Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 552
Bạch Long
19/04/2024
Người xung quanh nghe vậy đều vô cùng kinh ngạc.
Khai Kỳ cũng hiểu ra.
“Hóa ra là cậu ta? Anh nghe chú ba nói hình như cậu ta còn là hội trưởng của Hiệp hội Đông y Giang Thành?”.
“Không sai”, Khai Hoành lạnh lùng nói.
Ông ta đã kể chuyện lúc trước cho Khai Kỳ nghe, Khai Kỳ có thể hiểu được.
Nhưng lần này thì khác.
Đây là nhà họ Khai! Không phải nhà họ Trương!
Sao cậu ta lại chạy đến đây?
Lẽ nào cậu ta đến tìm chết? Hay là cậu ta đại diện cho ai đến đây để chuyển lời?
Nhưng hình như phía sau Lâm Chính không có thế lực gì cả, chỉ dựa vào chức vụ hội trưởng Hiệp hội Đông y của cậu ta? Hội trưởng Hiệp hội Đông y cũng không thể xen vào chuyện nhà họ Khai…
“Lâm Chính, sao cậu lại đến đây?”, Khai Kỳ thản nhiên hỏi.
Mặc dù rất nhiều người của nhà họ Khai chỉ muốn băm vằm người này ra, nhưng có khách ở đây, bọn họ không thể lỗ mãng như vậy.
Lâm Chính lại không quan tâm.
Anh bước thẳng tới trước.
Những vị khách đó đều nhường đường, người nhà họ Khai sa sầm mặt, định chặn Lâm Chính lại.
Nhưng Khai Kỳ lại vung tay, tỏ ý bọn họ đừng làm loạn.
Người nhà họ Khai thấy vậy mới tản ra.
Lâm Chính lại không đi về phía nhóm Khai Kỳ, mà là đi thẳng vào nhà trong, tìm một chỗ ngồi xuống, cầm đũa gắp món ngon trên bàn lên, bắt đầu ăn uống không hề khách sáo.
“Khốn nạn!”.
Người nhà họ Khai phẫn nộ, định xông tới đánh anh.
“A Minh, để cậu ta ăn”.
Khai Kỳ quát lên ngăn người nhà họ Khai đó lại.
“Gia chủ!”, người tên A Minh sốt ruột.
“Người đến là khách, chẳng lẽ người nhà họ Khai chúng ta ngay cả bữa cơm no cũng không cho khách được sao?”, Khai Kỳ mỉm cười nói.
Thành phố Hoàng Đào, thành phố nổi tiếng ở Quảng Liễu. Tuy không phải tỉnh lỵ, nhưng kinh tế của thành phố Hoàng Đào không thua kém gì so với tỉnh lỵ.
Huống hồ, phong cảnh nơi đây dễ chịu, môi trường trong sạch, khí hậu ôn hòa, thích hợp sinh sống, dân số nơi đây từng vượt cả tỉnh lỵ.
Chiếc 918 của Lâm Chính chạy băng băng vào thành phố Hoàng Đào, dừng ở một ngôi nhà ở vùng ngoại ô.
Ngôi nhà này vừa được xây mới, chính là nơi ở của nhà họ Khai.
Nghe nói nhà họ Khai đã đầu tư tròn năm trăm triệu mới xây dựng được, diện tích rất lớn, thiết bị trong đó tất cả đều có. Tất cả kiến trúc đều xây dựng phỏng theo phong cách thời kỳ Dân Quốc, tràn đầy khí phách.
Khai Kỳ cũng hiểu ra.
“Hóa ra là cậu ta? Anh nghe chú ba nói hình như cậu ta còn là hội trưởng của Hiệp hội Đông y Giang Thành?”.
“Không sai”, Khai Hoành lạnh lùng nói.
Ông ta đã kể chuyện lúc trước cho Khai Kỳ nghe, Khai Kỳ có thể hiểu được.
Nhưng lần này thì khác.
Đây là nhà họ Khai! Không phải nhà họ Trương!
Sao cậu ta lại chạy đến đây?
Lẽ nào cậu ta đến tìm chết? Hay là cậu ta đại diện cho ai đến đây để chuyển lời?
Nhưng hình như phía sau Lâm Chính không có thế lực gì cả, chỉ dựa vào chức vụ hội trưởng Hiệp hội Đông y của cậu ta? Hội trưởng Hiệp hội Đông y cũng không thể xen vào chuyện nhà họ Khai…
“Lâm Chính, sao cậu lại đến đây?”, Khai Kỳ thản nhiên hỏi.
Mặc dù rất nhiều người của nhà họ Khai chỉ muốn băm vằm người này ra, nhưng có khách ở đây, bọn họ không thể lỗ mãng như vậy.
Lâm Chính lại không quan tâm.
Anh bước thẳng tới trước.
Những vị khách đó đều nhường đường, người nhà họ Khai sa sầm mặt, định chặn Lâm Chính lại.
Nhưng Khai Kỳ lại vung tay, tỏ ý bọn họ đừng làm loạn.
Người nhà họ Khai thấy vậy mới tản ra.
Lâm Chính lại không đi về phía nhóm Khai Kỳ, mà là đi thẳng vào nhà trong, tìm một chỗ ngồi xuống, cầm đũa gắp món ngon trên bàn lên, bắt đầu ăn uống không hề khách sáo.
“Khốn nạn!”.
Người nhà họ Khai phẫn nộ, định xông tới đánh anh.
“A Minh, để cậu ta ăn”.
Khai Kỳ quát lên ngăn người nhà họ Khai đó lại.
“Gia chủ!”, người tên A Minh sốt ruột.
“Người đến là khách, chẳng lẽ người nhà họ Khai chúng ta ngay cả bữa cơm no cũng không cho khách được sao?”, Khai Kỳ mỉm cười nói.
Thành phố Hoàng Đào, thành phố nổi tiếng ở Quảng Liễu. Tuy không phải tỉnh lỵ, nhưng kinh tế của thành phố Hoàng Đào không thua kém gì so với tỉnh lỵ.
Huống hồ, phong cảnh nơi đây dễ chịu, môi trường trong sạch, khí hậu ôn hòa, thích hợp sinh sống, dân số nơi đây từng vượt cả tỉnh lỵ.
Chiếc 918 của Lâm Chính chạy băng băng vào thành phố Hoàng Đào, dừng ở một ngôi nhà ở vùng ngoại ô.
Ngôi nhà này vừa được xây mới, chính là nơi ở của nhà họ Khai.
Nghe nói nhà họ Khai đã đầu tư tròn năm trăm triệu mới xây dựng được, diện tích rất lớn, thiết bị trong đó tất cả đều có. Tất cả kiến trúc đều xây dựng phỏng theo phong cách thời kỳ Dân Quốc, tràn đầy khí phách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.