Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1984
Bạch Long
20/04/2024
Ngón tay anh khẽ động đậy.
Vèo vèo vèo…
Mấy luồng sáng bay ra từ đầu ngón tay anh, bắn thẳng về phía Lạc Vô Cực.
Lạc Vô Cực khéo léo tránh được.
“Chỉ dựa vào mấy cây châm thêu hoa này mà cũng muốn khiến tôi bị thương? Nằm mơ đi!”, Lạc Vô Cực lạnh lùng hừ một tiếng, lòng bàn chân giậm mạnh, đất đá dưới đất bay lên, sau đó hắn tung người nhảy lên, đá về phía những hòn đá này.
Vù…
Tất cả số đá này bay về phía Lâm Chính như những viên đạn.
Bộ pháp của Lâm Chính rất nhanh, tránh được những viên đạn kia, áp sát Lạc Vô Cực, giơ hai tay ra, tiếp tục đấu tay đôi với hắn.
Tuy trước đó Lạc Vô Cực đã tiêu hao nhiều sức lực, nhưng vẫn rất sung sức.
Nhưng một lát sau, chiêu pháp động tác của Lâm Chính lại trở nên mềm mại, dù tốc độ của anh vẫn cực nhanh, nhưng đánh vào người Lạc Vô Cực chỉ như gãi ngứa, không thể gây thương tích cho hắn.
Còn thế tấn công của Lạc Vô Cực lại càng ngày càng hung mãnh, quyền cước đánh vào người Lâm Chính cũng càng ngày càng mạnh.
Bốp! Bốp! Bốp!
Hai bên giao chiến, quyền cước của Lạc Vô Cực đánh vào người Lâm Chính càng ngày càng nhiều, cơ thể Lâm Chính cũng không ngừng run rẩy.
Khoảng một phút sau, chiêu pháp của Lâm Chính đã hoàn toàn bị Lạc Vô Cực đánh cho lộn xộn.
“Thần y Lâm cái gì chứ? Cũng chỉ đến thế mà thôi, đã đến lúc kết thúc rồi!”, Lạc Vô Cực lạnh lùng hừ một tiếng, tóm được sơ hở của Lâm Chính, bỗng nhiên gầm lên.
“Cái Thiên Thần Quyền!”.
Tiếng gầm vang lên, lại một quyền nữa đánh mạnh vào lồng ngực Lâm Chính.
Quyền này cực kỳ hung mãnh, trên quyền phong bao trùm xung kình dày đặc, giống như thiên thạch va vào nhau, không thể đỡ nổi.
Cú đánh đáng sợ như vậy, e là có thể đánh xuyên qua một chiếc xe tăng.
Tất cả mọi người đều bị quyền này thu hút, ai nấy trong lòng giật thót, vô cùng sợ hãi.
Lâm Chính cũng cảm thấy không ổn, trong lúc vội vàng liền bắt chéo hai tay, giơ lòng bàn tay ra đón đỡ quyền này.
Bốp!
Nắm đấm đánh mạnh vào lòng bàn tay Lâm Chính, sức mạnh bá đạo lập tức khiến anh phải lùi lại hơn 10m.
Bước chân anh loạng choạng, lùi lại liên tiếp, suýt nữa đứng không vững.
Lúc anh khó khăn lắm mới dừng lại được, thì hai cánh tay đã vô lực rũ xuống.
Hình như… hai cánh tay của anh đã bị quyền này làm cho gãy xương.
Trời ơi!
Xung quanh lại vang lên những tiếng xuýt xoa.
Quyền này thật là kinh khủng!
Bây giờ thì Lâm Chính đã mất hẳn sức chiến đấu rồi nhỉ?
Vèo vèo vèo…
Mấy luồng sáng bay ra từ đầu ngón tay anh, bắn thẳng về phía Lạc Vô Cực.
Lạc Vô Cực khéo léo tránh được.
“Chỉ dựa vào mấy cây châm thêu hoa này mà cũng muốn khiến tôi bị thương? Nằm mơ đi!”, Lạc Vô Cực lạnh lùng hừ một tiếng, lòng bàn chân giậm mạnh, đất đá dưới đất bay lên, sau đó hắn tung người nhảy lên, đá về phía những hòn đá này.
Vù…
Tất cả số đá này bay về phía Lâm Chính như những viên đạn.
Bộ pháp của Lâm Chính rất nhanh, tránh được những viên đạn kia, áp sát Lạc Vô Cực, giơ hai tay ra, tiếp tục đấu tay đôi với hắn.
Tuy trước đó Lạc Vô Cực đã tiêu hao nhiều sức lực, nhưng vẫn rất sung sức.
Nhưng một lát sau, chiêu pháp động tác của Lâm Chính lại trở nên mềm mại, dù tốc độ của anh vẫn cực nhanh, nhưng đánh vào người Lạc Vô Cực chỉ như gãi ngứa, không thể gây thương tích cho hắn.
Còn thế tấn công của Lạc Vô Cực lại càng ngày càng hung mãnh, quyền cước đánh vào người Lâm Chính cũng càng ngày càng mạnh.
Bốp! Bốp! Bốp!
Hai bên giao chiến, quyền cước của Lạc Vô Cực đánh vào người Lâm Chính càng ngày càng nhiều, cơ thể Lâm Chính cũng không ngừng run rẩy.
Khoảng một phút sau, chiêu pháp của Lâm Chính đã hoàn toàn bị Lạc Vô Cực đánh cho lộn xộn.
“Thần y Lâm cái gì chứ? Cũng chỉ đến thế mà thôi, đã đến lúc kết thúc rồi!”, Lạc Vô Cực lạnh lùng hừ một tiếng, tóm được sơ hở của Lâm Chính, bỗng nhiên gầm lên.
“Cái Thiên Thần Quyền!”.
Tiếng gầm vang lên, lại một quyền nữa đánh mạnh vào lồng ngực Lâm Chính.
Quyền này cực kỳ hung mãnh, trên quyền phong bao trùm xung kình dày đặc, giống như thiên thạch va vào nhau, không thể đỡ nổi.
Cú đánh đáng sợ như vậy, e là có thể đánh xuyên qua một chiếc xe tăng.
Tất cả mọi người đều bị quyền này thu hút, ai nấy trong lòng giật thót, vô cùng sợ hãi.
Lâm Chính cũng cảm thấy không ổn, trong lúc vội vàng liền bắt chéo hai tay, giơ lòng bàn tay ra đón đỡ quyền này.
Bốp!
Nắm đấm đánh mạnh vào lòng bàn tay Lâm Chính, sức mạnh bá đạo lập tức khiến anh phải lùi lại hơn 10m.
Bước chân anh loạng choạng, lùi lại liên tiếp, suýt nữa đứng không vững.
Lúc anh khó khăn lắm mới dừng lại được, thì hai cánh tay đã vô lực rũ xuống.
Hình như… hai cánh tay của anh đã bị quyền này làm cho gãy xương.
Trời ơi!
Xung quanh lại vang lên những tiếng xuýt xoa.
Quyền này thật là kinh khủng!
Bây giờ thì Lâm Chính đã mất hẳn sức chiến đấu rồi nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.