Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 826
Bạch Long
19/04/2024
Bọn họ kinh hoảng kêu lên.
Lâm Chính hơi nghi hoặc, cũng lùi về sau mấy bước, nhìn lên trên.
Đúng lúc đó, bóng người đã rơi xuống, ngã ngay trước mặt Lâm Chính.
Rầm!
Tiếng kêu đau đớn vang lên.
Lâm Chính vô cùng kinh ngạc.
Người xung quanh cũng vây lại.
“Là một cô gái!”.
“Hình như chân cô ấy gãy rồi”.
“Chuyện này là sao? Cô ta là ai?”.
“Đã thế rồi cô ta còn định đứng dậy?”.
Mọi người bàn tán xôn xao.
Bóng người ngã xuống đất một chân toàn là máu, hơn nữa, người cũng nhếch nhác, trên người có nhiều vết thương bị dây gai cứa phải.
Cô gái đầu tóc rũ rượi, muốn đứng dậy nhưng một chân đã bị gãy. Cô ấy hoàn toàn không đứng dậy nổi, chỉ đành bò, từ từ bò tới trước từng chút một.
“Ai… Ai giúp tôi với…”, cô ấy liếc nhìn cánh tay máu thịt mơ hồ của mình, cảm thấy lúc này mình bò cũng khó khăn, đành yếu ớt kêu cứu.
Cảnh này thê thảm đến mức nào.
Nhiều người không đành lòng nên tiến lên giúp đỡ.
Lúc này, trên vách núi lại xuất hiện vài bóng người.
Đó lại là người của Sùng Tông Giáo!
“Các vị ở bên dưới, có thể giúp chúng tôi bắt cô ta lại không? Cô ta là người của Sùng Tông Giáo chúng tôi, vì phạm lỗi nên chúng tôi phải đưa cô ta về trừng trị!”, một người hét lên với khách ở bên dưới.
Các vị khách đều biến sắc.
Vài người đang định giúp đỡ cũng sững sờ.
Hóa ra là tội nhân của Sùng Tông Phái!
Người xung quanh hoàn hồn lại, tất cả đều nhào tới, định bắt cô gái này đưa đến Sùng Tông Giáo, tiện bề móc nối quan hệ với Sùng Tông Giáo.
Nhưng khi một người ở trước nhất đến gần cô gái đó…
Rầm!
Một nắm đấm đột nhiên vung ra, đánh vào đầu người đó.
Cơ thể người đó xoay vòng về trên không, sau đó đập mạnh xuống đất, không còn hơi thở.
Người xung quanh sợ hãi, vội vàng nhìn về phía chủ nhân của nắm đấm, lúc này mới phát hiện đó là Lâm Chính.
Anh lạnh lùng đi về phía cô gái đang nằm dưới đất, bế ngang cô ấy lên.
Cô gái gian nan mở mắt ra, nhìn Lâm Chính, sau đó lộ ra nụ cười đau thương.
“Tôi… đang nằm mơ sao…”.
“Không, cô không nằm mơ…”.
Lâm Chính hơi nghi hoặc, cũng lùi về sau mấy bước, nhìn lên trên.
Đúng lúc đó, bóng người đã rơi xuống, ngã ngay trước mặt Lâm Chính.
Rầm!
Tiếng kêu đau đớn vang lên.
Lâm Chính vô cùng kinh ngạc.
Người xung quanh cũng vây lại.
“Là một cô gái!”.
“Hình như chân cô ấy gãy rồi”.
“Chuyện này là sao? Cô ta là ai?”.
“Đã thế rồi cô ta còn định đứng dậy?”.
Mọi người bàn tán xôn xao.
Bóng người ngã xuống đất một chân toàn là máu, hơn nữa, người cũng nhếch nhác, trên người có nhiều vết thương bị dây gai cứa phải.
Cô gái đầu tóc rũ rượi, muốn đứng dậy nhưng một chân đã bị gãy. Cô ấy hoàn toàn không đứng dậy nổi, chỉ đành bò, từ từ bò tới trước từng chút một.
“Ai… Ai giúp tôi với…”, cô ấy liếc nhìn cánh tay máu thịt mơ hồ của mình, cảm thấy lúc này mình bò cũng khó khăn, đành yếu ớt kêu cứu.
Cảnh này thê thảm đến mức nào.
Nhiều người không đành lòng nên tiến lên giúp đỡ.
Lúc này, trên vách núi lại xuất hiện vài bóng người.
Đó lại là người của Sùng Tông Giáo!
“Các vị ở bên dưới, có thể giúp chúng tôi bắt cô ta lại không? Cô ta là người của Sùng Tông Giáo chúng tôi, vì phạm lỗi nên chúng tôi phải đưa cô ta về trừng trị!”, một người hét lên với khách ở bên dưới.
Các vị khách đều biến sắc.
Vài người đang định giúp đỡ cũng sững sờ.
Hóa ra là tội nhân của Sùng Tông Phái!
Người xung quanh hoàn hồn lại, tất cả đều nhào tới, định bắt cô gái này đưa đến Sùng Tông Giáo, tiện bề móc nối quan hệ với Sùng Tông Giáo.
Nhưng khi một người ở trước nhất đến gần cô gái đó…
Rầm!
Một nắm đấm đột nhiên vung ra, đánh vào đầu người đó.
Cơ thể người đó xoay vòng về trên không, sau đó đập mạnh xuống đất, không còn hơi thở.
Người xung quanh sợ hãi, vội vàng nhìn về phía chủ nhân của nắm đấm, lúc này mới phát hiện đó là Lâm Chính.
Anh lạnh lùng đi về phía cô gái đang nằm dưới đất, bế ngang cô ấy lên.
Cô gái gian nan mở mắt ra, nhìn Lâm Chính, sau đó lộ ra nụ cười đau thương.
“Tôi… đang nằm mơ sao…”.
“Không, cô không nằm mơ…”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.