Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 698
Bạch Long
19/04/2024
“Đi mau!”.
Lạc Thiên sốt ruột, vội đẩy xe lăn của Tô Nhu định rời đi.
“Tôi sẽ báo cảnh sát, tôi sẽ báo cảnh sát!”.
Tô Quảng tức giận.
“Báo cảnh sát cái gì, đi mau, đám điên đó sắp đánh tới nơi rồi!”, Trương Tinh Vũ cũng vô cùng sốt ruột.
“Các người đi đâu được?”.
Thường Uyển Nguyệt tức giận nói, cô ta nhắm vào Tô Nhu, nhào thẳng tới.
Lạc Thiên không kịp đề phòng, không kịp chặn cô ta, để Thường Uyển Nguyệt đẩy ngã Tô Nhu.
“Á…”.
Tô Nhu lập tức ôm bụng, vết thương như bị xé rách, máu nhuốm đỏ áo cô.
Người bên cạnh lập tức bị dọa sợ.
Thường Uyển Nguyệt lại giống như không cảm thấy gì, hai mắt hung tợn nhìn chằm chằm vết thương đó, nhấc chân đạp thẳng tới.
“Con ả đê tiện! Con đĩ! Đi chết đi, mau chết đi cho tao!”.
Thường Uyển Nguyệt cười dữ tợn, đạp mạnh vào Tô Nhu.
Tô Nhu đau đến mức mặt tái mét, sắp ngất đi.
Lạc Thiên trợn tròn mắt, la lên một tiếng, nhào về phía Thường Uyển Nguyệt.
Hai cô gái lao vào đánh nhau.
“Tiểu Nhu, con không sao chứ, Tiểu Nhu?”, Tô Quảng đi sang dìu Tô Nhu dậy.
“Đau… Con đau quá…”, Tô Nhu đau đớn, kêu lên yếu ớt.
Tiểu Đông chạy tới kiểm tra một lúc, vẻ mặt hoảng hốt, vội vàng la lên: “Mau gọi xe cứu thương, vết thương của chị Nhu nứt ra rồi, chảy rất nhiều máu! Nếu cứ để như vậy thì không sống nổi mất, mau gọi xe cứu thương!”.
Tiếng la này làm tất cả mọi người sững sờ.
Không ai muốn gây ra án mạng.
Mãn Phúc Tây cũng vậy.
Thấy tình hình của Tô Nhu khẩn cấp như vậy, anh ta sai người dừng tay, cũng gọi người tách Thường Uyển Nguyệt và Lạc Thiên ra.
Hai người phụ nữ giống như sư tử cái nổi giận, nhìn chằm chằm người kia, trên người bọn họ đều có vết cào cấu, bộ dạng chỉ muốn ăn tươi nuốt sống người kia.
Lạc Thiên cũng không dám dây dưa với Thường Uyển Nguyệt nữa, lập tức đi xử lý vết thương cho Tô Nhu.
Quản lý thấy đã lớn chuyện, rất đau đầu, mau chóng chuẩn bị xe đưa đến bệnh viện.
Gia đình Tô Quảng không dám đến bệnh viện Nhân Dân, dù sao cũng mới bị người của bệnh viện Nhân Dân đuổi ra ngoài.
Tề Trọng Quốc nhận được tin, mau chóng đến giúp đỡ.
Mặc dù Tô Nhu và Tề Trọng Quốc không có giao tình gì, nhưng Tề Trọng Quốc quen biết Lâm Chính, đương nhiên không dám chậm trễ, nhanh chóng gọi đội ngũ chuyên gia đến khám cho Tô Nhu.
Đương nhiên, mọi chuyện Lâm Chính đều không hay biết.
Lạc Thiên sốt ruột, vội đẩy xe lăn của Tô Nhu định rời đi.
“Tôi sẽ báo cảnh sát, tôi sẽ báo cảnh sát!”.
Tô Quảng tức giận.
“Báo cảnh sát cái gì, đi mau, đám điên đó sắp đánh tới nơi rồi!”, Trương Tinh Vũ cũng vô cùng sốt ruột.
“Các người đi đâu được?”.
Thường Uyển Nguyệt tức giận nói, cô ta nhắm vào Tô Nhu, nhào thẳng tới.
Lạc Thiên không kịp đề phòng, không kịp chặn cô ta, để Thường Uyển Nguyệt đẩy ngã Tô Nhu.
“Á…”.
Tô Nhu lập tức ôm bụng, vết thương như bị xé rách, máu nhuốm đỏ áo cô.
Người bên cạnh lập tức bị dọa sợ.
Thường Uyển Nguyệt lại giống như không cảm thấy gì, hai mắt hung tợn nhìn chằm chằm vết thương đó, nhấc chân đạp thẳng tới.
“Con ả đê tiện! Con đĩ! Đi chết đi, mau chết đi cho tao!”.
Thường Uyển Nguyệt cười dữ tợn, đạp mạnh vào Tô Nhu.
Tô Nhu đau đến mức mặt tái mét, sắp ngất đi.
Lạc Thiên trợn tròn mắt, la lên một tiếng, nhào về phía Thường Uyển Nguyệt.
Hai cô gái lao vào đánh nhau.
“Tiểu Nhu, con không sao chứ, Tiểu Nhu?”, Tô Quảng đi sang dìu Tô Nhu dậy.
“Đau… Con đau quá…”, Tô Nhu đau đớn, kêu lên yếu ớt.
Tiểu Đông chạy tới kiểm tra một lúc, vẻ mặt hoảng hốt, vội vàng la lên: “Mau gọi xe cứu thương, vết thương của chị Nhu nứt ra rồi, chảy rất nhiều máu! Nếu cứ để như vậy thì không sống nổi mất, mau gọi xe cứu thương!”.
Tiếng la này làm tất cả mọi người sững sờ.
Không ai muốn gây ra án mạng.
Mãn Phúc Tây cũng vậy.
Thấy tình hình của Tô Nhu khẩn cấp như vậy, anh ta sai người dừng tay, cũng gọi người tách Thường Uyển Nguyệt và Lạc Thiên ra.
Hai người phụ nữ giống như sư tử cái nổi giận, nhìn chằm chằm người kia, trên người bọn họ đều có vết cào cấu, bộ dạng chỉ muốn ăn tươi nuốt sống người kia.
Lạc Thiên cũng không dám dây dưa với Thường Uyển Nguyệt nữa, lập tức đi xử lý vết thương cho Tô Nhu.
Quản lý thấy đã lớn chuyện, rất đau đầu, mau chóng chuẩn bị xe đưa đến bệnh viện.
Gia đình Tô Quảng không dám đến bệnh viện Nhân Dân, dù sao cũng mới bị người của bệnh viện Nhân Dân đuổi ra ngoài.
Tề Trọng Quốc nhận được tin, mau chóng đến giúp đỡ.
Mặc dù Tô Nhu và Tề Trọng Quốc không có giao tình gì, nhưng Tề Trọng Quốc quen biết Lâm Chính, đương nhiên không dám chậm trễ, nhanh chóng gọi đội ngũ chuyên gia đến khám cho Tô Nhu.
Đương nhiên, mọi chuyện Lâm Chính đều không hay biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.