Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 4513
Bạch Long
21/04/2024
“Sư phụ! Sư phụ! Không hay rồi, xảy ra chuyện rồi!”, đệ tử đó sốt sắng hét lên.
Mọi người đều giật mình.
“Xảy ra chuyện gì thế? Luống cuống lên như vậy? Còn có người dám đến gây chuyện ở sơn trang Thần Y sao?”, một vị nguyên lão trầm giọng hỏi.
“Thằng chó nào ăn gan hùm mật gấu sao? Hắn không biết đây là nơi nào hả? Xem ra sơn trang Thần Y không ra mặt xử lý thì có người còn tưởng chúng ta dễ bị bắt nạt!”, lại một nguyên lão mắng nhiếc.
“Ai cơ?”
Thần y Diêu cũng không phí lời, ông ta lên tiếng hỏi thẳng.
Không ngờ, đệ tử đó đáp: “Thần y Lâm!”
Ba từ đơn giản vừa thốt ra khỏi miệng đã khiến tất cả mọi người trong Thánh Y Đường đều sửng sốt.
Thần y Lâm?
Chạy đến gây sự ở sơn trang Thần Y sao?
Ai dám tin chứ?
Tuy nhiên, người này vừa nói xong không bao lâu, từ cổng sơn trang lại truyền đến âm thanh ồn ào náo động, rất nhiều người từ sơn trang chạy tới.
Âm thanh ầm ĩ và hỗn loạn càng lúc càng gần, đến sát bên phía này.
Trong mơ hồ, mọi người có thể nghe thấy tiếng la hét và chửi mắng.
“Mẹ kiếp, mày là ai? Dám ngang ngược trong sơn trang Thần Y?”
“Dừng lại cho tao!”
“Bên kia là Thánh Y Đường! Mày muốn làm gì?”
“Muốn chết hả?”
Tiếng mắng chửi càng lúc càng lớn, sau đó là âm thanh đánh nhau, tiếp đến là tiếng kêu rên thảm thiết.
Một lúc sau, âm thanh đã đến gần.
Mọi người nhìn về phía cổng đá của Thánh Y Đường.
Chỉ thấy một nhóm người hiên ngang bước vào.
Ngoại trừ một số lượng lớn người của sơn trang Thần Y, chỉ có ba vị khách không mời mà đến.
Lâm Chính, Băng Thượng Quân và Chiêm Nhất Đao!
“Thần y Lâm?”
Một vài người nhà họ Nông lập tức nhận ra Lâm Chính!
“Sư phụ! Tên thần y Lâm này rất phách lối! Anh ta không chỉ lái xe lên núi mà còn xông thẳng vào sơn trang. Đệ tử còn nhìn thấy anh ta chữa bệnh cho những người đến khám bệnh bên ngoài sơn trang! Sư phụ! Tên thần y Lâm này đến đây làm loạn!”, một đệ tử mặt mũi bầm tím chạy tới, tức giận hét toáng lên.
“Câm miệng!”
Sắc mặt thần Y Diêu u ám, lạnh lùng quát.
Lúc này, mọi người mới ngừng chửi rủa.
Tuy nhiên, biểu cảm của thần y Diêu rất khó coi.
Nếu những gì đệ tử nói không sai thì thần y Lâm đã đến đây … mà quả thực là anh đến để làm loạn.
“Thần y Lâm! Cuối cùng anh cũng tới rồi!”
Mọi người đều giật mình.
“Xảy ra chuyện gì thế? Luống cuống lên như vậy? Còn có người dám đến gây chuyện ở sơn trang Thần Y sao?”, một vị nguyên lão trầm giọng hỏi.
“Thằng chó nào ăn gan hùm mật gấu sao? Hắn không biết đây là nơi nào hả? Xem ra sơn trang Thần Y không ra mặt xử lý thì có người còn tưởng chúng ta dễ bị bắt nạt!”, lại một nguyên lão mắng nhiếc.
“Ai cơ?”
Thần y Diêu cũng không phí lời, ông ta lên tiếng hỏi thẳng.
Không ngờ, đệ tử đó đáp: “Thần y Lâm!”
Ba từ đơn giản vừa thốt ra khỏi miệng đã khiến tất cả mọi người trong Thánh Y Đường đều sửng sốt.
Thần y Lâm?
Chạy đến gây sự ở sơn trang Thần Y sao?
Ai dám tin chứ?
Tuy nhiên, người này vừa nói xong không bao lâu, từ cổng sơn trang lại truyền đến âm thanh ồn ào náo động, rất nhiều người từ sơn trang chạy tới.
Âm thanh ầm ĩ và hỗn loạn càng lúc càng gần, đến sát bên phía này.
Trong mơ hồ, mọi người có thể nghe thấy tiếng la hét và chửi mắng.
“Mẹ kiếp, mày là ai? Dám ngang ngược trong sơn trang Thần Y?”
“Dừng lại cho tao!”
“Bên kia là Thánh Y Đường! Mày muốn làm gì?”
“Muốn chết hả?”
Tiếng mắng chửi càng lúc càng lớn, sau đó là âm thanh đánh nhau, tiếp đến là tiếng kêu rên thảm thiết.
Một lúc sau, âm thanh đã đến gần.
Mọi người nhìn về phía cổng đá của Thánh Y Đường.
Chỉ thấy một nhóm người hiên ngang bước vào.
Ngoại trừ một số lượng lớn người của sơn trang Thần Y, chỉ có ba vị khách không mời mà đến.
Lâm Chính, Băng Thượng Quân và Chiêm Nhất Đao!
“Thần y Lâm?”
Một vài người nhà họ Nông lập tức nhận ra Lâm Chính!
“Sư phụ! Tên thần y Lâm này rất phách lối! Anh ta không chỉ lái xe lên núi mà còn xông thẳng vào sơn trang. Đệ tử còn nhìn thấy anh ta chữa bệnh cho những người đến khám bệnh bên ngoài sơn trang! Sư phụ! Tên thần y Lâm này đến đây làm loạn!”, một đệ tử mặt mũi bầm tím chạy tới, tức giận hét toáng lên.
“Câm miệng!”
Sắc mặt thần Y Diêu u ám, lạnh lùng quát.
Lúc này, mọi người mới ngừng chửi rủa.
Tuy nhiên, biểu cảm của thần y Diêu rất khó coi.
Nếu những gì đệ tử nói không sai thì thần y Lâm đã đến đây … mà quả thực là anh đến để làm loạn.
“Thần y Lâm! Cuối cùng anh cũng tới rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.