Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 4897
Bạch Long
21/04/2024
Vụt vụt…Một đường sáng lao tới. Thần Hỏa Thánh Nữ tấn công như điện xẹt, ngăn đám cao thủ nhà họ Lâm lại.
Cùng lúc, tất cả đám cao thủ này bị vây chặt. Tất cả các hướng rút quân của họ đã bị sức mạnh của đảo Thần Hỏa phong tỏa.
Đám đông tái mặt. Thần Hỏa Tôn Giả bước tới với khuôn mặt dữ dằn.
“Thần…Hỏa Tôn Giả…”, người của nhà họ Lâm sợ hãi.
“Tôn giả tha mạng”, một người nhà họ Lâm không thể chịu đựng thêm được nữa bèn lập tức quỳ xuống, run rẩy hét lên: “Tôn giả, chúng tôi không biết ông ở Giang Thành, đã kinh động đến ông, xin ông hãy tha mạng cho chúng tôi”
“Tha mạng? Hừ, các người làm hại thần y Lâm, trong khi cậu ta đang trị bệnh cho tôi. Rốt cuộc là các người có ý gì. Muốn giết cậu ta? Để cậu ta hết cứu nổi tôi, khiến tôi chết sớm đúng không? Vậy thì bản tôn sao có thể tha cho các người được?”, đôi mắt Thần Hỏa Tôn Giả ánh lên vẻ tức giận.
Ông ta không thể nào chấp nhận được hành động của nhà họ Lâm. Bọn họ thấy, đối phương không chỉ khiêu chiến ông ta mà còn muốn giết ông ta nữa. Dám động vào người của đảo Thần Hỏa…sao có thể tha thứ được?
“Nói cho tôi biết, các người là ai?”, Thần Hỏa Tôn Giả nén giận, trầm giọng hỏi.
Nhưng không một ai dám trả lời. Bởi vì bọn họ đều từng nghe qua phong cách làm việc của Thần Hỏa Tôn Giả.
Ông ta không phải là đang điều tra chân tướng sự việc mà là đang chuẩn bị ra tay với bọn họ. Từ trước tới nay ông ta luôn đi theo chủ trương diệt cỏ tận gốc.
“Tôn giả, đây thật sự là sự hiểu lầm. Chúng tôi thật sự không muốn đối đầu với ông”, cao thủ nhà họ Lâm run rẩy nói. Thế nhưng hắn vừa nói xong thì Thần Hỏa Tôn Giả đã xoay tay từ xa.
Vụt…Người kia giống như bị trói bởi một nguồn sức mạnh vô hình. Trong nháy mắt hắn bị kéo về phía Thần Hỏa Tôn Giả. Ông ta đột nhiên phát lực.
Rắc…Cơ thể cao thủ này lập tức bị thiêu sống. Hắn chết ngay tại chỗ.
Những người khác ớn lạnh. Thực lực của người này quá đáng sợ. Ông ta giống như là thần linh vậy. Trước mặt ông ta, đám cao thủ này không khác gì lũ gà con. Họ sợ hãi tới tột cùng.
Bọn họ cũng biết xin tha mạng đã vô ích. Thần Hỏa Tôn Giả vốn không muốn nói đạo lý.
“Các vị, sự việc đã tới nước này, chúng ta cũng chẳng có gì phải nói với nhau hết. Đành phải liều mạng thôi. Có điều, phải để một người về báo tin cho gia chủ để gia chủ còn chuẩn bị”.
“Được”, những người khác đồng thanh hô vang.
“Ai về thế?”
“Đương nhiên là tôi rồi. Tôi thực lực yếu nhất, ở đây chẳng giải quyết được gì, tôi đi”, một người trầm giọng.
“Anh biết anh kém mà còn đòi đi? Anh chạy thoát nổi không? Anh ở lại, cầm chân họ để tôi đi”.
“Không! Để tôi”.
“Tôi đi mới phải”, đám đông cãi vã.
“Không đoàn kết mà còn đòi sống. Ở lại hết đi”, Thần Hỏa Tôn Giả không muốn lãng phí thời gian. Ông ta phất tay, Thần Hỏa Thánh Nữ lập tức lao lên.
Người nhà họ Lâm sợ hãi la toáng cả lên và điên cuống phản công. Có ngươi định bỏ chạy, nhưng hắn vừa lao ra khỏi vòng vây của đối phương thì Thần Hỏa Tôn Giả đã lập tức bắt lấy hắn từ trong khoảng không.
Phụt! Người này lại bị thiêu rụi trong nháy mắt. Nhìn tới đây, người nhà họ Lâm hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.
Cùng lúc, tất cả đám cao thủ này bị vây chặt. Tất cả các hướng rút quân của họ đã bị sức mạnh của đảo Thần Hỏa phong tỏa.
Đám đông tái mặt. Thần Hỏa Tôn Giả bước tới với khuôn mặt dữ dằn.
“Thần…Hỏa Tôn Giả…”, người của nhà họ Lâm sợ hãi.
“Tôn giả tha mạng”, một người nhà họ Lâm không thể chịu đựng thêm được nữa bèn lập tức quỳ xuống, run rẩy hét lên: “Tôn giả, chúng tôi không biết ông ở Giang Thành, đã kinh động đến ông, xin ông hãy tha mạng cho chúng tôi”
“Tha mạng? Hừ, các người làm hại thần y Lâm, trong khi cậu ta đang trị bệnh cho tôi. Rốt cuộc là các người có ý gì. Muốn giết cậu ta? Để cậu ta hết cứu nổi tôi, khiến tôi chết sớm đúng không? Vậy thì bản tôn sao có thể tha cho các người được?”, đôi mắt Thần Hỏa Tôn Giả ánh lên vẻ tức giận.
Ông ta không thể nào chấp nhận được hành động của nhà họ Lâm. Bọn họ thấy, đối phương không chỉ khiêu chiến ông ta mà còn muốn giết ông ta nữa. Dám động vào người của đảo Thần Hỏa…sao có thể tha thứ được?
“Nói cho tôi biết, các người là ai?”, Thần Hỏa Tôn Giả nén giận, trầm giọng hỏi.
Nhưng không một ai dám trả lời. Bởi vì bọn họ đều từng nghe qua phong cách làm việc của Thần Hỏa Tôn Giả.
Ông ta không phải là đang điều tra chân tướng sự việc mà là đang chuẩn bị ra tay với bọn họ. Từ trước tới nay ông ta luôn đi theo chủ trương diệt cỏ tận gốc.
“Tôn giả, đây thật sự là sự hiểu lầm. Chúng tôi thật sự không muốn đối đầu với ông”, cao thủ nhà họ Lâm run rẩy nói. Thế nhưng hắn vừa nói xong thì Thần Hỏa Tôn Giả đã xoay tay từ xa.
Vụt…Người kia giống như bị trói bởi một nguồn sức mạnh vô hình. Trong nháy mắt hắn bị kéo về phía Thần Hỏa Tôn Giả. Ông ta đột nhiên phát lực.
Rắc…Cơ thể cao thủ này lập tức bị thiêu sống. Hắn chết ngay tại chỗ.
Những người khác ớn lạnh. Thực lực của người này quá đáng sợ. Ông ta giống như là thần linh vậy. Trước mặt ông ta, đám cao thủ này không khác gì lũ gà con. Họ sợ hãi tới tột cùng.
Bọn họ cũng biết xin tha mạng đã vô ích. Thần Hỏa Tôn Giả vốn không muốn nói đạo lý.
“Các vị, sự việc đã tới nước này, chúng ta cũng chẳng có gì phải nói với nhau hết. Đành phải liều mạng thôi. Có điều, phải để một người về báo tin cho gia chủ để gia chủ còn chuẩn bị”.
“Được”, những người khác đồng thanh hô vang.
“Ai về thế?”
“Đương nhiên là tôi rồi. Tôi thực lực yếu nhất, ở đây chẳng giải quyết được gì, tôi đi”, một người trầm giọng.
“Anh biết anh kém mà còn đòi đi? Anh chạy thoát nổi không? Anh ở lại, cầm chân họ để tôi đi”.
“Không! Để tôi”.
“Tôi đi mới phải”, đám đông cãi vã.
“Không đoàn kết mà còn đòi sống. Ở lại hết đi”, Thần Hỏa Tôn Giả không muốn lãng phí thời gian. Ông ta phất tay, Thần Hỏa Thánh Nữ lập tức lao lên.
Người nhà họ Lâm sợ hãi la toáng cả lên và điên cuống phản công. Có ngươi định bỏ chạy, nhưng hắn vừa lao ra khỏi vòng vây của đối phương thì Thần Hỏa Tôn Giả đã lập tức bắt lấy hắn từ trong khoảng không.
Phụt! Người này lại bị thiêu rụi trong nháy mắt. Nhìn tới đây, người nhà họ Lâm hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.