Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 4623
Bạch Long
21/04/2024
“Các người động đến em gái tôi, hôm nay dù tôi thân bại danh liệt cũng phải khiến các người trả giá đắt!”
Khuôn mặt Lâm Chính dữ tợn, lạnh lùng nói.
Cổ Sam hít một hơi thật sâu.
Nhưng Lâm Chính đã giữ lấy Hoàng Diễm Hồng đang điên cuồng giãy giụa la hét chói tai trên mặt đất, anh rút một cây châm bạc ra, không chút khách khí đâm vào gương mặt của Hoàng Diễm Hồng.
Ngay lập tức, khuôn mặt trang điểm đậm của Hoàng Diễm Hồng già đi với tốc độ đáng kinh ngạc.
Gương mặt cô ta xuất hiện nhiều nếp nhăn, làn da không còn căng mịn, đôi mắt trũng sâu, môi khô khốc, thậm chí xuất hiện cả những vết đồi mồi.
Chỉ trong chốc lát, khuôn mặt trẻ trung và xinh đẹp đã biến thành khuôn mặt của một bà lão…
Mặc dù bề ngoài Lâm Chính cực kỳ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại bừng bừng lửa giận.
Tuy Lương Huyền Mi không phải là em gái ruột của anh, nhưng cô ta là con gái của mẹ nuôi! Cũng là một trong số ít người thân của anh!
Hôm nay, nhóm người này đã làm người thân của anh bị thương ra nông nổi này. Sao anh có thể dễ dàng bỏ qua được chứ?
Vì vậy, anh bây giờ anh ra tay hoàn toàn không quan tâm đến hậu quả, không từ thủ đoạn, cũng không kể bất cứ giá nào!
Anh muốn phát tiết cho hả giận!
Là trả thù!
Là đòi lại công bằng!
Mọi người kinh hãi, không thể tin được.
Đây là thần y Lâm thật sao?
Mọi người có mặt tại hiện trường đều cảm thấy cự kỳ chấn động về thể xác và tinh thần.
Họ chưa bao giờ nghĩ rằng một người thể hiện y thuật phi phàm của mình không phải để chữa bệnh, mà là để hủy diệt một người!
Thủ đoạn thần kỳ này khiến người khác không thể tưởng tượng nổi!
Hoàng Diễm Hồng không cảm thấy đau trên người, chỉ có cảm giác ngứa ran trên mặt.
Cô ta cố gắng hết sức để gỡ tay của Lâm Chính, rồi đột nhiên lùi lại.
“Cứu mạng, cứu mạng…”
Miệng cô ta vẫn đang la hét.
Nhưng khi cô ta nhìn thấy tất cả những người xung quanh nhìn cô ta chằm chằm với vẻ hoảng sợ, cô ta mới nhận ra có điều gì đó không đúng lắm.
“Ánh… ánh mắt của mọi người là sao?”
“Tại sao mọi người lại nhìn tôi như vậy?”
“Tôi… tôi bị làm sao rồi?”
Hoàng Diễm Hồng sợ hãi hoảng loạn, cảm thấy có gì đó không ổn.
Đột nhiên, cô ta như hiểu ra điều gì, cầm lấy hộp mỹ phẩm đang đeo trên người, mở hộp ra, nhìn vào chiếc gương bên trong thì thấy một khuôn mặt vô cùng già nua…
“A a a!”
Những tiếng hét chói tai vang khắp nhà
Khuôn mặt Lâm Chính dữ tợn, lạnh lùng nói.
Cổ Sam hít một hơi thật sâu.
Nhưng Lâm Chính đã giữ lấy Hoàng Diễm Hồng đang điên cuồng giãy giụa la hét chói tai trên mặt đất, anh rút một cây châm bạc ra, không chút khách khí đâm vào gương mặt của Hoàng Diễm Hồng.
Ngay lập tức, khuôn mặt trang điểm đậm của Hoàng Diễm Hồng già đi với tốc độ đáng kinh ngạc.
Gương mặt cô ta xuất hiện nhiều nếp nhăn, làn da không còn căng mịn, đôi mắt trũng sâu, môi khô khốc, thậm chí xuất hiện cả những vết đồi mồi.
Chỉ trong chốc lát, khuôn mặt trẻ trung và xinh đẹp đã biến thành khuôn mặt của một bà lão…
Mặc dù bề ngoài Lâm Chính cực kỳ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại bừng bừng lửa giận.
Tuy Lương Huyền Mi không phải là em gái ruột của anh, nhưng cô ta là con gái của mẹ nuôi! Cũng là một trong số ít người thân của anh!
Hôm nay, nhóm người này đã làm người thân của anh bị thương ra nông nổi này. Sao anh có thể dễ dàng bỏ qua được chứ?
Vì vậy, anh bây giờ anh ra tay hoàn toàn không quan tâm đến hậu quả, không từ thủ đoạn, cũng không kể bất cứ giá nào!
Anh muốn phát tiết cho hả giận!
Là trả thù!
Là đòi lại công bằng!
Mọi người kinh hãi, không thể tin được.
Đây là thần y Lâm thật sao?
Mọi người có mặt tại hiện trường đều cảm thấy cự kỳ chấn động về thể xác và tinh thần.
Họ chưa bao giờ nghĩ rằng một người thể hiện y thuật phi phàm của mình không phải để chữa bệnh, mà là để hủy diệt một người!
Thủ đoạn thần kỳ này khiến người khác không thể tưởng tượng nổi!
Hoàng Diễm Hồng không cảm thấy đau trên người, chỉ có cảm giác ngứa ran trên mặt.
Cô ta cố gắng hết sức để gỡ tay của Lâm Chính, rồi đột nhiên lùi lại.
“Cứu mạng, cứu mạng…”
Miệng cô ta vẫn đang la hét.
Nhưng khi cô ta nhìn thấy tất cả những người xung quanh nhìn cô ta chằm chằm với vẻ hoảng sợ, cô ta mới nhận ra có điều gì đó không đúng lắm.
“Ánh… ánh mắt của mọi người là sao?”
“Tại sao mọi người lại nhìn tôi như vậy?”
“Tôi… tôi bị làm sao rồi?”
Hoàng Diễm Hồng sợ hãi hoảng loạn, cảm thấy có gì đó không ổn.
Đột nhiên, cô ta như hiểu ra điều gì, cầm lấy hộp mỹ phẩm đang đeo trên người, mở hộp ra, nhìn vào chiếc gương bên trong thì thấy một khuôn mặt vô cùng già nua…
“A a a!”
Những tiếng hét chói tai vang khắp nhà
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.