Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 2473
Bạch Long
20/04/2024
Cánh tay bị đứt bay lên.
“A!”.
Tiếng hét thảm thiết thấu trời xanh.
Mọi người đều biến sắc.
Họ không ngờ Lâm sư đệ lại có thực lực đáng sợ như vậy.
Nhưng đột trật tự có hàng nghìn người, sao phải sợ một Lâm sư đệ tép riu này chứ?
“Lên! Tất cả xông lên! Mau giải quyết cậu ta, kéo dài thêm một phút thì Long sư tỷ sẽ càng nguy hiểm hơn! Mau xông lên!”, Du Dật lớn tiếng nói.
Bọn họ thoát khỏi sự chấn động, lập tức ùa về phía Lâm Chính.
Cả bờ sông loạn cào cào.
Nhưng… Lâm Chính mạnh chẳng khác gì sát thần, anh cầm thanh đao kia, không ngừng xuyên qua đám người, ánh đao lạnh lẽo chém về phía cánh tay bọn họ.
Phập!
Phập!
Phập!
Phập!
Những âm thanh kỳ dị vang lên.
“Hả?”.
Bọn họ biến sắc.
Long Tinh Hồng ở bên này cũng ngây ra.
Không ai ngờ rằng tên họ Lâm này lại lợi hại như vậy.
Lâm Chính chém giết một vòng, xung quanh đã trống một khoảng, tất cả mọi người đều nằm dưới đất, ôm cánh tay lăn lộn kêu gào, không thể đứng dậy được nữa, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Đám người Du Dật há hốc miệng, tay cầm trường kiếm, không biết có nên xông lên hay không.
“Sao lại như vậy được? Tại… tại sao lại như vậy?”, đầu óc Long Tinh Hồng trống rỗng, toàn thân run lên bần bật, sắc mặt trắng bệch.
Còn Trịnh Đan thì vô cùng hưng phấn.
Cô ta biết, Lâm Chính giết càng hăng thì kết thù càng sâu với người của đội trật tự. Đội trật tự toàn là những người rất cố chấp, một khi lọt vào danh sách đen của bọn họ thì chỉ có không đội trời chung.
Đến lúc đó, cả đội trật tự đều lo việc giết Lâm Chính, cô ta đương nhiên không cần phải lo lắng gì nữa.
Hơn nữa… cô ta phát hiện kế hoạch của mình đúng là rất có hiệu quả.
Lâm Chính bắt đầu thở dốc.
Khuôn mặt anh đầm đìa mồ hôi, hơi thở nặng nề, có thể nhìn thấy lồng ngực anh đang nhấp nhô một cách rõ ràng.
“Dù anh mạnh thì sao chứ? Nếu anh thực sự có thể giết hết một nghìn người này, thì chắc là cũng đã sức cùng lực kiệt rồi nhỉ? Đến lúc đó… sẽ là cơ hội của tôi!”, Trịnh Đan thì thào, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ hơn, ánh mắt cũng càng cuồng nhiệt hơn.
Cuối cùng đám người Du Dật vẫn xông tới.
Hai bên lại xông vào chém giết.
Trịnh Đan quan sát chăm chú.
“A!”.
Tiếng hét thảm thiết thấu trời xanh.
Mọi người đều biến sắc.
Họ không ngờ Lâm sư đệ lại có thực lực đáng sợ như vậy.
Nhưng đột trật tự có hàng nghìn người, sao phải sợ một Lâm sư đệ tép riu này chứ?
“Lên! Tất cả xông lên! Mau giải quyết cậu ta, kéo dài thêm một phút thì Long sư tỷ sẽ càng nguy hiểm hơn! Mau xông lên!”, Du Dật lớn tiếng nói.
Bọn họ thoát khỏi sự chấn động, lập tức ùa về phía Lâm Chính.
Cả bờ sông loạn cào cào.
Nhưng… Lâm Chính mạnh chẳng khác gì sát thần, anh cầm thanh đao kia, không ngừng xuyên qua đám người, ánh đao lạnh lẽo chém về phía cánh tay bọn họ.
Phập!
Phập!
Phập!
Phập!
Những âm thanh kỳ dị vang lên.
“Hả?”.
Bọn họ biến sắc.
Long Tinh Hồng ở bên này cũng ngây ra.
Không ai ngờ rằng tên họ Lâm này lại lợi hại như vậy.
Lâm Chính chém giết một vòng, xung quanh đã trống một khoảng, tất cả mọi người đều nằm dưới đất, ôm cánh tay lăn lộn kêu gào, không thể đứng dậy được nữa, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Đám người Du Dật há hốc miệng, tay cầm trường kiếm, không biết có nên xông lên hay không.
“Sao lại như vậy được? Tại… tại sao lại như vậy?”, đầu óc Long Tinh Hồng trống rỗng, toàn thân run lên bần bật, sắc mặt trắng bệch.
Còn Trịnh Đan thì vô cùng hưng phấn.
Cô ta biết, Lâm Chính giết càng hăng thì kết thù càng sâu với người của đội trật tự. Đội trật tự toàn là những người rất cố chấp, một khi lọt vào danh sách đen của bọn họ thì chỉ có không đội trời chung.
Đến lúc đó, cả đội trật tự đều lo việc giết Lâm Chính, cô ta đương nhiên không cần phải lo lắng gì nữa.
Hơn nữa… cô ta phát hiện kế hoạch của mình đúng là rất có hiệu quả.
Lâm Chính bắt đầu thở dốc.
Khuôn mặt anh đầm đìa mồ hôi, hơi thở nặng nề, có thể nhìn thấy lồng ngực anh đang nhấp nhô một cách rõ ràng.
“Dù anh mạnh thì sao chứ? Nếu anh thực sự có thể giết hết một nghìn người này, thì chắc là cũng đã sức cùng lực kiệt rồi nhỉ? Đến lúc đó… sẽ là cơ hội của tôi!”, Trịnh Đan thì thào, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ hơn, ánh mắt cũng càng cuồng nhiệt hơn.
Cuối cùng đám người Du Dật vẫn xông tới.
Hai bên lại xông vào chém giết.
Trịnh Đan quan sát chăm chú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.