Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 6054

Bạch Long

10/09/2024



Chương 4475

“Tôi không phải là người thích gây chuyện, nhưng điều kiện tiên quyết là người khác đừng chọc vào tôi! Quả thật có những lúc, tôi làm chuyện không nghĩ đến hậu quả, nhưng đó là do người khác chạm vào ranh giới cuối cùng của tôi… Ông cụ Nông, e rằng dù là ai tới cũng không khuyên được tôi đâu. Làm chuyện gì, phạm tội gì tôi đều nhận hết nhưng tôi sẽ không hối hận vì những tất cả những việc tôi đã làm”, Lâm Chính hờ hững nói.

Nghe những lời kiên quyết của Lâm Chính, bàn tay cầm điếu thuốc của Nông Đường Công không khỏi run rẩy.

Khuôn mặt già nua của ông ấy hơi đanh lại, một lúc sau, ông ấy lại nở nụ cười: “Người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi! Khí lực tràn trề! Không tệ! Nhưng… tôi vẫn phải nói một câu, đừng quá bốc đồng dễ đắc tội với người khác, chuyện gì có thể giải quyết nhẹ nhàng thì cứ giải quyết nhẹ nhàng!”

“Ông cụ Nông, chuyện này dường như không phải một mình tôi có thể quyết định được mà nhỉ? Dù tôi muốn xử lý nhẹ nhàng, nhưng những người khác sẽ đồng ý sao?”, Lâm Chính lắc đầu nói.

“Ừ… thế này đi!”

Nông Đường Công đột nhiên cầm lên một tờ giấy còn in hằn dấu vết thời gian, rồi lại cầm cây bút bên cạnh viết một dãy số, sau đó cẩn thận xé các con số ra và đưa cho Lâm Chính.

“Cậu Lâm, đây là số điện thoại riêng của tôi, bình thường người có thể liên lạc vào số điện thoại này không nhiều! Tôi giao cho cậu, nếu có ai cố ý làm phiền cậu, chỉ cần không phải lỗi của cậu thì cậu có thể gọi số này cho tôi. Tôi sẽ giúp cậu giải quyết, nếu tôi không giải quyết được thì cậu hãy giải quyết theo cách của mình, cậu thấy thế nào?”, Nông Đường Công nói.

Lâm Chính sững sờ, nhìn tờ giấy, vội vàng đưa tay nhận lấy, cẩn thận quan sát một hồi rồi vội vàng nhét vào trong túi.

Lâm Chính biết rõ dãy số này có ý nghĩa gì.

Đây đúng là một thanh Thượng Phương Bảo Kiếm…

“Ông cụ Nông đã nói như vậy thì sao tôi có thể không nể mặt chứ? Mọi việc đều nghe theo ông!”, Lâm Chính gật đầu.



“Ha ha, vậy thì tốt! Nào chàng trai trẻ, cậu không vội trở về Giang Thành đúng không? Tôi thấy cũng sắp đến giờ ăn cơm rồi, uống cùng tôi một ly nhé? Tiểu Lưu! Cậu ra ngoài ngõ mua vài món ngon về đây. Hôm nay, tôi phải trò chuyện thật vui vẻ với anh hùng trẻ tuổi của đất nước chúng ta!”, Nông Đường Công mỉm cười, lại châm một điếu thuốc khác, nhưng chưa rít được mấy hơi, ông ấy lại ho sặc sụa.

“Thủ trưởng! Thủ trưởng không sao chứ?”, người áo đen vội vàng hét lên, vẻ mặt luống cuống.

“Không sao, không sao, mau đi đi, đừng để cậu Lâm đợi lâu!”, Nông Đường Công ngừng ho khan, hơi thở hổn hển cười nói.

Người đàn ông mặc đồ đen do dự, nhưng vẫn quay đi.

Lúc này, Lâm Chính đột nhiên nói: “Đừng mua đồ ăn nữa, anh đi bốc mấy vị thuốc về đây đi”.

Người áo đen sửng sốt.

“Thuốc hả?”, Nông Đường Công ngơ ngác, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, cười nói: “Tôi nhớ ra rồi, cậu Lâm, cậu được người ta gọi là thần y! Sao nào? Cậu nhìn ra căn bệnh tiềm ẩn của tôi rồi sao?”

“Tôi nhìn ra rồi, nhưng… không chỉ nhìn ra mỗi căn bệnh tiềm ẩn”.

“Ồ? Vậy thì cậu còn thấy gì nữa?”, Nông Đường Công hỏi.

Lâm Chính do dự, rồi nói: “Ông có khả năng… không sống qua được ba ngày nữa”.

Căn phòng im lặng như tờ.

Người đàn ông mặc đồ đen và Nông Đường Công đều trầm mặc, nhìn Lâm Chính bằng ánh mắt kinh ngạc.

Một lúc sau, người áo đen nổi giận đùng đùng, túm lấy cổ áo Lâm Chính, gào thét: “Đồ khốn! Anh đang nói gì vậy hả? Anh đang nguyền rủa thủ trưởng sao? Anh có tin tôi kéo anh ra ngoài đánh chết anh luôn không hả?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook