Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 3697
Bạch Long
20/04/2024
Sau đó, những đệ tử đó lại bắt đầu nhổ tóc, nhổ răng…
Tần Bách Tùng đau đến mức run rẩy điên cuồng, cật lực giãy giụa.
Nhưng cơ thể ông ấy bị giữ chặt, không thể động đậy, đến sức lực để kêu đau cũng không còn.
Vô số người rơi nước mắt.
Vô số người phẫn hận gào thét.
Đúng lúc đó, một tiếng hét lớn vang lên từ ngoài cửa Học viện Huyền Y Phái.
“Các người đang làm gì vậy?”.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa.
Một bà thím xách giỏ rau đứng ở ngoài cửa, nhìn chằm chằm cảnh tượng bên trong.
Hiển nhiên, bà ta đã bị dọa sợ.
Dáng vẻ thê thảm của Tần Bách Tùng lúc này đúng là khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Chẳng mấy chốc, trên mặt bà thím lộ ra vẻ tức giận.
Vô cùng tức giận!
Loại tức giận mà liếc mắt là có thể nhìn ra, gần như là huyết mạch sôi sục!
Bà ta vội lấy điện thoại ra, mở chức năng quay phim, quay lại cảnh tượng nơi đây, đồng thời la lên: “Mau nhìn này, mau nhìn này! Phó viện trưởng Tần của Học viện Huyền Y Phái bị một đám du côn đánh thành thế này! Đám du côn này thật độc ác! Bọn họ không phải con người! Bọn họ là một đám súc sinh! Ngay cả Phó viện trưởng Tần mà cũng đánh…”.
“Bà già! Bà ở đây nói nhảm gì đấy?”.
Một đệ tử của Huyết Ma Tông không nhịn được chạy nhanh tới trước, hất văng điện thoại trong tay bà thím.
Rắc.
Màn hình điện thoại nứt ra.
Mắt bà thím trợn tròn, sau đó nhào tới trước, gào khóc như điên: “Sao cậu lại làm hư điện thoại của tôi? Đền tiền! Thằng khốn! Hôm nay cậu phải đền tiền cho tôi! Đền tiền!”.
“Con mẹ bà muốn chết à?”.
Đệ tử Huyết Ma Tông ngập tràn lửa giận, tát vào mặt bà thím.
Bà thím chỉ là người bình thường, sao có thể chịu được cái tát như vậy?
Bà ta bị tát xoay tại chỗ mấy vòng, nhổ ra chiếc răng lẫn máu, sau đó nặng nề ngã xuống đất, không còn động tĩnh.
“Mẹ!”.
Phía sau bỗng vang lên tiếng hét lớn.
Nhìn lại thì hóa ra là con gái của bà thím.
Cô ta ngơ ngác nhìn cảnh này, sau đó cũng lấy điện thoại ra, khóc lóc: “Chồng à! Anh hãy đến học viện mau đi, mẹ bị người ta đánh này! Hu hu hu…”.
Sau vài cuộc điện thoại, cô ta cũng dùng điện thoại quay video, khóc lóc: “Mọi người nhìn này, mẹ tôi can ngăn đám côn đồ này đánh Phó viện trưởng Tần mà cũng bị đánh luôn! Đám người này không phải con người! Mọi người mau đến Học viện Huyền Y Phái, bắt những kẻ mất hết tính người này đi…”.
“Con mẹ nó, hết người này tới người khác, chưa thôi phải không?”.
Đệ tử đó cũng bước tới, tát vào mặt người phụ nữ.
Xương gò má của người phụ nữ đó bị đánh nứt, lập tức ngất xỉu, không còn động tĩnh.
Tần Bách Tùng đau đến mức run rẩy điên cuồng, cật lực giãy giụa.
Nhưng cơ thể ông ấy bị giữ chặt, không thể động đậy, đến sức lực để kêu đau cũng không còn.
Vô số người rơi nước mắt.
Vô số người phẫn hận gào thét.
Đúng lúc đó, một tiếng hét lớn vang lên từ ngoài cửa Học viện Huyền Y Phái.
“Các người đang làm gì vậy?”.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa.
Một bà thím xách giỏ rau đứng ở ngoài cửa, nhìn chằm chằm cảnh tượng bên trong.
Hiển nhiên, bà ta đã bị dọa sợ.
Dáng vẻ thê thảm của Tần Bách Tùng lúc này đúng là khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Chẳng mấy chốc, trên mặt bà thím lộ ra vẻ tức giận.
Vô cùng tức giận!
Loại tức giận mà liếc mắt là có thể nhìn ra, gần như là huyết mạch sôi sục!
Bà ta vội lấy điện thoại ra, mở chức năng quay phim, quay lại cảnh tượng nơi đây, đồng thời la lên: “Mau nhìn này, mau nhìn này! Phó viện trưởng Tần của Học viện Huyền Y Phái bị một đám du côn đánh thành thế này! Đám du côn này thật độc ác! Bọn họ không phải con người! Bọn họ là một đám súc sinh! Ngay cả Phó viện trưởng Tần mà cũng đánh…”.
“Bà già! Bà ở đây nói nhảm gì đấy?”.
Một đệ tử của Huyết Ma Tông không nhịn được chạy nhanh tới trước, hất văng điện thoại trong tay bà thím.
Rắc.
Màn hình điện thoại nứt ra.
Mắt bà thím trợn tròn, sau đó nhào tới trước, gào khóc như điên: “Sao cậu lại làm hư điện thoại của tôi? Đền tiền! Thằng khốn! Hôm nay cậu phải đền tiền cho tôi! Đền tiền!”.
“Con mẹ bà muốn chết à?”.
Đệ tử Huyết Ma Tông ngập tràn lửa giận, tát vào mặt bà thím.
Bà thím chỉ là người bình thường, sao có thể chịu được cái tát như vậy?
Bà ta bị tát xoay tại chỗ mấy vòng, nhổ ra chiếc răng lẫn máu, sau đó nặng nề ngã xuống đất, không còn động tĩnh.
“Mẹ!”.
Phía sau bỗng vang lên tiếng hét lớn.
Nhìn lại thì hóa ra là con gái của bà thím.
Cô ta ngơ ngác nhìn cảnh này, sau đó cũng lấy điện thoại ra, khóc lóc: “Chồng à! Anh hãy đến học viện mau đi, mẹ bị người ta đánh này! Hu hu hu…”.
Sau vài cuộc điện thoại, cô ta cũng dùng điện thoại quay video, khóc lóc: “Mọi người nhìn này, mẹ tôi can ngăn đám côn đồ này đánh Phó viện trưởng Tần mà cũng bị đánh luôn! Đám người này không phải con người! Mọi người mau đến Học viện Huyền Y Phái, bắt những kẻ mất hết tính người này đi…”.
“Con mẹ nó, hết người này tới người khác, chưa thôi phải không?”.
Đệ tử đó cũng bước tới, tát vào mặt người phụ nữ.
Xương gò má của người phụ nữ đó bị đánh nứt, lập tức ngất xỉu, không còn động tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.