Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 814
Bạch Long
19/04/2024
Máu tươi chảy ra.
“Cái gì?”
Mọi người ngạc nhiên.
“Con khốn”
Hồng Cẩm tức giận, lập tức tát vào mặt Lạc Thiên.
Bốp!
Lạc Thiên bị tát ngã xuống đất, bên mặt in hằn vết bàn tay.
“Anh Ứng”
“Anh Ứng! Anh không sao chứ?”
“Đồ khốn, Lạc Thiên, mày điên rồi!”
“Con điếm này, mày bị điên hả!”
Mọi người đến bên cạnh Ứng Phá Lãng, xông ra mắng chửi Lạc Thiên.
Sắc mặt Văn Hải vô cùng âm trầm, gã bước nhanh đến chỗ Ứng Phá Lãng, nhìn vết thương của hắn, may mà không đâm vào chỗ hiểm, gã thở phào nhẹ nhõm.
“Cậu Ứng, tôi lập tức sắp xếp người điều trị cho cậu”, Văn Hải đáp.
“Không sao, bị thương ngoài da thôi, tôi gọi người băng bó là được”.
Ứng Phá Lãng đáp, đứng dậy.
Mọi người đều lùi ra.
Chỉ thấy Ứng Phá Lãng đi đến trước mặt Lạc Thiên đang nằm dưới đất, cúi xuống nhìn cô ấy.
Ánh mắt của Lạc Thiên vẫn tràn đầy tức giận.
“Tôi rất thích ánh mắt của cô, chỉ là tôi không thích tính cách của cô lắm!”, Ứng Phá Lãng lạnh lùng nói, đột nhiên hắn giơ chân lên, đạp vào tay Lạc Thiên.
“Á…”
Lạc Thiên kêu lên thảm thiết.
Cơn đau kịch liệt khiến cô ấy suýt ngất.
“Ban nãy cô dùng bàn này này để đâm tôi phải không?”, Ứng Phá Lãng lạnh lùng nói.
Sau khi hắn nhấc chân ra, ngón tay ngọc ngà của Lạc Thiên đã đầy máu, thảm không nhìn nổi.
“Tôi sẽ giết anh, tôi nhất định sẽ giết anh!”, Lạc Thiên đau đến co người, cô ấy run rẩy mắng chửi.
“Tiếc rằng cô không có cơ hội”.
Ứng Phá Lãng vung tay nói: “Anh Văn, tôi đi băng bó trước, anh đưa người phụ này đi đi, sau khi vết thương của tôi tốt hơn lại giao cô ta cho tôi, có được không?”
“Không thành vấn đề!”
Văn Hải lập tức gật đầu, vung tay: “Lập tức sắp xếp bác sĩ tốt nhất cho cậu Ứng, còn con khốn này, nhốt cô ta lại cho tôi!”
“Anh Văn, chỗ trưởng lão Khải Tố xử lý thế nào?”, người đứng bên cẩn thận hỏi.
“Không cần xử lý, đắc tội cậu Ứng, bà ta dám nói gì sao?”, Văn Hải xua tay.
Cậu chủ Ứng lập tức được đưa đi.
Lạc Thiên cũng bị nhốt vào trong một căn nhà, không ai chữa trị cho cô ấy cả.
“Cái gì?”
Mọi người ngạc nhiên.
“Con khốn”
Hồng Cẩm tức giận, lập tức tát vào mặt Lạc Thiên.
Bốp!
Lạc Thiên bị tát ngã xuống đất, bên mặt in hằn vết bàn tay.
“Anh Ứng”
“Anh Ứng! Anh không sao chứ?”
“Đồ khốn, Lạc Thiên, mày điên rồi!”
“Con điếm này, mày bị điên hả!”
Mọi người đến bên cạnh Ứng Phá Lãng, xông ra mắng chửi Lạc Thiên.
Sắc mặt Văn Hải vô cùng âm trầm, gã bước nhanh đến chỗ Ứng Phá Lãng, nhìn vết thương của hắn, may mà không đâm vào chỗ hiểm, gã thở phào nhẹ nhõm.
“Cậu Ứng, tôi lập tức sắp xếp người điều trị cho cậu”, Văn Hải đáp.
“Không sao, bị thương ngoài da thôi, tôi gọi người băng bó là được”.
Ứng Phá Lãng đáp, đứng dậy.
Mọi người đều lùi ra.
Chỉ thấy Ứng Phá Lãng đi đến trước mặt Lạc Thiên đang nằm dưới đất, cúi xuống nhìn cô ấy.
Ánh mắt của Lạc Thiên vẫn tràn đầy tức giận.
“Tôi rất thích ánh mắt của cô, chỉ là tôi không thích tính cách của cô lắm!”, Ứng Phá Lãng lạnh lùng nói, đột nhiên hắn giơ chân lên, đạp vào tay Lạc Thiên.
“Á…”
Lạc Thiên kêu lên thảm thiết.
Cơn đau kịch liệt khiến cô ấy suýt ngất.
“Ban nãy cô dùng bàn này này để đâm tôi phải không?”, Ứng Phá Lãng lạnh lùng nói.
Sau khi hắn nhấc chân ra, ngón tay ngọc ngà của Lạc Thiên đã đầy máu, thảm không nhìn nổi.
“Tôi sẽ giết anh, tôi nhất định sẽ giết anh!”, Lạc Thiên đau đến co người, cô ấy run rẩy mắng chửi.
“Tiếc rằng cô không có cơ hội”.
Ứng Phá Lãng vung tay nói: “Anh Văn, tôi đi băng bó trước, anh đưa người phụ này đi đi, sau khi vết thương của tôi tốt hơn lại giao cô ta cho tôi, có được không?”
“Không thành vấn đề!”
Văn Hải lập tức gật đầu, vung tay: “Lập tức sắp xếp bác sĩ tốt nhất cho cậu Ứng, còn con khốn này, nhốt cô ta lại cho tôi!”
“Anh Văn, chỗ trưởng lão Khải Tố xử lý thế nào?”, người đứng bên cẩn thận hỏi.
“Không cần xử lý, đắc tội cậu Ứng, bà ta dám nói gì sao?”, Văn Hải xua tay.
Cậu chủ Ứng lập tức được đưa đi.
Lạc Thiên cũng bị nhốt vào trong một căn nhà, không ai chữa trị cho cô ấy cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.