Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 740

Bạch Long

19/04/2024

“Để xem thái độ của ông sau này thế nào”, Lâm Chính buột miệng nói.

Câu nói đó khiến Tào Uy cảm thấy như trút được gánh nặng. Tào Uy vội vàng cúi gập người và rời đi.

Nhưng đúng lúc này, một người đi đường cúi gằm đầu đột nhiên tông trúng Lâm Chính.

“Này, đi đường không có mắt à?”, người này bước loạng choạng, lập tức quay đầu lại trừng mắt với Lâm Chính.

“Hình như đằng ấy không nhìn thấy đường đấy chứ?”, Lâm Chính chau mày.

Tào Uy nhìn người này chăm chăm rồi bỗng nhận ra điều gì đó bèn hét lên: “Các người là người do võ quán Mãn Thị cử tới đúng không?”

Dứt lời người này tái mặt, lập tức tung nắm đấm về phía Lâm Chính. Lâm Chính tức giận hừ giọng. Anh cũng không khách khí, tung nắm đấm đáp trả.

Bụp. Hai cú đấm va chạm.

“Á”.

Người này lập tức hét lên. Năm ngón tay của kẻ này bị Lâm Chính bẻ ngược.

“Người nhà họ Mãn khùng rồi. Tôi đã cảnh cáo mà vẫn không chịu tỉnh ngộ! Các người mau dừng tay, dừng lại ngay!”, Tào Uy gào lên.



Thế nhưng vô ích. Người này ôm tay bị thương rồi lại lao lên. Nhưng đúng lúc này tiếng kêu thất thanh vang lên.

“Anh rể cẩn thận”.

Dứt lời, một người đang gọi điện thoại đi ngang qua bỗng rút dao ra, đâm thẳng vào lưng của Lâm Chính.

Tô Tiểu Khuynh nhanh nhạy phản ứng lại, lập tức dang hay tay ra chặn ngay sau lưng Lâm Chính, đỡ nhát dao cho anh.

Lâm Chính co rụt đồng tử, vội vàng đưa tay ra chộp con dao. Mặc dù anh đã kịp thời chộp kịp tay cầm dao của đối phương nhưng đầu mũi dao vẫn rạch một đường vào bụng của Tô Tiểu Khuynh.

Lâm Chính nín thở, lập tức đạp mạnh chân.

“Cút”.

Bụp. Người này bay bật ra đường, đập mạnh vào một chiếc xe và bất tỉnh nhân sự. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Thần Ẩn

2. Đại Mạc Hoang Nhan

3. Kiềm Chế Là Không Thể



4. Rời Khỏi Đạo Giáo, Tôi Lên Hương

=====================================

“Tiểu Khuynh, em không sao chứ?”, Lâm Chính cuống cuồng, lập tức rút châm ra và đâm nhẹ vào bụng cô bé.

“Em không sao…anh rể, ở đây nguy hiểm quá, chúng ta mau về đi, Tử Ngữ…mau báo cảnh sát”, Tô Tiểu Khuynh ôm vết thương, chau chặt mày, đau tới mức thở gấp.

May mà vết thương không sâu, mặc dù chảy máu nhưng không quá nghiêm trọng. Nhưng dù là như vậy thì Lâm Chính cũng không thể chấp nhận được. Anh nổi giận, cảm giác như muốn nổ tung.

Nhà họ Mãn! Lại là nhà họ Mãn!Xem ra nếu không phản công thì bọn chúng không biết điều.

Lâm Chính như phát khùng, lao về phía mấy người nhà họ Mãn. Anh không nói gì, cứ thế hung hăng đạp hết người này tới người khác.

Bốp! Bốp!…

Lần này anh không hề nương tay nữa, mỗi một cú đạp đều dùng hết sức. Tào Uy đứng bên ngoài có thể nghe thấy rõ tiếng xương gãy vang lên răng rắc.

Không ai ngoài lệ cả, tất cả đều bất tỉnh nhân sự. Người qua đường nhìn thấy cảnh tượng đó bèn hét lên và mau chóng tránh xa. Có người lập tức báo cảnh sát, cũng có người gọi xe cấp cứu.

Lâm Chính giải quyết xong bèn lập tức đưa Tô Tiểu Khuynh tới bệnh viện. Lâm Tử Ngữ cũng vội chạy theo. Còn Tào Uy thì không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook