Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 5219
Bạch Long
21/04/2024
Cô gái ngẩn ra.
Người này không né tránh, chẳng lẽ định đối mặt với một chưởng này của mình ư?
Đùa sao? Anh ta cũng xứng hả?
Cô gái hơi tức giận, phóng ra sát khí, không hề nương tay!
Cô ta dốc toàn lực đánh ra một chưởng như ngọn núi đè xuống.
Cả vùng cơ quan cũng chấn động.
Nhưng ngay giây sau, Lâm Chính nâng tay tung một chưởng, đánh mạnh ra ngoài.
Thần lực kinh khủng phóng ra!
Thế nào gọi là long trời lở đất?
Thế nào gọi là thần quỷ cũng phải chấn động?
Trước đây Thái Thương Long không hiểu, nhưng sau khi Lâm Chính đánh ra một chưởng, anh ta đã hoàn toàn hiểu được.
Lâm Chính đánh một chưởng, phát tiết sức mạnh, sức mạnh bá đạo vô tận khuấy động trong tay anh, đánh về cô gái.
Trong chốc lát, khắp nơi đều rung chuyển, không gian điên cuồng lắc lư, thời gian và không gian tựa như đã dừng lại trong khoảnh khắc đó!
Không ai có thể miêu tả được chưởng đó đáng sợ bao nhiêu!
Cũng không ai có thể giải thích cú đánh đó huyền diệu tới mức nào!
Một chưởng đó đã vượt qua sức tưởng tượng của con người! Là một chiêu mà ngay cả người ở hiện trường cũng không thể giải thích được!
Ầm!
Hai chưởng chạm nhau.
Chỉ trong phút chốc, tất cả sức mạnh bá đạo của cô gái đều bị một chưởng Lâm Chính đánh nát hết.
Mọi thứ hoàn toàn sụp đổ.
Mọi thứ đều bị phá hủy.
Sức mạnh của cô gái cứ như thủy tinh, nổ tung từng mảnh, trước mặt thần lực kia, sức mạnh của cô ta như đàn kiến trên mặt đất, bị nghiền thành bột. Cơ thể của cô ta bị một chưởng đó đánh bay, như mũi tên bay ngược, đập mạnh vào bức tường đằng sau.
Ầm!
Cả bức tường cũng nứt toác.
Đất đá văng tung tóe, vùng cơ quan lại rung lên lần nữa, cô gái lăn xuống đất, nằm trên mặt đất bất động.
Thái Thương Long há hốc miệng, cằm sắp rơi xuống đất.
“Cái gì?”
Đột nhiên Thần Nữ Thái Vũ mở mắt, khó tin nhìn một chưởng của Lâm Chính!
Lại thấy Lâm Chính từ từ hạ tay, bình tĩnh nhìn cô gái.
Cô gái cũng đã định thần lại, rên rỉ một tiếng, nhúc nhích người rồi từ từ đứng dậy.
Cánh tay phải của cô ta đã nát, máu tươi không ngừng nhỏ xuống từ cánh tay trắng nõn mảnh khảnh, bộ dạng cực kỳ thê thảm.
“Sao có thể như vậy? Thần… thần y Lâm! Anh mạnh như vậy từ khi nào thế?”, Thái Thương Long ngơ ngác hỏi.
Người này không né tránh, chẳng lẽ định đối mặt với một chưởng này của mình ư?
Đùa sao? Anh ta cũng xứng hả?
Cô gái hơi tức giận, phóng ra sát khí, không hề nương tay!
Cô ta dốc toàn lực đánh ra một chưởng như ngọn núi đè xuống.
Cả vùng cơ quan cũng chấn động.
Nhưng ngay giây sau, Lâm Chính nâng tay tung một chưởng, đánh mạnh ra ngoài.
Thần lực kinh khủng phóng ra!
Thế nào gọi là long trời lở đất?
Thế nào gọi là thần quỷ cũng phải chấn động?
Trước đây Thái Thương Long không hiểu, nhưng sau khi Lâm Chính đánh ra một chưởng, anh ta đã hoàn toàn hiểu được.
Lâm Chính đánh một chưởng, phát tiết sức mạnh, sức mạnh bá đạo vô tận khuấy động trong tay anh, đánh về cô gái.
Trong chốc lát, khắp nơi đều rung chuyển, không gian điên cuồng lắc lư, thời gian và không gian tựa như đã dừng lại trong khoảnh khắc đó!
Không ai có thể miêu tả được chưởng đó đáng sợ bao nhiêu!
Cũng không ai có thể giải thích cú đánh đó huyền diệu tới mức nào!
Một chưởng đó đã vượt qua sức tưởng tượng của con người! Là một chiêu mà ngay cả người ở hiện trường cũng không thể giải thích được!
Ầm!
Hai chưởng chạm nhau.
Chỉ trong phút chốc, tất cả sức mạnh bá đạo của cô gái đều bị một chưởng Lâm Chính đánh nát hết.
Mọi thứ hoàn toàn sụp đổ.
Mọi thứ đều bị phá hủy.
Sức mạnh của cô gái cứ như thủy tinh, nổ tung từng mảnh, trước mặt thần lực kia, sức mạnh của cô ta như đàn kiến trên mặt đất, bị nghiền thành bột. Cơ thể của cô ta bị một chưởng đó đánh bay, như mũi tên bay ngược, đập mạnh vào bức tường đằng sau.
Ầm!
Cả bức tường cũng nứt toác.
Đất đá văng tung tóe, vùng cơ quan lại rung lên lần nữa, cô gái lăn xuống đất, nằm trên mặt đất bất động.
Thái Thương Long há hốc miệng, cằm sắp rơi xuống đất.
“Cái gì?”
Đột nhiên Thần Nữ Thái Vũ mở mắt, khó tin nhìn một chưởng của Lâm Chính!
Lại thấy Lâm Chính từ từ hạ tay, bình tĩnh nhìn cô gái.
Cô gái cũng đã định thần lại, rên rỉ một tiếng, nhúc nhích người rồi từ từ đứng dậy.
Cánh tay phải của cô ta đã nát, máu tươi không ngừng nhỏ xuống từ cánh tay trắng nõn mảnh khảnh, bộ dạng cực kỳ thê thảm.
“Sao có thể như vậy? Thần… thần y Lâm! Anh mạnh như vậy từ khi nào thế?”, Thái Thương Long ngơ ngác hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.