Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 4834
Bạch Long
21/04/2024
“Khi nào bọn họ ra tay?”, Lâm Chính bình tĩnh hỏi.
“Vào thời điểm đấu giá vật phẩm cuối cùng”, Dịch Tiên Thiên thấp giọng nói.
“Người của chúng ta đều đã được sắp xếp xong xuôi rồi chứ?”
“Đều đã được sắp xếp xong, chỉ cần cậu ra lệnh, chúng ta có thể khống chế cả buổi đấu giá trong nháy mắt”.
“Được rồi, nghe đây, không được để bại lộ thân phận, tùy cơ ứng biến”.
Lâm Chính hờ hững nói.
Dịch Tiên Thiên hơi cúi người, xoay lưng rời đi.
“Hai người đang nói chuyện gì vậy?”
Lúc này Tô Nhu mới hoàn hồn, tò mò hỏi.
“Nói chuyện phiếm một chút thôi, ông Dịch này quả thật không tệ”, Lâm Chính cười nói.
“Thật sao?”
Tô Nhu tò mò nhìn anh.
Lúc này, một người đàn ông mặc vest mỉm cười tiến tới, Tô Nhu và Lâm Chính đồng loạt nhìn sang.
Còn tưởng rằng người này muốn bắt chuyện với Tô Nhu, nhưng không ngờ hắn lại nói chuyện với Lâm Chính.
“Thưa anh, có thể qua bên này trò chuyện một lát được không?”
“Tôi ư?”
Lâm Chính hơi sửng sốt.
“Đúng vậy, chính là anh”, người đàn ông mặc vest cười nói.
Lâm Chính cũng không quen người này!
Cảm nhận được khí tức trên người đàn ông này, tuy không mạnh nhưng vẫn là người luyện võ, có điều võ thuật chỉ giới hạn ở chân và bàn chân, có lẽ là vệ sĩ.
Một tên vệ sĩ tìm mình trò chuyện gì chứ?
Lâm Chính vừa định từ chối thì Tô Nhu đứng cạnh đã lặng lẽ dùng khuỷu tay đẩy anh, khẽ nói: “Lâm Chính, người tham gia buổi đấu giá này đều rất có máu mặt, người ta có lòng muốn làm quen với anh! Anh đừng bỏ lỡ cơ hội! Nói không chừng sau này lại có cơ hội hợp tác”.
Lâm Chính dở khóc dở cười.
Đầu óc Tô Nhu lúc này vẫn đang tập trung vào công việc.
“Vậy em thì sao?”
“Cái gì mà em thì sao? Em lớn vậy rồi, anh còn sợ em đi đâu mất à? Yên tâm, đi đi!”, Tô Nhu tức giận nói.
“Đi đây, đi đây, nếu vợ đại nhân đã nói vậy, vậy thì anh đây muốn trò chuyện gì?”
“Ồ, mời anh qua bên này, chúng ta tán gẫu”, vệ sĩ cười nói, làm động tác mời với Lâm Chính.
Lâm Chính gật đầu, đi về hướng được chỉ.
Hai người đi qua bàn rượu bên cạnh, vệ sĩ rót một ly rượu rồi đưa cho Lâm Chính.
Lâm Chính nhận lấy, nhìn tên vệ sĩ, phát hiện tên đó rót rượu cho anh xong cũng chỉ đứng cạnh uống rượu, có vẻ không định nói gì.
“Vào thời điểm đấu giá vật phẩm cuối cùng”, Dịch Tiên Thiên thấp giọng nói.
“Người của chúng ta đều đã được sắp xếp xong xuôi rồi chứ?”
“Đều đã được sắp xếp xong, chỉ cần cậu ra lệnh, chúng ta có thể khống chế cả buổi đấu giá trong nháy mắt”.
“Được rồi, nghe đây, không được để bại lộ thân phận, tùy cơ ứng biến”.
Lâm Chính hờ hững nói.
Dịch Tiên Thiên hơi cúi người, xoay lưng rời đi.
“Hai người đang nói chuyện gì vậy?”
Lúc này Tô Nhu mới hoàn hồn, tò mò hỏi.
“Nói chuyện phiếm một chút thôi, ông Dịch này quả thật không tệ”, Lâm Chính cười nói.
“Thật sao?”
Tô Nhu tò mò nhìn anh.
Lúc này, một người đàn ông mặc vest mỉm cười tiến tới, Tô Nhu và Lâm Chính đồng loạt nhìn sang.
Còn tưởng rằng người này muốn bắt chuyện với Tô Nhu, nhưng không ngờ hắn lại nói chuyện với Lâm Chính.
“Thưa anh, có thể qua bên này trò chuyện một lát được không?”
“Tôi ư?”
Lâm Chính hơi sửng sốt.
“Đúng vậy, chính là anh”, người đàn ông mặc vest cười nói.
Lâm Chính cũng không quen người này!
Cảm nhận được khí tức trên người đàn ông này, tuy không mạnh nhưng vẫn là người luyện võ, có điều võ thuật chỉ giới hạn ở chân và bàn chân, có lẽ là vệ sĩ.
Một tên vệ sĩ tìm mình trò chuyện gì chứ?
Lâm Chính vừa định từ chối thì Tô Nhu đứng cạnh đã lặng lẽ dùng khuỷu tay đẩy anh, khẽ nói: “Lâm Chính, người tham gia buổi đấu giá này đều rất có máu mặt, người ta có lòng muốn làm quen với anh! Anh đừng bỏ lỡ cơ hội! Nói không chừng sau này lại có cơ hội hợp tác”.
Lâm Chính dở khóc dở cười.
Đầu óc Tô Nhu lúc này vẫn đang tập trung vào công việc.
“Vậy em thì sao?”
“Cái gì mà em thì sao? Em lớn vậy rồi, anh còn sợ em đi đâu mất à? Yên tâm, đi đi!”, Tô Nhu tức giận nói.
“Đi đây, đi đây, nếu vợ đại nhân đã nói vậy, vậy thì anh đây muốn trò chuyện gì?”
“Ồ, mời anh qua bên này, chúng ta tán gẫu”, vệ sĩ cười nói, làm động tác mời với Lâm Chính.
Lâm Chính gật đầu, đi về hướng được chỉ.
Hai người đi qua bàn rượu bên cạnh, vệ sĩ rót một ly rượu rồi đưa cho Lâm Chính.
Lâm Chính nhận lấy, nhìn tên vệ sĩ, phát hiện tên đó rót rượu cho anh xong cũng chỉ đứng cạnh uống rượu, có vẻ không định nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.