Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 4919
Bạch Long
21/04/2024
Thần Hỏa Thánh Nữ sửng sốt nhìn anh, cảm thấy vô cùng khó tin.
“Lẽ nào y võ đều là sự tồn tại đáng sợ như vậy sao?”, cô ta thì thào nói.
“Cũng không phải, phải có y thuật cao siêu như tôi mới được”, Lâm Chính cười đáp.
Thần Hỏa Thánh Nữ ngây ra, rồi nhanh chóng hoàn hồn, lạnh lùng hừ một tiếng: “Anh cũng đừng quá đắc ý, đến Lưu Viêm Trũng, uy năng của hỏa chủng lại khác đấy”.
“Nghĩa là sao?”, Lâm Chính khó hiểu nhìn cô ta.
“Hừ! Anh không biết Lưu Viêm Trũng là nơi nào đâu, dị hỏa ở đó cực kỳ nhiều, Thiên Hỏa có là gì chứ? Ngọn lửa lợi hại hơn nó cũng có, trong đó có cả dị hỏa có thể kích thích đến hỏa chủng! Anh mà đến đó, chắc chắn hỏa chủng sẽ bị kích hoạt, đến lúc đó, năng lượng tỏa ra sẽ khác, nỗi đau đớn cũng tăng lên gấp bội. Thần y Lâm, bây giờ anh có thể dựa vào châm bạc để cầm cự, nhưng đến lúc đó thì sao?”, Thần Hỏa Thánh Nữ lạnh lùng nói.
Lâm Chính trầm ngâm một lát rồi đáp: “Đến đâu hay đến đó, đến lúc đó thì tính”.
“Xem ra anh nhất quyết muốn đến Lưu Viêm Trũng hả?”, Thần Hỏa Thánh Nữ có chút phiền não.
“Tôi nhất định phải đi”, Lâm Chính bình thản đáp.
Nếu muốn có được Hồng Mông Huyền Thiết thì phải dựa vào Thiên Hỏa để tôi luyện.
Thần Hỏa Tôn Giả đến nhà họ Lâm cũng chỉ giết mấy người cho qua chuyện, nếu không với tính tình của ông ta, chắc chắn sẽ giết cả nhà họ Lâm mới có thể hả giận.
Ông ta không tiếp tục kiếm chuyện với người nhà họ Lâm chắc chắn là vì nhà họ Lâm có cường giả ngang hàng với Thần Hỏa Tôn Giả tọa trấn.
Anh muốn trả thù nhà họ Lâm mà không có thần binh được rèn từ Hồng Mông Huyền Thiết thì chắc chắn sẽ không có phần thắng.
Thế nên nhất định phải lấy được Thiên Hỏa.
“Anh… đúng là hết thuốc chữa”, Thần Hỏa Thánh Nữ vô cùng tức giận, nhưng chẳng còn cách nào khác.
Lâm Chính mỉm cười, không phản bác cô ta.
Cứ như vậy khoảng một tiếng, cuối cùng Lâm Chính cũng nôn hỏa chủng ra.
Thần Hỏa Thánh Nữ run sợ trong lòng, da đầu tê dại.
Cô ta chưa bao giờ nghĩ một người chưa từng luyện bất cứ Viêm Thuật gì có thể cầm cự được lâu như vậy.
Cô ta nhìn Lâm Chính một cái đầy thâm ý, sau đó khàn giọng nói: “Tốt lắm, anh đã phá kỷ lục rồi, nhưng mong là đến Lưu Viêm Trũng, anh có thể cầm cự được một phút!”.
“Đáng sợ như vậy sao?”.
Lâm Chính bình thản hỏi.
“Chỉ có đáng sợ hơn tưởng tượng của anh thôi”, Thần Hỏa Thánh Nữ khàn giọng nói.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Chính dẫn theo Thần Hỏa Thánh Nữ đến gặp Dịch Tiên Thiên.
Trong Lưu Viêm Trũng có rất nhiều dị hỏa, phẩm cấp phi phàm, nếu có thể lấy được rồi đem về đấu giá ở Thương Minh thì chắc chắn sẽ được cái giá trên trời.
Thế nên lần này Thương Minh cũng phải hành động.
Đương nhiên, bọn họ không đến để tranh cướp dị hỏa, mà để thu mua chúng.
Nếu có người đoạt được dị hỏa nhưng không dùng, thì có thể giao dịch với Thương Minh tại chỗ, đổi lấy tất cả vật phẩm.
Các cường giả có mặt cũng rất hoan nghênh sự gia nhập của Thương Minh, dù sao có Thương Minh ở đây thì có thể đảm bảo lợi ích của bọn họ sẽ được quy đổi kịp thời.
“Lẽ nào y võ đều là sự tồn tại đáng sợ như vậy sao?”, cô ta thì thào nói.
“Cũng không phải, phải có y thuật cao siêu như tôi mới được”, Lâm Chính cười đáp.
Thần Hỏa Thánh Nữ ngây ra, rồi nhanh chóng hoàn hồn, lạnh lùng hừ một tiếng: “Anh cũng đừng quá đắc ý, đến Lưu Viêm Trũng, uy năng của hỏa chủng lại khác đấy”.
“Nghĩa là sao?”, Lâm Chính khó hiểu nhìn cô ta.
“Hừ! Anh không biết Lưu Viêm Trũng là nơi nào đâu, dị hỏa ở đó cực kỳ nhiều, Thiên Hỏa có là gì chứ? Ngọn lửa lợi hại hơn nó cũng có, trong đó có cả dị hỏa có thể kích thích đến hỏa chủng! Anh mà đến đó, chắc chắn hỏa chủng sẽ bị kích hoạt, đến lúc đó, năng lượng tỏa ra sẽ khác, nỗi đau đớn cũng tăng lên gấp bội. Thần y Lâm, bây giờ anh có thể dựa vào châm bạc để cầm cự, nhưng đến lúc đó thì sao?”, Thần Hỏa Thánh Nữ lạnh lùng nói.
Lâm Chính trầm ngâm một lát rồi đáp: “Đến đâu hay đến đó, đến lúc đó thì tính”.
“Xem ra anh nhất quyết muốn đến Lưu Viêm Trũng hả?”, Thần Hỏa Thánh Nữ có chút phiền não.
“Tôi nhất định phải đi”, Lâm Chính bình thản đáp.
Nếu muốn có được Hồng Mông Huyền Thiết thì phải dựa vào Thiên Hỏa để tôi luyện.
Thần Hỏa Tôn Giả đến nhà họ Lâm cũng chỉ giết mấy người cho qua chuyện, nếu không với tính tình của ông ta, chắc chắn sẽ giết cả nhà họ Lâm mới có thể hả giận.
Ông ta không tiếp tục kiếm chuyện với người nhà họ Lâm chắc chắn là vì nhà họ Lâm có cường giả ngang hàng với Thần Hỏa Tôn Giả tọa trấn.
Anh muốn trả thù nhà họ Lâm mà không có thần binh được rèn từ Hồng Mông Huyền Thiết thì chắc chắn sẽ không có phần thắng.
Thế nên nhất định phải lấy được Thiên Hỏa.
“Anh… đúng là hết thuốc chữa”, Thần Hỏa Thánh Nữ vô cùng tức giận, nhưng chẳng còn cách nào khác.
Lâm Chính mỉm cười, không phản bác cô ta.
Cứ như vậy khoảng một tiếng, cuối cùng Lâm Chính cũng nôn hỏa chủng ra.
Thần Hỏa Thánh Nữ run sợ trong lòng, da đầu tê dại.
Cô ta chưa bao giờ nghĩ một người chưa từng luyện bất cứ Viêm Thuật gì có thể cầm cự được lâu như vậy.
Cô ta nhìn Lâm Chính một cái đầy thâm ý, sau đó khàn giọng nói: “Tốt lắm, anh đã phá kỷ lục rồi, nhưng mong là đến Lưu Viêm Trũng, anh có thể cầm cự được một phút!”.
“Đáng sợ như vậy sao?”.
Lâm Chính bình thản hỏi.
“Chỉ có đáng sợ hơn tưởng tượng của anh thôi”, Thần Hỏa Thánh Nữ khàn giọng nói.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Chính dẫn theo Thần Hỏa Thánh Nữ đến gặp Dịch Tiên Thiên.
Trong Lưu Viêm Trũng có rất nhiều dị hỏa, phẩm cấp phi phàm, nếu có thể lấy được rồi đem về đấu giá ở Thương Minh thì chắc chắn sẽ được cái giá trên trời.
Thế nên lần này Thương Minh cũng phải hành động.
Đương nhiên, bọn họ không đến để tranh cướp dị hỏa, mà để thu mua chúng.
Nếu có người đoạt được dị hỏa nhưng không dùng, thì có thể giao dịch với Thương Minh tại chỗ, đổi lấy tất cả vật phẩm.
Các cường giả có mặt cũng rất hoan nghênh sự gia nhập của Thương Minh, dù sao có Thương Minh ở đây thì có thể đảm bảo lợi ích của bọn họ sẽ được quy đổi kịp thời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.