Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 3708
Bạch Long
20/04/2024
Bụp! Đối phương đã đá chân vào bụng ông ta.
Ông ta cảm giác ruột gan lộn tùng phèo, miệng ứa máu, suýt ngã. Ngay lập tức kẻ đó đưa tay ra siết cổ Mã Hải, ném ông ta vào tường.
Bức tường hõm vào trong. Người đàn ông lấy ra một con dao, đâm vào vai Mã Hải, ghim ông ta dính vào tường.
“Á”, đám đông kêu lên.
“Mau! Mau đi thôi! Đưa những người bệnh này đi”, Tần Bách Tùng vội vàng kêu lên, sau đó quay người chặn trước mặt kẻ kia.
“Cậu là ai? Ban ngày ban mặt, cậu định làm gì?”, Tần Bách Tùng đanh giọng.
Thế nhưng kẻ kia không lên tiếng, chỉ lấy ra một cái bao lớn bên trong có thứ gì đó. Hắn mở ra, hóa ra là một cây đao. Hắn lấy đao ra, đi về phía Tần Bách Tùng.
Đám đông run rẩy, vội lùi lại. Bọn họ đều là thường dân, là những người trói gà còn không chặt thì sao có thể đối phó với một kẻ hung hãn như thế kia được.
“Mau đi đi!”, lúc này, Long Thủ đột nhiên hét lớn rồi cầm một cái ghế đập về phía người đàn ông.
Thế nhưng chiếc ghế vừa mới giơ lên thì…
Phập! Người đàn ông đã dùng cây đao trong tay bổ đôi nó ra.
Long Thủ khựng người, ngã xuống đất. Ngực ông ta xuất hiện vết thương lớn, máu tươi xối ra.
“Cái gì?”
“Long thủ”.
Những người còn lại tái mặt. Người này không biết là còn tàn ác hơn Đại trưởng lão trước đó bao nhiêu lần.
Đúng lúc này…
“Đi đi!”, tiếng hét lại vang lên. Đó chính là Mã Hải. Ông ta rút ra một con dao, lao về phía kẻ kia.
Keng! Cả Mã Hải và người đàn ông đẩy nhau về phía cửa sổ.
“Giám đốc Mã”.
“Ông Mã”, tất cả đều lao theo bọn họ.
“Mau đưa Long Thủ đi cấp cứu, những người khác cũng lập tức rời khỏi đây ngay”, Hùng Trưởng Bạch vội vàng nói. Đám đông không dám do dự, lập tức làm theo.
Mã Hải ngã ra đất. Mặc dù đầu ông ta chảy máu và vai cũng bị thương nhưng không dám chần chờ, tiếp tục bò dậy lao tới.
Ông ta chưa chạy được mấy bước thì…
Phụp! Một đường dao đâm vào lưng ông ta. Mã Hải run rẩy, há hốc miệng. Ông ta định nói gì đó nhưng không kịp, cả người từ từ đổ ra đất.
“Á”, những người xung quanh hét toáng lên.
Hiện trưởng trở nên hỗ loạn. Người đàn ông kia mặc kệ, chỉ cầm con dao rồi nhìn trái nhìn phải, sau đó nhảy xuống về phía Tần Bách Tùng đang định leo lên xe chạy đi.
Anh ta chém mạnh xuống, chiếc xe Bently bị chém làm hai. Người trong xe ngã cả ra ngoài. Bao gồm cả Tần Bách Tùng.
Ông ta vốn bị thương, giờ đứng dậy cũng cảm thấy khó khăn.
Ông ta cảm giác ruột gan lộn tùng phèo, miệng ứa máu, suýt ngã. Ngay lập tức kẻ đó đưa tay ra siết cổ Mã Hải, ném ông ta vào tường.
Bức tường hõm vào trong. Người đàn ông lấy ra một con dao, đâm vào vai Mã Hải, ghim ông ta dính vào tường.
“Á”, đám đông kêu lên.
“Mau! Mau đi thôi! Đưa những người bệnh này đi”, Tần Bách Tùng vội vàng kêu lên, sau đó quay người chặn trước mặt kẻ kia.
“Cậu là ai? Ban ngày ban mặt, cậu định làm gì?”, Tần Bách Tùng đanh giọng.
Thế nhưng kẻ kia không lên tiếng, chỉ lấy ra một cái bao lớn bên trong có thứ gì đó. Hắn mở ra, hóa ra là một cây đao. Hắn lấy đao ra, đi về phía Tần Bách Tùng.
Đám đông run rẩy, vội lùi lại. Bọn họ đều là thường dân, là những người trói gà còn không chặt thì sao có thể đối phó với một kẻ hung hãn như thế kia được.
“Mau đi đi!”, lúc này, Long Thủ đột nhiên hét lớn rồi cầm một cái ghế đập về phía người đàn ông.
Thế nhưng chiếc ghế vừa mới giơ lên thì…
Phập! Người đàn ông đã dùng cây đao trong tay bổ đôi nó ra.
Long Thủ khựng người, ngã xuống đất. Ngực ông ta xuất hiện vết thương lớn, máu tươi xối ra.
“Cái gì?”
“Long thủ”.
Những người còn lại tái mặt. Người này không biết là còn tàn ác hơn Đại trưởng lão trước đó bao nhiêu lần.
Đúng lúc này…
“Đi đi!”, tiếng hét lại vang lên. Đó chính là Mã Hải. Ông ta rút ra một con dao, lao về phía kẻ kia.
Keng! Cả Mã Hải và người đàn ông đẩy nhau về phía cửa sổ.
“Giám đốc Mã”.
“Ông Mã”, tất cả đều lao theo bọn họ.
“Mau đưa Long Thủ đi cấp cứu, những người khác cũng lập tức rời khỏi đây ngay”, Hùng Trưởng Bạch vội vàng nói. Đám đông không dám do dự, lập tức làm theo.
Mã Hải ngã ra đất. Mặc dù đầu ông ta chảy máu và vai cũng bị thương nhưng không dám chần chờ, tiếp tục bò dậy lao tới.
Ông ta chưa chạy được mấy bước thì…
Phụp! Một đường dao đâm vào lưng ông ta. Mã Hải run rẩy, há hốc miệng. Ông ta định nói gì đó nhưng không kịp, cả người từ từ đổ ra đất.
“Á”, những người xung quanh hét toáng lên.
Hiện trưởng trở nên hỗ loạn. Người đàn ông kia mặc kệ, chỉ cầm con dao rồi nhìn trái nhìn phải, sau đó nhảy xuống về phía Tần Bách Tùng đang định leo lên xe chạy đi.
Anh ta chém mạnh xuống, chiếc xe Bently bị chém làm hai. Người trong xe ngã cả ra ngoài. Bao gồm cả Tần Bách Tùng.
Ông ta vốn bị thương, giờ đứng dậy cũng cảm thấy khó khăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.