Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 5230
Bạch Long
22/04/2024
Bên này Thái Thương Long hơi biến sắc, không khỏi lùi về sau nửa bước.
Mặc dù anh ta là thiên kiêu hạng ba, nhưng chỉ là vô địch ở thế hệ thanh niên. Đổi lại là một nhân vật như thế này, anh ta không có chút ưu thế nào.
“Cậu tên gì?”.
Cực Lạc Kiếm Quân lạnh lùng hỏi.
“Lâm Chính!”.
“Ai bảo cậu đến đây?”.
“Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi được Thần Nữ đại nhân của thần miếu Thái Vũ ủy thác đến tìm ông! Tâm nguyện trước lúc ra đi của bà ấy là hi vọng tôi có thể nhắn lại cho ông rằng hãy trả thù cho con trai hai người!”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Bà ấy chết rồi sao?”, Cực Lạc Kiếm Quân nhíu mày.
“Phải, đang ở trong quan tài này!”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Cực Lạc Kiếm Quân nhíu mày, đứng dậy đi xuống dưới.
“Hi vọng cậu đừng đùa bỡn tôi, nếu không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng! Rất nghiêm trọng!”.
Cực Lạc Kiếm Quân thản nhiên nói, đến trước quan tài dừng lại trong chốc lát, sau đó ầm một tiếng đẩy nắp quan tài ra.
Ngay sau đó, hai thi thể trong quan tài xuất hiện trước mắt ông ta.
Cực Lạc Kiếm Quân không khỏi sửng sốt, dừng mắt trên thi thể của Thần Nữ Thái Vũ, đôi mắt toát ra sự phức tạp.
“Quả nhiên là bà ấy… Hai mươi năm rồi, bà ấy đã già đi nhiều…”.
“Bà ấy đợi ông ở thần miếu Thái Vũ hai mươi năm, nhưng ông mãi không đến tìm bà ấy! Bà ấy không oán không hối, còn nuôi dưỡng con trai của cả hai khôn lớn, truyền dạy cho anh ta tuyệt học của thần miếu Thái Vũ. Bà ấy còn vì con trai ông tổ chức thí luyện Thái Vũ, để con trai ông có thể thu thập được sở trường của bách gia, giúp anh ta trở thành cao thủ tuyệt thế. Nhưng chuyện bất hạnh đã xảy ra, con trai ông mất rồi!”, Lâm Chính lắc đầu nói.
Cực Lạc Kiếm Quân nghe vậy thì cười lớn.
“Thú vị! Thú vị! Chuyện này đúng là thú vị! Mấy chục năm trước tôi vì tu luyện Cực Lạc Kiếm Quyết mà không thể sinh con! Bây giờ cậu lại nói với tôi rằng tôi có một đứa con trai? Thật là nực cười! Thằng nhóc! Cậu coi tôi là kẻ ngốc sao?”, Cực Lạc Kiếm Quân nhếch khóe miệng, lộ ra nụ cười dữ tợn.
“Xem ra ông không tin”, Lâm Chính nói.
“Cậu bảo tôi làm sao tin? Một người không thể sinh con làm sao lại có con trai được? Chẳng lẽ người phụ nữ kia cắm sừng tôi?”, Cực Lạc Kiếm Quân lạnh lùng cười.
Lâm Chính không lên tiếng, đi đến bên cạnh quan tài, khiêng thi thể ở trong đó ra, đặt trước mặt Cực Lạc Kiếm Quân.
Thái Thương Long ở cạnh liếc nhìn, kinh ngạc.
Thi thể đó… lại là thi thể của con trai Thần Nữ Thái Vũ.
Nhưng… đó không phải xác thịt nát vụn, mà là được Lâm Chính dùng kim may lại một cách hoàn hảo!
Tay nghề này đúng là đáng kinh ngạc.
Cực Lạc Kiếm Quân liếc nhìn, hít sâu một hơi, tinh thần chấn động.
Mặc dù thi thể con trai Thần Nữ Thái Vũ là được chắp nối, nhưng vẫn có thể thấy được rõ ràng đường nét vẻ bề ngoài của anh ta.
“Đây không phải… là mình thời trẻ sao?”, Cực Lạc Kiếm Quân lẩm bẩm.
Mặc dù anh ta là thiên kiêu hạng ba, nhưng chỉ là vô địch ở thế hệ thanh niên. Đổi lại là một nhân vật như thế này, anh ta không có chút ưu thế nào.
“Cậu tên gì?”.
Cực Lạc Kiếm Quân lạnh lùng hỏi.
“Lâm Chính!”.
“Ai bảo cậu đến đây?”.
“Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi được Thần Nữ đại nhân của thần miếu Thái Vũ ủy thác đến tìm ông! Tâm nguyện trước lúc ra đi của bà ấy là hi vọng tôi có thể nhắn lại cho ông rằng hãy trả thù cho con trai hai người!”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Bà ấy chết rồi sao?”, Cực Lạc Kiếm Quân nhíu mày.
“Phải, đang ở trong quan tài này!”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Cực Lạc Kiếm Quân nhíu mày, đứng dậy đi xuống dưới.
“Hi vọng cậu đừng đùa bỡn tôi, nếu không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng! Rất nghiêm trọng!”.
Cực Lạc Kiếm Quân thản nhiên nói, đến trước quan tài dừng lại trong chốc lát, sau đó ầm một tiếng đẩy nắp quan tài ra.
Ngay sau đó, hai thi thể trong quan tài xuất hiện trước mắt ông ta.
Cực Lạc Kiếm Quân không khỏi sửng sốt, dừng mắt trên thi thể của Thần Nữ Thái Vũ, đôi mắt toát ra sự phức tạp.
“Quả nhiên là bà ấy… Hai mươi năm rồi, bà ấy đã già đi nhiều…”.
“Bà ấy đợi ông ở thần miếu Thái Vũ hai mươi năm, nhưng ông mãi không đến tìm bà ấy! Bà ấy không oán không hối, còn nuôi dưỡng con trai của cả hai khôn lớn, truyền dạy cho anh ta tuyệt học của thần miếu Thái Vũ. Bà ấy còn vì con trai ông tổ chức thí luyện Thái Vũ, để con trai ông có thể thu thập được sở trường của bách gia, giúp anh ta trở thành cao thủ tuyệt thế. Nhưng chuyện bất hạnh đã xảy ra, con trai ông mất rồi!”, Lâm Chính lắc đầu nói.
Cực Lạc Kiếm Quân nghe vậy thì cười lớn.
“Thú vị! Thú vị! Chuyện này đúng là thú vị! Mấy chục năm trước tôi vì tu luyện Cực Lạc Kiếm Quyết mà không thể sinh con! Bây giờ cậu lại nói với tôi rằng tôi có một đứa con trai? Thật là nực cười! Thằng nhóc! Cậu coi tôi là kẻ ngốc sao?”, Cực Lạc Kiếm Quân nhếch khóe miệng, lộ ra nụ cười dữ tợn.
“Xem ra ông không tin”, Lâm Chính nói.
“Cậu bảo tôi làm sao tin? Một người không thể sinh con làm sao lại có con trai được? Chẳng lẽ người phụ nữ kia cắm sừng tôi?”, Cực Lạc Kiếm Quân lạnh lùng cười.
Lâm Chính không lên tiếng, đi đến bên cạnh quan tài, khiêng thi thể ở trong đó ra, đặt trước mặt Cực Lạc Kiếm Quân.
Thái Thương Long ở cạnh liếc nhìn, kinh ngạc.
Thi thể đó… lại là thi thể của con trai Thần Nữ Thái Vũ.
Nhưng… đó không phải xác thịt nát vụn, mà là được Lâm Chính dùng kim may lại một cách hoàn hảo!
Tay nghề này đúng là đáng kinh ngạc.
Cực Lạc Kiếm Quân liếc nhìn, hít sâu một hơi, tinh thần chấn động.
Mặc dù thi thể con trai Thần Nữ Thái Vũ là được chắp nối, nhưng vẫn có thể thấy được rõ ràng đường nét vẻ bề ngoài của anh ta.
“Đây không phải… là mình thời trẻ sao?”, Cực Lạc Kiếm Quân lẩm bẩm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.