Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 4617
Bạch Long
21/04/2024
Nhưng dù sao bà ta cũng sống đến từng này tuổi, có sóng gió gì mà bà ta chưa từng thấy chứ? Bà ta hét lên đanh thép:
“Thần y Lâm, cậu dừng lại cho tôi!”
Lâm Chính hoàn toàn không thèm để ý đến bà ta.
“Được! Được lắm! Đây là do cậu tự chuốc lấy!”, Cổ Sam tức giận quay đầu lại nói: “Lập tức gọi cảnh sát, gọi đội tuần tra đến đây, ngoài ra mời tất cả phóng viên của Yên Kinh tới! Để mọi người nhìn kỹ thằng ranh được xưng là thần y Lâm rốt cuộc là loại người gì!”
Thằng ranh con!
Cổ Sam biết nếu dựa vào võ lực thì mình không phải là đối thủ của Lâm Chính, nên chỉ đành lựa chọn báo cảnh sát, hơn nữa có phóng viên đến, có áp lực dư luận, Lâm Chính sao có thể làm bậy?
Càng huống hồ, Cổ Sam là một giáo viên nổi tiếng thế giới, đức cao vọng trọng, lời nói và hành động của bà ta đều đúng trong mắt mọi người, dư luận là lợi thế của bà ta! Dùng dư luận để đối phó Lâm Chính quả thực là lựa chọn tốt nhất.
Người nhà họ Cổ bên cạnh lập tức lấy điện thoại ra bấm số.
Lâm Chính không dừng lại mà kéo Hoàng Diễm Hồng ra khỏi chỗ Cổ Sam.
“Dừng lại!”
“Buông cô ta ra!”
Một số người nhà họ Cổ muốn ngăn cản, nhưng lại bị ánh mắt của Lâm Chính dọa sợ, không dám tiến lên.
Hoàng Diễm Hồng bị một tay Lâm Chính ném xuống đất, cô ta lập tức hét lên: “Giết người rồi! Giết người rồi!”
Cô ta muốn dựa vào tiếng khóc lóc om sòm để khiến Lâm Chính chấn động, nhưng không có ích gì cả.
“Thần y Lâm! Nếu cậu thực sự dám động vào học sinh của tôi thì tôi sẽ khiến cậu thân bại danh liệt! Nhất định sẽ khiến cậu thân bại danh liệt!”, Cổ Sam gào mồm lên.
“Các người động đến em gái tôi, hôm nay dù tôi thân bại danh liệt cũng phải khiến các người trả giá đắt!”
Khuôn mặt Lâm Chính dữ tợn, lạnh lùng nói.
Cổ Sam hít một hơi thật sâu.
Nhưng Lâm Chính đã giữ lấy Hoàng Diễm Hồng đang điên cuồng giãy giụa la hét chói tai trên mặt đất, anh rút một cây châm bạc ra, không chút khách khí đâm vào gương mặt của Hoàng Diễm Hồng.
Ngay lập tức, khuôn mặt trang điểm đậm của Hoàng Diễm Hồng già đi với tốc độ đáng kinh ngạc.
Gương mặt cô ta xuất hiện nhiều nếp nhăn, làn da không còn căng mịn, đôi mắt trũng sâu, môi khô khốc, thậm chí xuất hiện cả những vết đồi mồi.
Chỉ trong chốc lát, khuôn mặt trẻ trung và xinh đẹp đã biến thành khuôn mặt của một bà lão…
Âm thanh giọng nói của Lương Huyền Mi không to cũng không nhỏ, mọi người đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Anh trai…
Thần y Lâm… là anh trai của Lương Huyền Mi thật sao?
Đang yên đang lành, Lương Huyền Mi sao lại có thêm một người anh trai thế?
Trước đó chưa từng nghe nhắc đến!
Mọi người trợn mắt há mồm nhìn Lâm Chính bước vào.
“Thần y Lâm, cậu dừng lại cho tôi!”
Lâm Chính hoàn toàn không thèm để ý đến bà ta.
“Được! Được lắm! Đây là do cậu tự chuốc lấy!”, Cổ Sam tức giận quay đầu lại nói: “Lập tức gọi cảnh sát, gọi đội tuần tra đến đây, ngoài ra mời tất cả phóng viên của Yên Kinh tới! Để mọi người nhìn kỹ thằng ranh được xưng là thần y Lâm rốt cuộc là loại người gì!”
Thằng ranh con!
Cổ Sam biết nếu dựa vào võ lực thì mình không phải là đối thủ của Lâm Chính, nên chỉ đành lựa chọn báo cảnh sát, hơn nữa có phóng viên đến, có áp lực dư luận, Lâm Chính sao có thể làm bậy?
Càng huống hồ, Cổ Sam là một giáo viên nổi tiếng thế giới, đức cao vọng trọng, lời nói và hành động của bà ta đều đúng trong mắt mọi người, dư luận là lợi thế của bà ta! Dùng dư luận để đối phó Lâm Chính quả thực là lựa chọn tốt nhất.
Người nhà họ Cổ bên cạnh lập tức lấy điện thoại ra bấm số.
Lâm Chính không dừng lại mà kéo Hoàng Diễm Hồng ra khỏi chỗ Cổ Sam.
“Dừng lại!”
“Buông cô ta ra!”
Một số người nhà họ Cổ muốn ngăn cản, nhưng lại bị ánh mắt của Lâm Chính dọa sợ, không dám tiến lên.
Hoàng Diễm Hồng bị một tay Lâm Chính ném xuống đất, cô ta lập tức hét lên: “Giết người rồi! Giết người rồi!”
Cô ta muốn dựa vào tiếng khóc lóc om sòm để khiến Lâm Chính chấn động, nhưng không có ích gì cả.
“Thần y Lâm! Nếu cậu thực sự dám động vào học sinh của tôi thì tôi sẽ khiến cậu thân bại danh liệt! Nhất định sẽ khiến cậu thân bại danh liệt!”, Cổ Sam gào mồm lên.
“Các người động đến em gái tôi, hôm nay dù tôi thân bại danh liệt cũng phải khiến các người trả giá đắt!”
Khuôn mặt Lâm Chính dữ tợn, lạnh lùng nói.
Cổ Sam hít một hơi thật sâu.
Nhưng Lâm Chính đã giữ lấy Hoàng Diễm Hồng đang điên cuồng giãy giụa la hét chói tai trên mặt đất, anh rút một cây châm bạc ra, không chút khách khí đâm vào gương mặt của Hoàng Diễm Hồng.
Ngay lập tức, khuôn mặt trang điểm đậm của Hoàng Diễm Hồng già đi với tốc độ đáng kinh ngạc.
Gương mặt cô ta xuất hiện nhiều nếp nhăn, làn da không còn căng mịn, đôi mắt trũng sâu, môi khô khốc, thậm chí xuất hiện cả những vết đồi mồi.
Chỉ trong chốc lát, khuôn mặt trẻ trung và xinh đẹp đã biến thành khuôn mặt của một bà lão…
Âm thanh giọng nói của Lương Huyền Mi không to cũng không nhỏ, mọi người đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Anh trai…
Thần y Lâm… là anh trai của Lương Huyền Mi thật sao?
Đang yên đang lành, Lương Huyền Mi sao lại có thêm một người anh trai thế?
Trước đó chưa từng nghe nhắc đến!
Mọi người trợn mắt há mồm nhìn Lâm Chính bước vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.