Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 4595
Bạch Long
21/04/2024
Với tình hình hiện nay, muốn ngăn chặn thiệt hại hiển nhiên trả tiền là xong chuyện.
Nhưng Lâm Chính biết, nếu để Mai Siêu nếm trái ngọt, sau này chắc chắn sẽ có rắc rối vô tận.
Dù sao đó cũng là một con ma cờ bạc!
“Tiền đừng trả, nói với anh ta nếu muốn hủy mối quan hệ hợp tác thì chúng ta hoan nghênh bất cứ lúc nào”, Lâm Chính nói.
“Chuyện đó… Chủ tịch Lâm, làm vậy hình như không tốt lắm nhỉ? Nếu làm vậy thật, nhiều bên hợp tác với chúng ta cũng sẽ nghi ngờ chúng ta, cổ phiếu chắc chắn sẽ giảm mạnh”, Mã Hải sốt ruột.
“Mặc kệ, cứ làm theo lời tôi nói đi”.
Lâm Chính nói rồi cúp máy.
“Chủ tịch Lâm!”.
Mã Hải gọi.
Nhưng trong điện thoại đã không còn giọng nói của Lâm Chính nữa.
Ông ta mấp máy môi, thở dài không ngớt, chỉ đành đi vào văn phòng.
Bây giờ Mai Siêu đang ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa hút thuốc.
Hắn còn ôm một cô gái ăn mặc hở hang gợi cảm bên cạnh.
Cả người cô ta sắp dán lên người Mai Siêu, cười nũng nịu không ngừng, rất thân mật với Mai Siêu.
Mã Hải tằng hắng một tiếng, đi đến gần Mai Siêu.
“Giám đốc Mã, Chủ tịch Lâm có đồng ý không?”, Mai Siêu hút thuốc, cười hỏi.
“Xin lỗi Chủ tịch Mai, Chủ tịch Lâm đã từ chối, cậu ấy nói muốn giải trừ quan hệ hợp tác thì… tùy ý”, Mã Hải do dự một lúc rồi đáp.
“Cái gì?”.
Mai Siêu đứng dậy, vẻ mặt ngạc nhiên, đứng sững ra tại chỗ, một lúc lâu sau mới phản ứng lại.
“Không phải chứ Giám đốc Mã, sao Chủ tịch Lâm… lại từ chối? Dương Hoa các người rốt cuộc có ý gì?”.
“Chủ tịch Mai, đây là ý của Chủ tịch Lâm, tôi cũng không hiểu lắm, nhưng cậu ấy đã quyết định như vậy thì đương nhiên là có tính toán của riêng mình. Tôi khuyên cậu đừng tùy tiện hủy bỏ hợp tác giữa chúng ta, nếu không, Dương Hoa chúng tôi bị tổn thất, Tập đoàn Khang Nam các cậu cũng sẽ tổn thất không nhỏ, thậm chí tổn thương gốc rễ, không gượng dậy được”, Mã Hải nói.
“Khốn nạn! Các người là một lũ khốn nạn!”.
Mai Siêu cực kỳ tức giận, lớn tiếng chửi mắng: “Các người nghĩ tôi đang đùa với các người sao? Tôi nói các người biết, hãy đưa tôi một tỷ, nếu không thì tôi sẽ kéo theo Dương Hoa các người chết chung!”.
“Chủ tịch Mai, chúng ta sẽ không chết chung. Mặc dù mất đi nhà cung cấp lớn nhất là các cậu, Dương Hoa sẽ rơi vào thời kỳ khó khăn một thời gian, nhưng tôi nghĩ tìm lại nhà cung cấp khác không phải chuyện gì khó”, Mã Hải bình tĩnh nói.
“Ông…”, Mai Siêu câm nín, trong mắt ngập tràn lửa giận, liên tục gật đầu: “Được! Được! Nếu đã như vậy thì để tôi xem xem, Dương Hoa các người lợi hại đến thế nào! Tôi nói ông biết, cắt nguồn cung của các ông là một chuyện, thủ đoạn của tôi không chỉ dừng ở đó!”.
Nói xong, Mai Siêu tức giận đùng đùng đi thẳng ra cửa.
Mã Hải nhíu mày, cầm điện thoại gọi, định tìm nhà cung cấp mới.
Không lâu sau, một tin tức truyền đến tai Mã Hải.
Tập đoàn Khang Nam chính thức tuyên bố chấm dứt hợp tác với Tập đoàn Dương Hoa, dừng việc cung cấp hàng hóa cho Dương Hoa.
Nhưng Lâm Chính biết, nếu để Mai Siêu nếm trái ngọt, sau này chắc chắn sẽ có rắc rối vô tận.
Dù sao đó cũng là một con ma cờ bạc!
“Tiền đừng trả, nói với anh ta nếu muốn hủy mối quan hệ hợp tác thì chúng ta hoan nghênh bất cứ lúc nào”, Lâm Chính nói.
“Chuyện đó… Chủ tịch Lâm, làm vậy hình như không tốt lắm nhỉ? Nếu làm vậy thật, nhiều bên hợp tác với chúng ta cũng sẽ nghi ngờ chúng ta, cổ phiếu chắc chắn sẽ giảm mạnh”, Mã Hải sốt ruột.
“Mặc kệ, cứ làm theo lời tôi nói đi”.
Lâm Chính nói rồi cúp máy.
“Chủ tịch Lâm!”.
Mã Hải gọi.
Nhưng trong điện thoại đã không còn giọng nói của Lâm Chính nữa.
Ông ta mấp máy môi, thở dài không ngớt, chỉ đành đi vào văn phòng.
Bây giờ Mai Siêu đang ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa hút thuốc.
Hắn còn ôm một cô gái ăn mặc hở hang gợi cảm bên cạnh.
Cả người cô ta sắp dán lên người Mai Siêu, cười nũng nịu không ngừng, rất thân mật với Mai Siêu.
Mã Hải tằng hắng một tiếng, đi đến gần Mai Siêu.
“Giám đốc Mã, Chủ tịch Lâm có đồng ý không?”, Mai Siêu hút thuốc, cười hỏi.
“Xin lỗi Chủ tịch Mai, Chủ tịch Lâm đã từ chối, cậu ấy nói muốn giải trừ quan hệ hợp tác thì… tùy ý”, Mã Hải do dự một lúc rồi đáp.
“Cái gì?”.
Mai Siêu đứng dậy, vẻ mặt ngạc nhiên, đứng sững ra tại chỗ, một lúc lâu sau mới phản ứng lại.
“Không phải chứ Giám đốc Mã, sao Chủ tịch Lâm… lại từ chối? Dương Hoa các người rốt cuộc có ý gì?”.
“Chủ tịch Mai, đây là ý của Chủ tịch Lâm, tôi cũng không hiểu lắm, nhưng cậu ấy đã quyết định như vậy thì đương nhiên là có tính toán của riêng mình. Tôi khuyên cậu đừng tùy tiện hủy bỏ hợp tác giữa chúng ta, nếu không, Dương Hoa chúng tôi bị tổn thất, Tập đoàn Khang Nam các cậu cũng sẽ tổn thất không nhỏ, thậm chí tổn thương gốc rễ, không gượng dậy được”, Mã Hải nói.
“Khốn nạn! Các người là một lũ khốn nạn!”.
Mai Siêu cực kỳ tức giận, lớn tiếng chửi mắng: “Các người nghĩ tôi đang đùa với các người sao? Tôi nói các người biết, hãy đưa tôi một tỷ, nếu không thì tôi sẽ kéo theo Dương Hoa các người chết chung!”.
“Chủ tịch Mai, chúng ta sẽ không chết chung. Mặc dù mất đi nhà cung cấp lớn nhất là các cậu, Dương Hoa sẽ rơi vào thời kỳ khó khăn một thời gian, nhưng tôi nghĩ tìm lại nhà cung cấp khác không phải chuyện gì khó”, Mã Hải bình tĩnh nói.
“Ông…”, Mai Siêu câm nín, trong mắt ngập tràn lửa giận, liên tục gật đầu: “Được! Được! Nếu đã như vậy thì để tôi xem xem, Dương Hoa các người lợi hại đến thế nào! Tôi nói ông biết, cắt nguồn cung của các ông là một chuyện, thủ đoạn của tôi không chỉ dừng ở đó!”.
Nói xong, Mai Siêu tức giận đùng đùng đi thẳng ra cửa.
Mã Hải nhíu mày, cầm điện thoại gọi, định tìm nhà cung cấp mới.
Không lâu sau, một tin tức truyền đến tai Mã Hải.
Tập đoàn Khang Nam chính thức tuyên bố chấm dứt hợp tác với Tập đoàn Dương Hoa, dừng việc cung cấp hàng hóa cho Dương Hoa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.