Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 2576
Bạch Long
20/04/2024
Bùm!
Một âm thanh quỷ dị phát ra.
Tất cả mọi người đều thở gấp.
Đôi mắt của đám người thế gia Nam Cung đột nhiên mở to.
Chỉ thấy con dao bị gãy ngay tại chỗ như thể đã va vào thép cứng, vỡ thành hai mảnh.
“Cái gì?”, răng của tên cầm dao va vào nhau lập cập.
“Chạy mau!”, gã râu quai nón hét lớn.
Nhưng đã quá trễ.
Ngay khi tên cầm dao chuẩn bị đứng dậy rút lui, một bàn tay đột nhiên lao tới như tia chớp, túm lấy cổ hắn.
Bụp!
Cổ của tên đó lập tức bị siết chặt bởi năm ngón tay hung hãn.
Con ngươi của hắn lồi ra, hai mắt run rẩy, người đàn ông với cơ thể nhiều lỗ thủng giống như cái rổ trước mắt đang dần tỉnh lại, chậm rãi đứng dậy.
Hắn như đang nhìn thấy ma…
“Thần y Lâm!”
“Quả nhiên là hắn giả chết!”
Đám người thế gia Nam Cung xung quanh gầm lên, nhao nhao lao tới, bao vây Lâm Chính.
“Sao có thể chứ? Mỗi người mỗi viên đạn cộng thêm cả súng RPG mà cũng không giết được người này sao? Không… không phải chứ? Người này… thật sự là quái vật sao?”, gã đàn ông vạm vỡ cũng giật nảy mình, lông tơ khắp người dựng đứng vì kinh ngạc.
Sắc mặt của gã râu quai nón rất không tự nhiên.
Nếu đúng như lời gã đàn ông vạm vỡ nói thì thần y Lâm này quá mức đáng sợ!
Hơn nữa con dao vừa rồi rõ ràng đã cắm vào người Lâm Chính, vậy tại sao con dao lại bị gãy trong khi cơ thể anh không sao cả.
Đó là con dao do thợ thủ công của thế gia Nam Cung làm ra, độ sắc bén hoàn toàn không cần nói nhiều, sao lại không thể đâm thủng da thịt của người này?
Chẳng lẽ dưới da thịt của người này có tấm thép sao?
“Thật không ngờ đường đường là Chủ tịch Lâm của Dương Hoa, thần y Lâm nổi tiếng thế giới lại giả chết lừa gạt người khác! Tin tức này mà truyền ra ngoài, không sợ bị người ta cười rụng răng sao?”, gã râu quai nón khẽ hừ một tiếng, nói.
“Nếu tao không làm vậy thì sao bọn mày lại xuất hiện chứ?”
Lâm Chính quay đầu sang một bên, bình tĩnh nói: “Bây giờ tao cho bọn mày hai lựa chọn, một là phối hợp với tao, nói cho tao tất cả kế hoạch mà bọn mày biết về thế gia Nam Cung! Tao hỏi cái gì thì bọn mày trả lời cái đó, hiểu không?”
“Lựa chọn thứ hai là gì?”, gã râu quai nón nhẹ giọng hỏi.
“Đơn giản, chết”, Lâm Chính lạnh lùng đáp.
Nhiều người có mặt không khỏi kinh hãi.
“Thần y Lâm, mày tự tin có thể giết chết bọn tao sao? Đừng quá coi thường người khác”.
Gã râu quai nón hừ một tiếng, đám người thế gia Nam Cung xung quanh đồng loạt rút ra một con dao găm sáng loáng từ bên hông, nhắm thẳng vào Lâm Chính.
Một âm thanh quỷ dị phát ra.
Tất cả mọi người đều thở gấp.
Đôi mắt của đám người thế gia Nam Cung đột nhiên mở to.
Chỉ thấy con dao bị gãy ngay tại chỗ như thể đã va vào thép cứng, vỡ thành hai mảnh.
“Cái gì?”, răng của tên cầm dao va vào nhau lập cập.
“Chạy mau!”, gã râu quai nón hét lớn.
Nhưng đã quá trễ.
Ngay khi tên cầm dao chuẩn bị đứng dậy rút lui, một bàn tay đột nhiên lao tới như tia chớp, túm lấy cổ hắn.
Bụp!
Cổ của tên đó lập tức bị siết chặt bởi năm ngón tay hung hãn.
Con ngươi của hắn lồi ra, hai mắt run rẩy, người đàn ông với cơ thể nhiều lỗ thủng giống như cái rổ trước mắt đang dần tỉnh lại, chậm rãi đứng dậy.
Hắn như đang nhìn thấy ma…
“Thần y Lâm!”
“Quả nhiên là hắn giả chết!”
Đám người thế gia Nam Cung xung quanh gầm lên, nhao nhao lao tới, bao vây Lâm Chính.
“Sao có thể chứ? Mỗi người mỗi viên đạn cộng thêm cả súng RPG mà cũng không giết được người này sao? Không… không phải chứ? Người này… thật sự là quái vật sao?”, gã đàn ông vạm vỡ cũng giật nảy mình, lông tơ khắp người dựng đứng vì kinh ngạc.
Sắc mặt của gã râu quai nón rất không tự nhiên.
Nếu đúng như lời gã đàn ông vạm vỡ nói thì thần y Lâm này quá mức đáng sợ!
Hơn nữa con dao vừa rồi rõ ràng đã cắm vào người Lâm Chính, vậy tại sao con dao lại bị gãy trong khi cơ thể anh không sao cả.
Đó là con dao do thợ thủ công của thế gia Nam Cung làm ra, độ sắc bén hoàn toàn không cần nói nhiều, sao lại không thể đâm thủng da thịt của người này?
Chẳng lẽ dưới da thịt của người này có tấm thép sao?
“Thật không ngờ đường đường là Chủ tịch Lâm của Dương Hoa, thần y Lâm nổi tiếng thế giới lại giả chết lừa gạt người khác! Tin tức này mà truyền ra ngoài, không sợ bị người ta cười rụng răng sao?”, gã râu quai nón khẽ hừ một tiếng, nói.
“Nếu tao không làm vậy thì sao bọn mày lại xuất hiện chứ?”
Lâm Chính quay đầu sang một bên, bình tĩnh nói: “Bây giờ tao cho bọn mày hai lựa chọn, một là phối hợp với tao, nói cho tao tất cả kế hoạch mà bọn mày biết về thế gia Nam Cung! Tao hỏi cái gì thì bọn mày trả lời cái đó, hiểu không?”
“Lựa chọn thứ hai là gì?”, gã râu quai nón nhẹ giọng hỏi.
“Đơn giản, chết”, Lâm Chính lạnh lùng đáp.
Nhiều người có mặt không khỏi kinh hãi.
“Thần y Lâm, mày tự tin có thể giết chết bọn tao sao? Đừng quá coi thường người khác”.
Gã râu quai nón hừ một tiếng, đám người thế gia Nam Cung xung quanh đồng loạt rút ra một con dao găm sáng loáng từ bên hông, nhắm thẳng vào Lâm Chính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.