Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 431
Bạch Long
19/04/2024
Bây giờ Tô Nhu có thể nói là người vô cùng bận rộn, Tập đoàn Duyệt Nhan do cô sáng lập cũng đã bước đầu thành hình, bên cạnh đó còn tiếp quản tập đoàn của nhà họ Tô, ngày nào cũng bận rộn tối mặt tối mày, vì thế còn mua một chiếc xe mấy chục nghìn tệ để đi làm.
Nhưng cô biết, mọi thứ đều là nhờ quý nhân giúp đỡ.
Quý nhân đó lại chính là Chủ tịch Lâm bí ẩn của Tập đoàn Dương Hoa.
Trong văn phòng, Tô Nhu ngồi một mình, nhắm mắt suy nghĩ.
Cô chỉ gặp Chủ tịch Lâm một lần ở tòa án. Mặc dù không nhìn rõ lắm, nhưng dù chỉ lộ ra nửa khuôn mặt cũng có thể biết được đó là một người rất đẹp trai.
Có tiền, có tài, lại còn nhiệt tình giúp đỡ, dù là người phụ nữ nào cũng sẽ nảy sinh cảm giác khác lạ.
Tô Nhu cũng là một người phụ nữ bình thường, nếu nói trong lòng không có cảm giác gì thì là nói dối. Nhưng cô rất xem trọng hôn nhân, dù cô và Lâm Chính không có nhiều tình cảm, cô cũng sẽ không dễ dàng nói ly hôn, suy cho cùng cô là người rất giữ vững lập trường.
Bây giờ, tình thế không cho phép cô làm như vậy nữa.
Vành mắt Tô Nhu hơi đỏ lên, cô không muốn làm như vậy, nhưng hiện thực lại dồn cô đến đường cùng.
“Chủ tịch!”, thư ký đi tới, nhìn thấy Tô Nhu như vậy thì không đành lòng cho lắm.
“Sao vậy?”.
“Cô không sao chứ?”.
“Tôi… tôi không sao…”.
“Chồng cô sẽ hiểu cho cô thôi”.
“Chúng ta nói chuyện công việc đi”, Tô Nhu nặn ra nụ cười.
Thư ký đặt tài liệu xuống, lên tiếng: “Ông Tô Quảng và ông Tô Bắc đã đến rồi, xe của Chủ tịch Lâm cũng vừa mới đến trước cửa công ty, cuộc họp có thể bắt đầu rồi”.
“Được”.
Tô Nhu hít sâu một hơi, đứng dậy đi ra ngoài.
Trong phòng họp có giám đốc các bộ phận của Tập đoàn Thịnh Hoa. Ngoài bọn họ ra, Tô Bắc, Tô Quảng và Tô Trân đều đã đến.
Điều này khiến Tô Nhu hơi bất ngờ.
Bởi vì từ khi bà cụ Tô giao Tập đoàn Thịnh Hoa vào tay cô, chín mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn đều nằm trong tay cô, nhà họ Tô chỉ có mười phần trăm cổ phần, vả lại những thứ bên phía Tô Bắc quản lý cũng ít đến đáng thương. Nhất là Tô Trân, hầu như giống với Tô Quảng trước kia, chỉ treo tên ở công ty, đợi cuối năm lấy một chút hoa hồng ít ỏi, sao hôm nay bà ta cũng đến đây? Hơn nữa còn xuất hiện ở cuộc họp?
Tô Nhu cảm giác được có điều bất ổn.
“Cô, sao cô lại đến đây?”.
“Ha ha, cô cũng chuẩn bị lập công ty rồi, đến đây học hỏi kinh nghiệm, không được sao?”, Tô Trân mỉm cười nói.
Tô Nhu nhíu mày, cũng không lên tiếng.
Lúc này, cửa được mở ra.
Chủ tịch Lâm mặc áo quần màu đen, đội mũ lễ phục đi vào cùng với Mã Hải.
Tô Nhu sửng sốt, vội tiến tới đón.
Nhưng cô biết, mọi thứ đều là nhờ quý nhân giúp đỡ.
Quý nhân đó lại chính là Chủ tịch Lâm bí ẩn của Tập đoàn Dương Hoa.
Trong văn phòng, Tô Nhu ngồi một mình, nhắm mắt suy nghĩ.
Cô chỉ gặp Chủ tịch Lâm một lần ở tòa án. Mặc dù không nhìn rõ lắm, nhưng dù chỉ lộ ra nửa khuôn mặt cũng có thể biết được đó là một người rất đẹp trai.
Có tiền, có tài, lại còn nhiệt tình giúp đỡ, dù là người phụ nữ nào cũng sẽ nảy sinh cảm giác khác lạ.
Tô Nhu cũng là một người phụ nữ bình thường, nếu nói trong lòng không có cảm giác gì thì là nói dối. Nhưng cô rất xem trọng hôn nhân, dù cô và Lâm Chính không có nhiều tình cảm, cô cũng sẽ không dễ dàng nói ly hôn, suy cho cùng cô là người rất giữ vững lập trường.
Bây giờ, tình thế không cho phép cô làm như vậy nữa.
Vành mắt Tô Nhu hơi đỏ lên, cô không muốn làm như vậy, nhưng hiện thực lại dồn cô đến đường cùng.
“Chủ tịch!”, thư ký đi tới, nhìn thấy Tô Nhu như vậy thì không đành lòng cho lắm.
“Sao vậy?”.
“Cô không sao chứ?”.
“Tôi… tôi không sao…”.
“Chồng cô sẽ hiểu cho cô thôi”.
“Chúng ta nói chuyện công việc đi”, Tô Nhu nặn ra nụ cười.
Thư ký đặt tài liệu xuống, lên tiếng: “Ông Tô Quảng và ông Tô Bắc đã đến rồi, xe của Chủ tịch Lâm cũng vừa mới đến trước cửa công ty, cuộc họp có thể bắt đầu rồi”.
“Được”.
Tô Nhu hít sâu một hơi, đứng dậy đi ra ngoài.
Trong phòng họp có giám đốc các bộ phận của Tập đoàn Thịnh Hoa. Ngoài bọn họ ra, Tô Bắc, Tô Quảng và Tô Trân đều đã đến.
Điều này khiến Tô Nhu hơi bất ngờ.
Bởi vì từ khi bà cụ Tô giao Tập đoàn Thịnh Hoa vào tay cô, chín mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn đều nằm trong tay cô, nhà họ Tô chỉ có mười phần trăm cổ phần, vả lại những thứ bên phía Tô Bắc quản lý cũng ít đến đáng thương. Nhất là Tô Trân, hầu như giống với Tô Quảng trước kia, chỉ treo tên ở công ty, đợi cuối năm lấy một chút hoa hồng ít ỏi, sao hôm nay bà ta cũng đến đây? Hơn nữa còn xuất hiện ở cuộc họp?
Tô Nhu cảm giác được có điều bất ổn.
“Cô, sao cô lại đến đây?”.
“Ha ha, cô cũng chuẩn bị lập công ty rồi, đến đây học hỏi kinh nghiệm, không được sao?”, Tô Trân mỉm cười nói.
Tô Nhu nhíu mày, cũng không lên tiếng.
Lúc này, cửa được mở ra.
Chủ tịch Lâm mặc áo quần màu đen, đội mũ lễ phục đi vào cùng với Mã Hải.
Tô Nhu sửng sốt, vội tiến tới đón.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.