y Lâm, chúng tôi không có lời nào để nói, muốn chém muốn giết làm gì cũng được!”, Võ Nhân tỏ ra coi thường cái chết, nhắm mắt lại, lặng lẽ chờ phán quyết của Lâm Chính.



“Ông cụ Võ, bây giờ là xã hội pháp trị, không phải thời cổ đại nói chuyện không hợp là đánh đánh giết giết. Không sai, ông quả thật đã đắc tội với tôi, nhưng chuyện này không có nghĩa tôi phải giết ông để trút giận. Tôi chưa đến nỗi tàn nhẫn như vậy”, Lâm Chính thản nhiên nói.

“Vậy cậu muốn thế nào?”, Võ Nhân nhíu mày hỏi.

“Thật ra tôi có rất nhiều cách để đối phó ông, ví dụ như làm con cháu nhà ông không thể đi học, khiến người bên cạnh ông không được điều trị bệnh, thậm chí khiến cả nhà ông bị cắt điện cắt nước. Ông nghĩ nếu tôi làm như vậy, cả nhà ông còn có thể sống tiếp không? Có phải như vậy còn khó chịu hơn cả cái chết hay không?”, Lâm Chính hỏi.

Võ Nhân kinh hãi.

Ông ta vốn không tin những lời của Lâm Chính, nhưng nhìn những người bên cạnh Lâm Chính, ông ta biết những lời Lâm Chính nói không phải nói đùa.

“Thần y Lâm, rốt cuộc cậu… cậu muốn thế nào? Cho tôi một cái câu trả lời sảng khoái đi!”, Võ Nhân nghiến răng, râu hơi rung lên.

“Tôi không muốn thế nào cả”.

“Không muốn… thế nào cả?”, Võ Nhân sửng sốt.

“Ông phải cảm ơn Khang Gia Hào học trò của ông, ông ấy đã cầu xin giúp ông”.

“Gia Hào?”.

“Vốn dĩ tôi định trừng phạt ông như vậy, dù sao tôi cũng không phải người rộng lượng. Nhưng ông ấy đã lên tiếng, vậy thì tôi cũng không chấp nhặt với ông nữa. Ông cũng đã lớn tuổi, tôi không thích gây khó dễ cho một người cao tuổi”, Lâm Chính nói.

Võ Nhân nghe vậy, ngơ ngác nhìn anh, chốc lát sau, đôi mắt ông ta trở nên nhòe đi.

“Gia Hào… Thằng nhóc này…”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook