Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2017

Bạch Long

20/04/2024

Lệ Vô Cực đấm mạnh vào vách núi, nghiến răng ken két.

“Ngoài ra đối với Kinh trưởng lão, tôi không nghĩ ông nên làm như vậy. Nếu như có người nào đó của Kỳ Lân Môn truyền bệnh này ra ngoài thì sẽ gây ra vấn đề rất lớn. Ân oán cá nhân, không nên gây ảnh hưởng tới cộng đồng. Huống hồ, đệ tử của Kỳ Lân Môn cũng là những người vô tội”, Lâm Chính lắc đầu.

“Thần y Lâm nói đúng…là do tôi…gây họa rồi..”, Kinh Mẫn yếu ớt lên tiếng. Thế nhưng dù vậy thì Lâm Chính vẫn có thể nghe ra sự oán hận trong giọng nói của ông ấy.

“Hơn nữa giờ đi đầu hàng, chưa chắc Lưu Quy đã tha cho Vô Cực. Con người như ông ta đã dám ra tay thì chắc chắn là sẽ nghĩ tới việc diệt cỏ tận gốc. Thiên phú của Vô Cực thì ông cũng biết đấy. Lưu Quy vì sao không giết ông? Ông cho rằng chỉ đơn giản là vì không muốn người khác dị nghị sao? Ông lầm rồi, mục đích chính của ông ta vẫn là muốn dụ Vô Cực về, sau đó diệt cỏ tận gốc. Thế nên ngay từ khi cuộc chiến diễn ra, đã không tồn tại cái gọi là đầu hàng rồi. Nếu bọn họ không chết thì hai người sẽ chết”, Lâm Chính nói.

Lệ Vô Cực co đồng tử. Kinh Mẫn không nói gì, chỉ khẽ mở mắt. Thực ra làm gì ông ta không biết điều đó.

Chỉ là ông ta không chịu thừa nhận mà thôi

“Kinh trưởng lão, chúng tôi không thể đưa ông đi tiếp được, có khả năng…ông phải ở lại đây thôi”, Lâm Chính nói.

“Anh nói gì?”, Lệ Vô Cực trừng mắt nhìn Lâm Chính.

“Thần y Lâm, ý của anh…là gì? Anh định bỏ sư phụ tôi ở đây sao?”

“Chúng ta không còn lựa chọn nào tốt hơn đâu!”

Không thể chữa trị được cho Kinh Mẫn. Đưa ông ta đi cũng chết, hơn nữa, Lâm Chính cũng không thể chạm vào ông ta…

“Anh…được! Nếu đã vậy thì tôi cũng ở đây! Thần y Lâm, anh muốn đi thì đi đi”, Lệ Vô Cực gào lên.

“Tôi không phản đối điều này. Mục đích tôi tới Kỳ Lân Môn là để tìm Thiên Huyền Thảo! Nếu anh vẫn cứ cố chấp muốn ở lại cùng sư phụ thì đó là việc của anh”, Lâm Chính chẳng buồn khuyên can Lệ Vô Cực nữa.

“Vô Cực”, Kinh Mẫn lên tiếng. Nhưng vừa lên tiếng thì ông ta lại ho khù khụ.



“Sư phụ!”, Lệ Vô Cực lập tức lao tới.

“Con đừng tới đây”, Kinh Mẫn vội vàng bụm miệng. Lệ Vô Cực khựng bước, hai mắt trố tròn.

“Sư phụ…”

“Nghe đây, từ giờ trở đi, không được phép đến gần sư phụ trong phạm vi ba mét, nếu không, sư phụ không có người đồ đệ như con”, Kinh Mẫn thều thào nói.

“Nhưng…sư phụ…”

“Sao, con muốn không nghe lời sư phụ phải không?”

“Không phải…”

“Đã là đệ tử thì nghe theo lời của sư phụ đi. Lát nữa con cùng cậu Lâm xuống núi, rời khỏi Kỳ Lân Môn, đi càng xa càng tốt”.

“Sư phụ…”, Lệ Vô Cực quỳ xuống, nước mắt rưng rưng.

Kinh Mẫn nhìn Lệ Vô Cực. Ông cụ cũng rưng rưng rồi quay qua nói với Lâm Chính: “Cậu Lâm, tôi có thể hỏi cậu một câu hỏi không?”

“Ông nói đi”, Lâm Chính nói.

“Võ công của Vô Cực là do…ai phế bỏ vậy?”, Kinh Mẫn hỏi.

“Tôi”, Lâm Chính nói thẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook