Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 464
Bạch Long
19/04/2024
“Chủ tịch Lâm! Lạc Bắc Minh của Tam Chi Đường kiện công ty, nói thuốc mới của chúng ta đã ăn cắp bản quyền phương thuốc cổ tổ truyền của ông ta. Tòa án đã tiếp nhận, chiều sẽ mở phiên tòa, anh có muốn qua đó nghe xử không?”, Tiểu Lưu của đoàn luật sư nói.
“Lạc Bắc Minh mời ai đến tham gia vụ kiện?”.
“Một trong ba đoàn luật sư lớn nổi tiếng của Yên Kinh, Đoàn luật sư Phương Thị Dân!”, Tiểu Lưu hơi run rẩy nói.
Làm nghề này, không ai không biết đến ba đoàn luật sư lớn ở Yên Kinh.
Đó là ba ngọn núi lớn trong giới luật sư.
“Một trong ba đoàn luật sư lớn à? Tôi từng nghe qua, mặc dù Lạc Bắc Minh cũng rất có tên tuổi, nhưng danh tiếng ông ta chưa lớn tới mức có thể mời được Phương Thị Dân. Nhất định là người của Nam Phái đã ra mặt! Đi, đi nghe xử án”, Lâm Chính nói.
“Được”.
Tiểu Lưu kéo cửa xe, Lâm Chính lên xe, đến thẳng tòa án.
Ngồi trên xe, Lâm Chính cũng đã tìm hiểu dư luận hiện nay.
Tập đoàn Dương Hoa lại cuốn vào sóng gió thuốc giả và dư luận ăn cắp phương thuốc.
Bởi vì Nam Phái đã thuê người nên trên mạng hầu như toàn là tiếng chất vấn nghiêng về một phía. Hơn nữa còn có vài phần tử trí thức công cộng và người làm truyền thông bất lương dẫn dắt dư luận, những lời đánh giá về Tập đoàn Dương Hoa hiện nay cực kỳ tệ.
Từ các góc độ cho thấy, Dương Hoa đang tràn ngập nguy cơ…
Đến trước cửa tòa án, Lâm Chính xuống xe.
“Đến rồi đến rồi! Chủ tịch Lâm đến rồi!”.
Các phóng viên chực chờ trước cổng ùa tới như ong vỡ tổ, bao vây Lâm Chính hỏi liên tục.
“Chủ tịch Lâm, xin hỏi Tập đoàn Dương Hoa của các anh thật sự đã ăn cắp phương thuốc tổ truyền của thần y Lạc của Tam Chi Đường sao?”.
“Chủ tịch Lâm, lần trước là nhà họ Tô nói anh ăn cắp phương thuốc, bây giờ Tam Chi Đường kiện anh ăn cắp phương thuốc, xin hỏi hai chuyện này có liên quan gì không?”.
“Chủ tịch Lâm, anh có gì muốn nói với mọi người về chuyện này không?”.
“Chủ tịch Lâm…”.
Phóng viên hỏi tới tấp.
Lâm Chính không quan tâm, kéo thấp vành mũ xuống, đi tới phía trước.
Nhưng còn chưa đi được mấy bước, một nhóm người lại xuất hiện trước mặt anh.
Đó là Trương Thanh Hằng của Tập đoàn Quốc tế Thượng Vũ và đám người Tô Bắc, Tô Trân.
“Các người cũng đến rồi à?”, Lâm Chính nói.
“Sao? Chúng tôi không đến được à?”, Tô Bắc mỉm cười nói.
“Vụ kiện hôm nay liên quan trọng đại, ảnh hưởng rất rộng. Tập đoàn Quốc tế Thượng Vũ chúng tôi luôn dõi theo Tập đoàn Dương Hoa, đương nhiên chuyện hôm nay cũng không thể phớt lờ. Chúng tôi phải biết được kết quả xử án trong thời gian sớm nhất để đưa ra phản ứng kịp thời”, Trương Thanh Hằng mỉm cười nói.
“Phản ứng? Các anh định thu mua Dương Hoa sao? Chắc hẳn phía thị phần các anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi nhỉ?”, Lâm Chính nói.
“Không sai”, Trương Thanh Hằng cười đáp: “Có lẽ hôm nay Dương Hoa sẽ sụp đổ! Cậu Lâm, thật không dám giấu, tôi là do cậu Tư Đồ Kính gọi tới, cậu ấy nhờ tôi chuyển lời cho cậu”.
“Lạc Bắc Minh mời ai đến tham gia vụ kiện?”.
“Một trong ba đoàn luật sư lớn nổi tiếng của Yên Kinh, Đoàn luật sư Phương Thị Dân!”, Tiểu Lưu hơi run rẩy nói.
Làm nghề này, không ai không biết đến ba đoàn luật sư lớn ở Yên Kinh.
Đó là ba ngọn núi lớn trong giới luật sư.
“Một trong ba đoàn luật sư lớn à? Tôi từng nghe qua, mặc dù Lạc Bắc Minh cũng rất có tên tuổi, nhưng danh tiếng ông ta chưa lớn tới mức có thể mời được Phương Thị Dân. Nhất định là người của Nam Phái đã ra mặt! Đi, đi nghe xử án”, Lâm Chính nói.
“Được”.
Tiểu Lưu kéo cửa xe, Lâm Chính lên xe, đến thẳng tòa án.
Ngồi trên xe, Lâm Chính cũng đã tìm hiểu dư luận hiện nay.
Tập đoàn Dương Hoa lại cuốn vào sóng gió thuốc giả và dư luận ăn cắp phương thuốc.
Bởi vì Nam Phái đã thuê người nên trên mạng hầu như toàn là tiếng chất vấn nghiêng về một phía. Hơn nữa còn có vài phần tử trí thức công cộng và người làm truyền thông bất lương dẫn dắt dư luận, những lời đánh giá về Tập đoàn Dương Hoa hiện nay cực kỳ tệ.
Từ các góc độ cho thấy, Dương Hoa đang tràn ngập nguy cơ…
Đến trước cửa tòa án, Lâm Chính xuống xe.
“Đến rồi đến rồi! Chủ tịch Lâm đến rồi!”.
Các phóng viên chực chờ trước cổng ùa tới như ong vỡ tổ, bao vây Lâm Chính hỏi liên tục.
“Chủ tịch Lâm, xin hỏi Tập đoàn Dương Hoa của các anh thật sự đã ăn cắp phương thuốc tổ truyền của thần y Lạc của Tam Chi Đường sao?”.
“Chủ tịch Lâm, lần trước là nhà họ Tô nói anh ăn cắp phương thuốc, bây giờ Tam Chi Đường kiện anh ăn cắp phương thuốc, xin hỏi hai chuyện này có liên quan gì không?”.
“Chủ tịch Lâm, anh có gì muốn nói với mọi người về chuyện này không?”.
“Chủ tịch Lâm…”.
Phóng viên hỏi tới tấp.
Lâm Chính không quan tâm, kéo thấp vành mũ xuống, đi tới phía trước.
Nhưng còn chưa đi được mấy bước, một nhóm người lại xuất hiện trước mặt anh.
Đó là Trương Thanh Hằng của Tập đoàn Quốc tế Thượng Vũ và đám người Tô Bắc, Tô Trân.
“Các người cũng đến rồi à?”, Lâm Chính nói.
“Sao? Chúng tôi không đến được à?”, Tô Bắc mỉm cười nói.
“Vụ kiện hôm nay liên quan trọng đại, ảnh hưởng rất rộng. Tập đoàn Quốc tế Thượng Vũ chúng tôi luôn dõi theo Tập đoàn Dương Hoa, đương nhiên chuyện hôm nay cũng không thể phớt lờ. Chúng tôi phải biết được kết quả xử án trong thời gian sớm nhất để đưa ra phản ứng kịp thời”, Trương Thanh Hằng mỉm cười nói.
“Phản ứng? Các anh định thu mua Dương Hoa sao? Chắc hẳn phía thị phần các anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi nhỉ?”, Lâm Chính nói.
“Không sai”, Trương Thanh Hằng cười đáp: “Có lẽ hôm nay Dương Hoa sẽ sụp đổ! Cậu Lâm, thật không dám giấu, tôi là do cậu Tư Đồ Kính gọi tới, cậu ấy nhờ tôi chuyển lời cho cậu”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.