Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 330
Bạch Long
19/04/2024
Nhưng Lâm Chính ngồi còn chưa ấm mông, thì một giọng nói già nua vang lên ngoài cửa.
“Trương Trung Hoa! Ông bị làm sao thế hả? Sao nhà này có thể ngồi lên đầu chứ? Ông không cần mặt mũi nhưng tôi thì cần!”.
Ai nấy ngoảnh ra nhìn về phía phát ra âm thanh, thấy một bà cụ đã cao tuổi bước vào đại sảnh, lạnh lùng nhìn về phía đầu này.
“Bà cụ Trương đến rồi!”.
Đám khách khứa kêu lên.
“Mẹ!”,
Trương Tinh Vũ biến sắc, vội vã đứng lên.
“Đừng gọi tao là mẹ, tao không có loại con gái như mày!”, bà ta quát.
“Mẹ, chuyện chiếc vòng con sẽ giải thích sau với mẹ”, Trương Tinh Vũ vội nói.
“Ai nói với mày chuyện chiếc vòng? Mày tưởng nhà mày chỉ tạo mỗi nghiệp này thôi à? Người đâu, đuổi cả nhà này ra ngoài cho tôi! Nếu không lát nữa người của nhà họ Khai, nhà họ Việt tìm đến, thì chúng ta lại khó ăn nói! Chúng nó tự tạo nghiệp thì tự mà giải quyết!”, bà ta lạnh lùng nói.
“Vâng”.
Người nhà họ Trương ở phía sau lập tức bước tới.
Cả nhà Tô Quảng lập tức biến sắc.
“Bà làm cái gì vậy?”, ông cụ Trương nổi giận.
“Làm gì à? Trương Trung Hoa, đừng tưởng tôi không biết gì! Vừa nãy con rể ông, cháu rể ông lừa nhà họ Khai và nhà họ Việt tổng cộng hơn một tỷ tệ! Tôi vừa nhận được điện thoại, người của nhà họ Khai và nhà họ Việt đang tới đây! Bọn họ cần lời giải thích của chúng ta!”, bà cụ Trương quát.
“Cái gì?”. . truyen bjyx
Mọi người lập tức xôn xao.
“Lừa?”.
Chân Trương Tinh Vũ nhũn ra, suýt nữa không đứng vững.
“Có chuyện gì vậy? Lừa tiền?”.
“Lẽ nào… chiếc Lamborghini Veneno ở ngoài kia là nhà Lâm Chính lừa được?”.
“Tôi đã bảo mà, đang yên đang lành sao cậu chủ Khai lại tặng xe cho nhà này chứ?”.
“Tô Nhu dù xinh đẹp cũng không đáng giá 400 nghìn tệ đâu nhỉ? Mạ vàng chắc?”.
Đám khách khứa mỗi người nói một câu, dường như đã biết rõ chân tướng, lại chỉ trỏ nhà Tô Quảng.
Trương Tinh Vũ hoảng lên.
Lần trước đến nhà họ Trương đã bị đuổi về, lần này lại bị đuổi nữa sao?
Hơn nữa còn trong tiệc mừng thọ của bố?
Đổi lại là ai… sợ là cũng không chấp nhận được chuyện này…
Vành mắt Trương Tinh Vũ đỏ hoe, chực trào nước mắt.
“Lâm Chính, chiếc xe ngoài kia là cậu lừa được thật sao?”, Tô Quảng nghiêm khắc hỏi.
“Không phải”, Lâm Chính bình tĩnh đáp.
“Nếu cậu không lừa thì tại sao cậu chủ Khai lại đưa xe cho cậu?”, Trương Mậu Niên quát.
“Trương Mậu Niên, rõ ràng anh cũng có mặt ở đó, rõ ràng anh chứng kiến cậu chủ Khai thua chiếc xe này cho bọn em, vậy mà anh lại vu vạ là bọn em lừa cậu chủ Khai, sao anh có thể ăn nói lung tung như vậy chứ?”, Tô Nhu tức giận chất vấn.
“Trương Trung Hoa! Ông bị làm sao thế hả? Sao nhà này có thể ngồi lên đầu chứ? Ông không cần mặt mũi nhưng tôi thì cần!”.
Ai nấy ngoảnh ra nhìn về phía phát ra âm thanh, thấy một bà cụ đã cao tuổi bước vào đại sảnh, lạnh lùng nhìn về phía đầu này.
“Bà cụ Trương đến rồi!”.
Đám khách khứa kêu lên.
“Mẹ!”,
Trương Tinh Vũ biến sắc, vội vã đứng lên.
“Đừng gọi tao là mẹ, tao không có loại con gái như mày!”, bà ta quát.
“Mẹ, chuyện chiếc vòng con sẽ giải thích sau với mẹ”, Trương Tinh Vũ vội nói.
“Ai nói với mày chuyện chiếc vòng? Mày tưởng nhà mày chỉ tạo mỗi nghiệp này thôi à? Người đâu, đuổi cả nhà này ra ngoài cho tôi! Nếu không lát nữa người của nhà họ Khai, nhà họ Việt tìm đến, thì chúng ta lại khó ăn nói! Chúng nó tự tạo nghiệp thì tự mà giải quyết!”, bà ta lạnh lùng nói.
“Vâng”.
Người nhà họ Trương ở phía sau lập tức bước tới.
Cả nhà Tô Quảng lập tức biến sắc.
“Bà làm cái gì vậy?”, ông cụ Trương nổi giận.
“Làm gì à? Trương Trung Hoa, đừng tưởng tôi không biết gì! Vừa nãy con rể ông, cháu rể ông lừa nhà họ Khai và nhà họ Việt tổng cộng hơn một tỷ tệ! Tôi vừa nhận được điện thoại, người của nhà họ Khai và nhà họ Việt đang tới đây! Bọn họ cần lời giải thích của chúng ta!”, bà cụ Trương quát.
“Cái gì?”. . truyen bjyx
Mọi người lập tức xôn xao.
“Lừa?”.
Chân Trương Tinh Vũ nhũn ra, suýt nữa không đứng vững.
“Có chuyện gì vậy? Lừa tiền?”.
“Lẽ nào… chiếc Lamborghini Veneno ở ngoài kia là nhà Lâm Chính lừa được?”.
“Tôi đã bảo mà, đang yên đang lành sao cậu chủ Khai lại tặng xe cho nhà này chứ?”.
“Tô Nhu dù xinh đẹp cũng không đáng giá 400 nghìn tệ đâu nhỉ? Mạ vàng chắc?”.
Đám khách khứa mỗi người nói một câu, dường như đã biết rõ chân tướng, lại chỉ trỏ nhà Tô Quảng.
Trương Tinh Vũ hoảng lên.
Lần trước đến nhà họ Trương đã bị đuổi về, lần này lại bị đuổi nữa sao?
Hơn nữa còn trong tiệc mừng thọ của bố?
Đổi lại là ai… sợ là cũng không chấp nhận được chuyện này…
Vành mắt Trương Tinh Vũ đỏ hoe, chực trào nước mắt.
“Lâm Chính, chiếc xe ngoài kia là cậu lừa được thật sao?”, Tô Quảng nghiêm khắc hỏi.
“Không phải”, Lâm Chính bình tĩnh đáp.
“Nếu cậu không lừa thì tại sao cậu chủ Khai lại đưa xe cho cậu?”, Trương Mậu Niên quát.
“Trương Mậu Niên, rõ ràng anh cũng có mặt ở đó, rõ ràng anh chứng kiến cậu chủ Khai thua chiếc xe này cho bọn em, vậy mà anh lại vu vạ là bọn em lừa cậu chủ Khai, sao anh có thể ăn nói lung tung như vậy chứ?”, Tô Nhu tức giận chất vấn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.