Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 4985
Bạch Long
21/04/2024
Nào ngờ Thần Hỏa Thánh Nữ biến sắc, đứng phắt dậy nói: “Nghe đây thần y Lâm, bắt đầu từ hôm nay, anh tuyệt đối không được để lộ năng lực dị hỏa của mình trước mặt bất cứ ai, rõ chưa?”.
“Tại sao?”, Lâm Chính khó hiểu hỏi.
“Nếu để sư phụ biết thì chắc chắn ông ấy sẽ ra tay cướp dị hỏa đi. Sư phụ không hấp thu được hỏa chủng, không dung hòa được dị hỏa, nhưng ông ấy nằm mơ cũng muốn có những thứ này. Bây giờ anh làm được chuyện mà ông ấy không làm được, nhưng ông ấy có thể cưỡng chế giết anh để cướp những dị hỏa này. Trong mắt ông ấy, anh chính là một vật chứa. Thế nên nếu anh để lộ mình có dị hỏa, thì chắc chắn sẽ gặp họa sát thân, rõ chưa?”, Thần Hỏa Thánh Nữ cuống quýt nói.
Lâm Chính sửng sốt, lặng lẽ nhìn vẻ mặt của Thần Hỏa Thánh Nữ, dường như có chút suy nghĩ…
Giờ phút này, Lâm Chính mới coi như nhìn rõ Thần Hỏa Thánh Nữ.
Cô ta là người hành xử bằng tình cảm.
Nhưng cô ta đối đãi cực kỳ đặc biệt với tình cảm. Đứng trước hai người vô cùng quan trọng, cô ta sẽ suy nghĩ cho người có mối quan hệ thân thiết hơn, nhưng nếu bên nào gặp nguy hiểm về tính mạng, thì cô ta sẽ ra tay giúp đỡ không chút do dự.
Cho dù chỉ là đưa ra lời khuyên.
Cô gái này thật là quá ngây thơ.
Lâm Chính hít sâu một hơi, lặng lẽ gật đầu: “Tôi biết rồi, cảm ơn lời nhắc nhở của cô”.
Thần Hỏa Thánh Nữ sửng sốt, lạnh lùng nói: “Tôi không nhắc nhở anh, tôi chỉ là… không muốn nhìn thấy một nhân tài xuất sắc như anh bị giết thôi”.
“Vậy sao? Thế tôi cũng nhắc nhở cô một câu”, Lâm Chính bình thản nói.
“Cái gì?”, Thần Hỏa Thánh Nữ hơi sửng sốt.
Lâm Chính ngập ngừng một chút rồi nhỏ giọng nói: “Thực ra sư phụ của cô là một người rất có tham vọng, ông ta hết lòng theo đuổi võ lực và quyền lực, cũng cực kỳ khao khát việc giết chóc. Tôi khuyên cô một câu, nếu như có thể rời khỏi đảo Thần Hỏa, thì hãy cố gắng rời đi, nếu không… sớm muộn cũng có ngày cô chết trong tay sư phụ mình”.
Anh vừa dứt lời, Thần Hỏa Thánh Nữ liền nổi giận.
“Khốn kiếp! Thần y Lâm! Anh dám bôi nhọ sư phụ tôi?”.
“Tôi chỉ nói đúng sự thật thôi”.
“Tôi không cho phép anh sỉ nhục sư phụ tôi”.
Thần Hỏa Thánh Nữ gần như phát điên, rít lên một tiếng, lấy ra một thanh kiếm lửa, đâm vào lồng ngực Lâm Chính.
Nhưng…
Lâm Chính vẫn đứng bất động tại chỗ, mặt không cảm xúc nhìn Thần Hỏa Thánh Nữ.
Khoảnh khắc thanh kiếm lửa đâm tới.
Thần Hỏa Thánh Nữ nghiến răng, đâm chệch thanh kiếm lửa đi.
Rầm!
Thanh kiếm lửa đâm vào hòn non bộ bên cạnh Lâm Chính, hòn non bộ lập tức nổ tung, hóa thành bột mịn rồi bay theo gió, không còn sót lại cái gì.
“Sao anh không tránh?”.
Đôi mắt Thần Hỏa Thánh Nữ ầng ậng nước.
“Tôi biết cô sẽ không giết tôi”, Lâm Chính bình thản đáp.
Nhưng dường như câu nói này chạm đúng điểm yếu của Thần Hỏa Thánh Nữ, cô ta bước mấy bước tới, túm lấy cổ áo Lâm Chính, tức giận gầm lên: “Anh không hiểu tôi đâu! Tôi mà muốn giết anh thì không ai có thể cản nổi!”.
“Tại sao?”, Lâm Chính khó hiểu hỏi.
“Nếu để sư phụ biết thì chắc chắn ông ấy sẽ ra tay cướp dị hỏa đi. Sư phụ không hấp thu được hỏa chủng, không dung hòa được dị hỏa, nhưng ông ấy nằm mơ cũng muốn có những thứ này. Bây giờ anh làm được chuyện mà ông ấy không làm được, nhưng ông ấy có thể cưỡng chế giết anh để cướp những dị hỏa này. Trong mắt ông ấy, anh chính là một vật chứa. Thế nên nếu anh để lộ mình có dị hỏa, thì chắc chắn sẽ gặp họa sát thân, rõ chưa?”, Thần Hỏa Thánh Nữ cuống quýt nói.
Lâm Chính sửng sốt, lặng lẽ nhìn vẻ mặt của Thần Hỏa Thánh Nữ, dường như có chút suy nghĩ…
Giờ phút này, Lâm Chính mới coi như nhìn rõ Thần Hỏa Thánh Nữ.
Cô ta là người hành xử bằng tình cảm.
Nhưng cô ta đối đãi cực kỳ đặc biệt với tình cảm. Đứng trước hai người vô cùng quan trọng, cô ta sẽ suy nghĩ cho người có mối quan hệ thân thiết hơn, nhưng nếu bên nào gặp nguy hiểm về tính mạng, thì cô ta sẽ ra tay giúp đỡ không chút do dự.
Cho dù chỉ là đưa ra lời khuyên.
Cô gái này thật là quá ngây thơ.
Lâm Chính hít sâu một hơi, lặng lẽ gật đầu: “Tôi biết rồi, cảm ơn lời nhắc nhở của cô”.
Thần Hỏa Thánh Nữ sửng sốt, lạnh lùng nói: “Tôi không nhắc nhở anh, tôi chỉ là… không muốn nhìn thấy một nhân tài xuất sắc như anh bị giết thôi”.
“Vậy sao? Thế tôi cũng nhắc nhở cô một câu”, Lâm Chính bình thản nói.
“Cái gì?”, Thần Hỏa Thánh Nữ hơi sửng sốt.
Lâm Chính ngập ngừng một chút rồi nhỏ giọng nói: “Thực ra sư phụ của cô là một người rất có tham vọng, ông ta hết lòng theo đuổi võ lực và quyền lực, cũng cực kỳ khao khát việc giết chóc. Tôi khuyên cô một câu, nếu như có thể rời khỏi đảo Thần Hỏa, thì hãy cố gắng rời đi, nếu không… sớm muộn cũng có ngày cô chết trong tay sư phụ mình”.
Anh vừa dứt lời, Thần Hỏa Thánh Nữ liền nổi giận.
“Khốn kiếp! Thần y Lâm! Anh dám bôi nhọ sư phụ tôi?”.
“Tôi chỉ nói đúng sự thật thôi”.
“Tôi không cho phép anh sỉ nhục sư phụ tôi”.
Thần Hỏa Thánh Nữ gần như phát điên, rít lên một tiếng, lấy ra một thanh kiếm lửa, đâm vào lồng ngực Lâm Chính.
Nhưng…
Lâm Chính vẫn đứng bất động tại chỗ, mặt không cảm xúc nhìn Thần Hỏa Thánh Nữ.
Khoảnh khắc thanh kiếm lửa đâm tới.
Thần Hỏa Thánh Nữ nghiến răng, đâm chệch thanh kiếm lửa đi.
Rầm!
Thanh kiếm lửa đâm vào hòn non bộ bên cạnh Lâm Chính, hòn non bộ lập tức nổ tung, hóa thành bột mịn rồi bay theo gió, không còn sót lại cái gì.
“Sao anh không tránh?”.
Đôi mắt Thần Hỏa Thánh Nữ ầng ậng nước.
“Tôi biết cô sẽ không giết tôi”, Lâm Chính bình thản đáp.
Nhưng dường như câu nói này chạm đúng điểm yếu của Thần Hỏa Thánh Nữ, cô ta bước mấy bước tới, túm lấy cổ áo Lâm Chính, tức giận gầm lên: “Anh không hiểu tôi đâu! Tôi mà muốn giết anh thì không ai có thể cản nổi!”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.