Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6056
Bạch Long
10/09/2024
Chương 4477
Người áo đen càng thêm run rẩy: “Cái gì…”
“Anh Lâm, anh nói… thật sao?”
“Bác sĩ như cha như mẹ, ông cụ Nông, tôi chỉ nói những lời mà một bác sĩ nên nói, tin hay không tùy ông”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Nông Đường Công im lặng.
Người áo đen tiến lại gần hơn, trầm giọng nói: “Thủ trưởng, trước giờ thủ trưởng luôn khám bệnh ở chỗ thần y Diêu, thần y Diêu tình tình cổ quái. Nếu để ông ta biết được có bác sĩ khác chữa trị cho thủ trưởng, một khi ông ta nổi giận e rằng sẽ không khám và chữa bệnh cho thủ trưởng nữa. Chuyện này vẫn nên thận trọng thì hơn…”
“Tôi hiểu tính tình ông Diêu… nhưng y thuật của cậu Lâm này cũng rất cao siêu…, không phải dạng tầm thường…”, Nông Đường Công hơi khó xử.
Thật ra, ông ấy bằng lòng tin tưởng Lâm Chính, nhưng nếu bác sĩ điều trị cho ông ấy biết được ông ấy để Lâm Chính chữa trị thì Thần y Diêu chắc chắn sẽ rất tức giận.
Nếu đắc tội với thần y Diêu, bên phía Lâm Chính không chữa trị khỏi, bên kia cũng không thể tiếp tục chữa trị thì chẳng phải thiên đường có lối lại không đi, địa ngục không cửa cứ bước vào sao?
Nhưng lúc này, Lâm Chính đột nhiên lấy từ trong túi ra một cái bình nhỏ, rồi đẩy qua.
“Ông cụ Nông không cần thấy khó xử, tôi có thể tạm thời không chữa bệnh cho ông, nhưng ông vẫn nên giữ lại vật bảo vệ tính mạng này, trong bình có một viên thuốc, nếu ngày mai ông phát bệnh thì hãy uống nó, nó có thể giúp ông trì hoãn bệnh tật, đến lúc đó hãy liên lạc lại với tôi”.
Lâm Chính cười nhạt.
“Ồ? Vậy thì tốt quá”.
Nông Đường Công gật đầu, nhưng cũng không để ý lắm.
Rõ ràng, ông ấy công nhận y thuật của Lâm Chính, nhưng không cho rằng y thuật của anh có thể vượt qua thần y Diêu – người đang chữa trị cho ông ấy.
“Nếu đã như vậy thì tôi xin cáo từ”.
“Ồ? Cậu Lâm, cậu không ở lại uống với tôi một ly sao?”
“Không, ông cụ Nông, ông vẫn nên nghỉ ngơi cho tốt đi”.
Lâm Chính bình tĩnh nói, rồi rời đi luôn.
Ông cụ Nông cũng không giữ chân anh nữa, chỉ bảo Tiểu Lưu tiễn anh về.
Lâm Chính không từ chối, Tiểu Lưu đưa anh đến cửa khách sạn mới lái xe rời đi.
Trước khi đi, anh ta cố ý liếc nhìn Lâm Chính, trong ánh mắt tràn đầy sự phức tạp và lạnh lùng.
Hiển nhiên, anh ta vẫn không tin Lâm Chính.
Lâm Chính cười nhẹ, không thèm quan tâm, anh sải bước đi về phía khách sạn.
Nhưng vừa đến gần cửa lớn, anh thấy rất đông người mặc các loại võ phục đang tập trung ở tầng một của khách sạn.
Lâm Chính nhận ra những bộ võ phục này.
Những người này… đều là thành viên của Hiệp hội Võ thuật!
Lâm Chính nhíu mày, bước nhanh vào trong.
Nhiều thành viên của Hiệp hội Võ thuật biết Lâm Chính, đồng loạt nhìn về phía anh, ánh mắt mỗi một người bọn họ đều rất kỳ lạ.
Lâm Chính không quan tâm bọn họ, đi vào thang máy về phòng.
Nhưng vừa vào phòng thì phát hiện trong phòng không chỉ có mấy người Băng Thượng Quân, Chiêm Nhất Đao, mà còn có vài vị khách không mời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.