Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 2186
Bạch Long
20/04/2024
Người đó lập tức bị đạp bay, tông lật nhào ba bốn chiếc bàn, ngã mạnh xuống đất, ôm bụng co rúm người.
“Hả?”.
Người ở đây đều biến sắc.
Anh phải có lực chân mạnh đến mức nào mới đạp bay một người trưởng thành ra xa như vậy…
“Đừng sợ, chúng ta nhiều nười như vậy còn sợ một mình anh ta sao? Đánh, tiếp tục đánh cho tôi!”, cậu Vương quát lên.
Bọn họ hít vào một hơi, lại nhấc bàn ghế chạy đi.
Lâm Chính cũng không khách sáo, cầm một đoạn chân bàn ở gần đó lên, đánh về phía đầu hoặc cánh tay đám người đó.
Tốc độ Lâm Chính rất nhanh, sức mạnh lại lớn đến khó tin.
Anh vốn là y võ, đối phó với những người con cháu nhà giàu này đâu cần tốn công sức gì.
Nếu không phải suy xét đến trái tim nhỏ bé của Tô Nhu không đủ năng lực chịu đựng, e rằng anh đã sử dụng luôn Kỳ Lân Biến.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Rầm!
…
Chuỗi tiếng động quỷ dị vang lên.
Toàn bộ xương cốt của những người này đều bị Lâm Chính đánh gãy, có người toác đầu chảy máu, ngất đi.
Không lâu sau, bảy tám người đàn ông đều bị Lâm Chính đánh gục.
Từ đầu đến cuối chỉ kéo dài chưa tới nửa phút…
Trong nhà hàng vô cùng bừa bộn, cực kỳ hỗn loạn.
Tiếng kêu rên không ngừng vang lên…
Người phụ nữ còn lại và cậu Vương đều ngây ngốc, khó tin nhìn cảnh ấy.
Đương nhiên, người kinh ngạc nhất là Tô Nhu.
Cô biết Lâm Chính đánh nhau cũng không tệ, nhưng không ngờ… Lâm Chính lại đánh nhau lợi hại đến vậy…
Đây có còn là người chồng bất tài của cô không?
Tô Nhu nhìn anh với ánh mắt rạng rỡ, không biết vì sao trong lòng lại sinh ra chút cảm giác khác lạ.
Loại cảm giác này trước kia cô chưa từng có…
“Chỉ như vậy thôi sao?”.
Lâm Chính liếc nhìn người nằm trên đất, người rên rỉ, người ngất xỉu, cầm chân bàn nhìn về phía cậu Vương.
Sắc mặt cậu Vương cực kỳ khó coi.
Anh ta cũng giống Tô Nhu, đều không ngờ người này lại giỏi đánh đấm như vậy.
Hơn nữa, rất nhiều người có vẻ không chú ý tới, tuy lúc nãy đánh nhau, Lâm Chính giống như rơi vào vòng vây, nhưng trên thực tế… những người gục trên mặt đất chưa hề chạm được vào cơ thể anh.
“Hả?”.
Người ở đây đều biến sắc.
Anh phải có lực chân mạnh đến mức nào mới đạp bay một người trưởng thành ra xa như vậy…
“Đừng sợ, chúng ta nhiều nười như vậy còn sợ một mình anh ta sao? Đánh, tiếp tục đánh cho tôi!”, cậu Vương quát lên.
Bọn họ hít vào một hơi, lại nhấc bàn ghế chạy đi.
Lâm Chính cũng không khách sáo, cầm một đoạn chân bàn ở gần đó lên, đánh về phía đầu hoặc cánh tay đám người đó.
Tốc độ Lâm Chính rất nhanh, sức mạnh lại lớn đến khó tin.
Anh vốn là y võ, đối phó với những người con cháu nhà giàu này đâu cần tốn công sức gì.
Nếu không phải suy xét đến trái tim nhỏ bé của Tô Nhu không đủ năng lực chịu đựng, e rằng anh đã sử dụng luôn Kỳ Lân Biến.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Rầm!
…
Chuỗi tiếng động quỷ dị vang lên.
Toàn bộ xương cốt của những người này đều bị Lâm Chính đánh gãy, có người toác đầu chảy máu, ngất đi.
Không lâu sau, bảy tám người đàn ông đều bị Lâm Chính đánh gục.
Từ đầu đến cuối chỉ kéo dài chưa tới nửa phút…
Trong nhà hàng vô cùng bừa bộn, cực kỳ hỗn loạn.
Tiếng kêu rên không ngừng vang lên…
Người phụ nữ còn lại và cậu Vương đều ngây ngốc, khó tin nhìn cảnh ấy.
Đương nhiên, người kinh ngạc nhất là Tô Nhu.
Cô biết Lâm Chính đánh nhau cũng không tệ, nhưng không ngờ… Lâm Chính lại đánh nhau lợi hại đến vậy…
Đây có còn là người chồng bất tài của cô không?
Tô Nhu nhìn anh với ánh mắt rạng rỡ, không biết vì sao trong lòng lại sinh ra chút cảm giác khác lạ.
Loại cảm giác này trước kia cô chưa từng có…
“Chỉ như vậy thôi sao?”.
Lâm Chính liếc nhìn người nằm trên đất, người rên rỉ, người ngất xỉu, cầm chân bàn nhìn về phía cậu Vương.
Sắc mặt cậu Vương cực kỳ khó coi.
Anh ta cũng giống Tô Nhu, đều không ngờ người này lại giỏi đánh đấm như vậy.
Hơn nữa, rất nhiều người có vẻ không chú ý tới, tuy lúc nãy đánh nhau, Lâm Chính giống như rơi vào vòng vây, nhưng trên thực tế… những người gục trên mặt đất chưa hề chạm được vào cơ thể anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.