Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 5297
Bạch Long
10/09/2024
Chương 3718
Lâm Chính nhận được tin liền xuống máy bay trực thăng, bước tới một cây đại thụ bên cạnh sân tập, lặng lẽ châm thuốc hút.
Gió nhẹ thổi qua, hất tung mái tóc trắng của anh.
Bộ quần áo không vừa người cũng bay phần phật.
Một phóng viên trèo tường vào định chụp trộm, nhìn thấy cảnh này liền lấy điện thoại ra chụp lại.
Mãi cho đến khi hút hết cả bao thuốc, lại thêm một chiếc máy bay trực thăng hạ cánh xuống sân tập của học viện.
Mấy nhân viên y tế mặc áo blouse trắng khiêng một bóng dáng toàn thân dính máu xuống, chạy về phía phòng phẫu thuật đã chuẩn bị sẵn.
“Chưởng môn!”.
Một đệ tử Kỳ Lân Môn còn chưa khô vệt nước mắt, nhìn thấy Lâm Chính đang đứng dưới tán cây liền chạy tới, quỳ xuống trước mặt anh, khóc rất thương tâm.
“Bao nhiêu người chết?”, Lâm Chính khàn giọng hỏi.
“Tám trưởng lão thì chết bốn, hơn 4000 đệ tử hi sinh, rất nhiều người liều mạng với Huyết Ma Tông, chết không toàn thây”, người kia lệ rơi đầy mặt, dập đầu với Lâm Chính: “Chưởng môn, anh nhất định phải trả thù cho Dịch môn chủ, cho các đồng môn đã chết của chúng ta…”
Lâm Chính lặng lẽ nhìn anh ta, rồi ném điếu thuốc xuống đất giẫm nát, không nói lời nào, xoay người đi vào phòng phẫu thuật.
Vết thương của Dịch Quế Lâm nằm ở tim.
Tim ông ta bị kiếm sắc đâm xuyên qua, hơn nữa còn bị đâm nhiều nhát, trái tim gần như tan nát. Vết thương này còn nghiêm trọng hơn cả Mã Hải, chỉ dựa vào châm bạc thì không thể cứu sống được.
Lâm Chính lấy tham hoàng ra, cắt thành mảnh nhỏ, nghiền mịn ra rồi bôi lên tim Dịch Quế Lâm, sau đó dùng tới Du Long Châm Pháp.
Ca phẫu thuật này kéo dài bốn tiếng mới kết thúc.
Khi Lâm Chính ra khỏi phòng phẫu thuật thì đã mồ hôi ướt đẫm cả người.
Trời cũng đã tối.
Anh thở hắt ra, sau đó lấy điện thoại gọi đến một số.
“Giáo chủ!”, bên kia là giọng nói của Nguyên Tinh.
“Truyền lệnh của tôi, sáng sớm mai, tập kết tất cả giáo chúng đến Huyết Ma Tông!”.
“Tất cả giáo chúng?”, Nguyên Tinh ngạc nhiên: “Giáo chủ, ý cậu là…”
“Tất cả mọi người bao gồm cả giáo chúng canh núi, ai không đi sẽ bị xử tử!”, Lâm Chính lạnh lùng nói.
Nguyên Tinh run rẩy cả người, biết Lâm Chính đã nổi giận, liền đáp ngay: “Vâng, giáo chủ, tôi sẽ lập tức phát Đông Hoàng Thần Lệnh”.
Sau đó Lâm Chính lại gọi điện thoại cho Tào Tùng Dương của Cổ Phái.
Tào Tùng Dương nhận được lệnh cũng lập tức hành động.
Hai giáo phái siêu cấp đồng thời ra tay.
Một mình Lâm Chính ngồi xe đến Huyết Ma Tông trước.
Trên đường đi, anh gọi một cuộc điện thoại đặc biệt.
Đó là Trịnh Nam Thiên.
“Tôi biết ngay cậu sẽ gọi cho tôi mà, sao rồi? Phía học viện đã ổn định rồi chứ?”, đầu bên kia vang lên giọng nói chua chát và bất đắc dĩ của Trịnh Nam Thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.