Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 390
Bạch Long
19/04/2024
Ngay sau đó, Lâm Chính lại ném Xương Bá về phía ông ta.
Không hay!
Chú Kiên kinh hãi, muốn tránh nhưng lại không kịp tránh.
Rầm!
Hai người va vào nhau.
Đợi đến khi chú Kiên đẩy Xương Bá đau đến mức lăn lộn ra, Lâm Chính đã giẫm chân lên ngực ông ta, sức mạnh to lớn như sắp đạp nát xương lồng ngực của chú Kiên.
Chú Kiên bị đánh bại rồi!
Mọi người trở nên xôn xao.
Từ Thiên bên này cũng vô cùng ngạc nhiên.
Một người luyện võ đã luyện mấy chục năm võ công lại bị Lâm Chính đánh bại vậy sao?
Sao có thể?
Từ Thiên không tin.
Hơn nữa, vừa rồi Lâm Chính cũng không có chiêu thức gì đáng nói, chỉ đơn giản đá một cú.
Chỉ dựa vào nó mà đánh bại chú Kiên?
Chẳng lẽ chú Kiên này chỉ có hình thức mà không có thực lực?
Từ Thiên suy nghĩ trong lòng.
Chú Kiên và Xương Bá đều đã bị khống chế.
Đàn em của Xương Bá nhận được tin lập tức chạy vào trong, chớp mắt đã bao vây cả phòng khách của nhà họ Lạc không còn kẽ hở.
Người của Từ Thiên vội vàng vây lại bảo vệ cho Lâm Chính và Từ Thiên, nhưng tính nhân số thì người bên phía Từ Thiên quá ít.
“Cậu Lâm, người của tôi ít nhất phải nửa ngày mới có thể đến đây chi viện”, Từ Thiên nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Đợi người của ông đến rồi, người của bọn họ cũng đến thì có tác dụng gì?”.
“Chuyện này…”.
“Tình hình không tệ như ông nghĩ, đừng lo lắng quá”, Lâm Chính bình thản nói.
“Cậu Lâm có diệu kế gì sao?”.
“Không có diệu kế gì cả, tôi đến đây cũng không phải có âm mưu quỷ kế gì”.
Lâm Chính đáp, sau đó đi về phía Tư Đồ Kính.
“Anh muốn làm gì?”.
Khuôn mặt tự tin của Tư Đồ Kính cuối cùng cũng lộ ra sự căng thẳng.
“Tôi cảnh cáo anh, tốt nhất đừng làm bậy. Tôi là người của Nam Phái, tôi là người của nhà Tư Đồ, anh mà làm rụng một sợi tóc nào của tôi, tôi nhất định sẽ khiến cả nhà anh chết hết!”.
Hắn vừa nói xong, Lâm Chính lại đạp một đạp vào đầu gối của Tư Đồ Kính.
Rắc!
Tiếng xương vỡ giòn tan vang lên.
“Á!!”.
Tư Đồ Kính hét lên thảm thiết, ngã xuống đất.
Không hay!
Chú Kiên kinh hãi, muốn tránh nhưng lại không kịp tránh.
Rầm!
Hai người va vào nhau.
Đợi đến khi chú Kiên đẩy Xương Bá đau đến mức lăn lộn ra, Lâm Chính đã giẫm chân lên ngực ông ta, sức mạnh to lớn như sắp đạp nát xương lồng ngực của chú Kiên.
Chú Kiên bị đánh bại rồi!
Mọi người trở nên xôn xao.
Từ Thiên bên này cũng vô cùng ngạc nhiên.
Một người luyện võ đã luyện mấy chục năm võ công lại bị Lâm Chính đánh bại vậy sao?
Sao có thể?
Từ Thiên không tin.
Hơn nữa, vừa rồi Lâm Chính cũng không có chiêu thức gì đáng nói, chỉ đơn giản đá một cú.
Chỉ dựa vào nó mà đánh bại chú Kiên?
Chẳng lẽ chú Kiên này chỉ có hình thức mà không có thực lực?
Từ Thiên suy nghĩ trong lòng.
Chú Kiên và Xương Bá đều đã bị khống chế.
Đàn em của Xương Bá nhận được tin lập tức chạy vào trong, chớp mắt đã bao vây cả phòng khách của nhà họ Lạc không còn kẽ hở.
Người của Từ Thiên vội vàng vây lại bảo vệ cho Lâm Chính và Từ Thiên, nhưng tính nhân số thì người bên phía Từ Thiên quá ít.
“Cậu Lâm, người của tôi ít nhất phải nửa ngày mới có thể đến đây chi viện”, Từ Thiên nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Đợi người của ông đến rồi, người của bọn họ cũng đến thì có tác dụng gì?”.
“Chuyện này…”.
“Tình hình không tệ như ông nghĩ, đừng lo lắng quá”, Lâm Chính bình thản nói.
“Cậu Lâm có diệu kế gì sao?”.
“Không có diệu kế gì cả, tôi đến đây cũng không phải có âm mưu quỷ kế gì”.
Lâm Chính đáp, sau đó đi về phía Tư Đồ Kính.
“Anh muốn làm gì?”.
Khuôn mặt tự tin của Tư Đồ Kính cuối cùng cũng lộ ra sự căng thẳng.
“Tôi cảnh cáo anh, tốt nhất đừng làm bậy. Tôi là người của Nam Phái, tôi là người của nhà Tư Đồ, anh mà làm rụng một sợi tóc nào của tôi, tôi nhất định sẽ khiến cả nhà anh chết hết!”.
Hắn vừa nói xong, Lâm Chính lại đạp một đạp vào đầu gối của Tư Đồ Kính.
Rắc!
Tiếng xương vỡ giòn tan vang lên.
“Á!!”.
Tư Đồ Kính hét lên thảm thiết, ngã xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.